Chiến Phan

Thứ Năm, 28 tháng 6, 2012

Chiều Buồn

Tôi lặng lẽ viết lên một chiều buồn
Cho vơi hết những đơn côi còn lại
Photobucket  
Đến cuối ngày lại rong rủi tìm về
Giữa căn phòng trơ trọi có mình tôi
Nghe gió nóng khẽ luồn qua cơ thể
Chút mặn nồng của từng giọt mồ hôi
Photobucket  
Đã có lúc em hỏi tôi: sao ko làm lại!?
Bỏ căn phòng hắt nóng và nồng hôi
Tôi không nói chỉ mĩm cười khẽ nói
Photobucket
Anh không muốn chỉ vì anh không muốn
Bỏ mong chờ và phụ bạc ký ức xưa

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

[Nhật ký của cha] Merci, ông già & con chữ

  Ai rồi cũng phải lớn! Ông già nhận ra điều đó khi ngồi ly trà cúc còn ủ hơi nóng ở một đêm cuối hạ, lắng nghe thằng nhóc Merci nói bằn...