Chiến Phan

Hiển thị các bài đăng có nhãn tan man toyota. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn tan man toyota. Hiển thị tất cả bài đăng

Thứ Năm, 5 tháng 4, 2018

Delight, Be Nice & Những kẻ thích số (1)

DELIGHT vs Be Nice 
bench-man-person-night 
Sheraton Resort Đà Nẵng - lấp lánh như một dinh phủ khi sáng đèn về đêm, sừng sững như một gã khổng lồ tính khí ngạo nghễ đứng nhìn ra đường. Gã khổng lồ tổ chức tiệc thường niên của đại lý ở nơi đây và để truyền tải một thông điệp mới của năm – Delight (tạm dịch tôn vinh) không chỉ cho những đóng góp của đại lý mà còn cả đối tượng mới hướng đến: những thành viên của đại lý Toyota. 
Nhân viên đại lý Toyota. Công bằng mà viết theo tiêu chí cá nhân, đội ngũ marketing thật sự nhạy trong việc bắt nhịp về những thay đổi đang diễn ra bên trong gã khổng lồ và tận dụng hiệu quả một môi trường hoàn hảo – đại lý Toyota – trong việc truyền đi thông điệp không bị tối nghĩa hay lệch lạc. 
Tôn vinh cá nhân. Không chỉ còn là tập thể hay đại diện tập thể, đó là một sự nhạy bén khi nắm bắt được tiếng nói văng vẳng từ rất lâu rồi nó nghĩ vậy bởi một hiện thực đã nghịch chiều. 
Thoát ly hay ra đi. Nó không biết chính xác nhưng đâu đó nghe nhiều những câu chuyện về những kẻ ra đi. Thâm niên phần nhiều. Chuyện từ mấy buổi lắng nghe. 
+ Năm, sáu người nghỉ. Em nhắn trong dòng cảm xúc mất mát; facebook phũ đầy những lời chào tạm biệt gã khổng lồ sau nhiều năm gắn bó như gió thổi đất phù sa… ngập mặn, tâm tưởng đi về với những nụ cười ở mấy lần ly cụng hết vơi lại đầy. 
+ Năm, sáu năm làm. Nó chia ra độ tuổi trung bình của những kẻ ra đi khi công thêm một đồng đội anh nhắc ở một trưa trời nắng Xuân vào Hạ của một căn tin ngập người nạp năng lượng giửa chảo lửa Sài thành. 
 Những kẻ thích số 
pexels-photo-206336 
Thông điệp gửi gắm. Nhận nhìn. Mâu thuẫn giửa hai bộ phận: kế hoạch và marketing. Cảm giác. Đội ngũ mang trên mình trách nhiệm tạo ra một con đường hàn gắn thông qua thông điệp truyền: delight và giấc mộng trong những con số; nhập nhằng như đối nghịch. 
Con số chiều tiến. Thiên về toán học lớn, bé; nghịch về kinh tế lỗ, lời. Bơi giửa dòng thông điệp hàn gắn, lại nhẫm tính về cách đạt chiều tiến theo cách cộng, trừ, nhân, chia – qui ra số lượng trên đầu người; những gương mặt mới xuất hiện càng nhiều dưới bóng gã khổng lồ theo dạng những lời khuyên thì thầm (quên mất kẻ đi đầu thông điệp là định hướng?). Chuyện ấy giờ mới kể: 
Bóng dáng người xưa. Những con người mang trên mình trách nhiệm về những chiếc xe bán của những năm cuối 199x và mấy năm đầu 200x, từng là giấc mơ của nó một ngày được ngồi cùng họ - chung bàn với hào quang và khí chất của những kẻ khiến ai cũng phải ngoái nhìn. Đời Sales được ấp ủ từ đó. 
Hào hùng & hào khí. Nó nghe và được gặp những giai thoại sống giửa lòng gã khổng lồ Toyota ở những ngày bước chân vào cùng; đi theo và học hỏi về một khí chất được nó qui về hai chữ: đẳng cấp – người sales. Nghiệt ngã, đấy là câu chuyện của hôm qua. 
Chiếc xe và bó rau. Khác nhau ở bản chất, giống nhau ở món hàng; hào khí ngày xưa vơi cạn, hoang mang tâm trạng giửa một thế thời ép buộc phải đổi thay vì chưa ai đưa ra được câu trả lời về tính hiệu quả của khí chất đó – được đo bằng cách nào như trãi lòng của chị ở một buổi nó giới thiệu người mới để cùng nhau đạt cho được mấy con số cộng, trừ, nhân, chia; lời – lỗ là phần còn lại. 
Dằn dặt và ngỗn ngang. Những kẻ đứng mũi chịu sào nhìn vào thời thế. Một số hòa mình vào trong dòng thác ấy, một số đứng ngoài chuẩn bị nhảy vào vì hiểu rõ chẳng gì tốt hơn là hành động…rồi tính sau. Nó cản. 
Đo lường hiệu quả đi để biết hào khí đó có cần giữ lại hay không; hãy để những con số lên tiếng ở một trưa trời nhấm nháp vị ngọt của canh nhưng canh cánh một nổi lòng; chị muốn sẻ chia với những tâm sự ấy. 
Lợi nhuận đi đầu. Giá trị mang về ở lần đầu tiên & tính luôn cả chuyện người mua có quay trở lại rồi hãy sẻ chia vì kẻ đầu tàu phải tự tin xác định một hướng đi để những gã sống với nghề đầy khí tiết không phải chạnh lòng hay chùn bước tự đặt cho mình mấy câu hỏi miên man: Đúng sai trong cách làm? Hiệu quả nó ra sao? 

Sheraton Resort Đà Nẵng – lấp lánh và sừng sửng qua lớp kính xe khi nó nhìn vào ở một chiều từ Hội An phố cổ trở về với một Đà thành đang phát triển từng năm; đằng sau vẻ ngoài đó như mặt sau của tấm huy chương, vẫn còn đó những ban công vôi phũ vội vàng và nhếch nhách như để làm sao chạy kịp một tiến độ đặt ra và lại là những con số khiến người đến rồi đi không trở lại. 

P/s: Trên chuyến xe trở về ấy, nó vỗ nhẹ lưng con trẻ thì thầm: ngủ đi con, mộng bình thường!
(Bài viết chỉ mang tính chất cá nhân, hoàn toàn không phục vụ cho việc bôi nhọ, xúc phạm hay bất kỳ mục đích tương tự nào với một cá thể hay tập thể nào)

Thứ Năm, 15 tháng 2, 2018

NHỮNG KẺ ĐỢI CHỜ MỘT GIẤC MƠ (2): BA MƯƠI chưa phải là TẾT?


4c2cd05a33bc7929fb6f28b7381b015d 
Hai chín Tết. Viết bài Chợ. Viết về việc bớt đợi chờ ba mươi cho những ảnh hình về việc hoa Xuân quăng thùng rác trong mấy bài tiếc thương người trồng, kẻ bán.
Ba mươi Tết. Đọc trên Mạng. Viết về cùng một đề tài trái chiều thú vị (vì tranh luận để phát triển), rộn ràng về mấy việc bán buôn ấy để cung cầu quyết định, tiếc thương không gán ghép trong mấy chuyến “tế kinh”. Ngẫm. Thấy hình dung na ná, câu chuyện của hôm qua; năm 2017, thị trường xe ô tô.
Bức tranh ảm đạm của đầu năm; giấc mơ của những kẻ đợi chờ cứ như bước ra đời thực – về việc chờ giá giảm khiến một thị trường hỗn loạn trong tâm lý của người bán, kẻ mua.
Giấc mơ đợi chờ càng thôi thúc chờ đợi. Chuyện ấy thấy ở giữa năm, khi chứng kiến làn sóng giảm giá chưa từng có và câu slogan của gã Tài Chính Toyota ở buổi bắt đầu gần như đúng nhất vào lúc này: Sở hữu một chiếc xe Toyota không còn là mơ ước. Người mua quyết định dễ dàng về việc mua một con xe Honda SH hay lấy phần tiền đó làm đối ứng với phần còn lại…vay.
Đặt qui luật cung, cầu vào lúc ấy. Ngẫm. Đúng. Nửa phần. Khi hiệu ứng đám đông chịu sự tác động của tâm lý chờ…giảm tiếp với sự tiếp sức của “truyền thông” từ mấy “chuyên gia” đưa ra nhận định với cách nhìn không nằm ngoài …suy nghĩ chung. Lần đầu tiên, gã khổng lồ Toyota thực hiện công bố giá giảm với áp lực cực lớn của tồn kho từ gã đầu đàn đến những gã ngổn ngang bài toán tương tự diễn ra khắp cả nước. Mấy câu chuyện “thượng đế” đem ra bàn trong mấy cuộc thoại sales. Chuyện ấy ở gần cuối năm.
86b109bc92551d2dca72920cb0a19836
Bước chân của những gã đại lý miền Nam bắt đầu chạm đến những điểm đến trong công cuộc giải quyết dứt điểm tồn kho. Đâu đấy, một gã nằm ở Phú Mỹ Hưng lần đầu tiên trở thành đại lý đầu tiên đạt mức tồn kho ở số 0, giống lên hồi chuông đỉnh điểm về sự đợi chờ một giấc mơ chấm dứt khi cú bồi tiếp của chính sách hạn chế dòng xe nhập khẩu. Bắt đầu thức tỉnh vài gã đợi chờ một giấc mơ.
Dạo quanh. Miền Nam. Bắt đầu những cái bắt tay chúc mừng những gương mặt đã vượt qua sóng dữ tồn kho nơi showroom chẳng còn mấy chiếc xe để trưng bày, ở nơi Lý Thường Kiệt của đầu trưa ươm nắng Tết, chẳng còn chiếc xe nào còn lại để trưng bày. Thấy giấc mơ lại tiếp tục đợi chờ một giấc mơ.
Café. Anh hỏi: thị trường 2018, giá xe sẽ giảm? Lắc đầu. Nó nói không biết; đâu đó lại thấy tác động của mấy bài rác thải núp dưới chiêu bài nhận định với quan điểm khi thiếu mấy phần “động lực lót tay” hay gom được “lót tay động lực” của mấy chiêu bài quảng cáo để thu hút câu like hay đơn giản là liên hệ lại rồi tính sau chuyện giảm giá thế nào. Tất cả sẽ là đàm phán.
Vậy chuyện đợi chờ ba mươi ấy có thấy giống với đợi chờ giá giảm chăng? Có phải là qui luật cung cầu quyết định trong yêu tố “đợi chờ ba mươi”? Có phải khập khiễng để so sánh một chậu hoa và một chiếc xe Toyota khi giá trị là khác nhau?
Mấy câu hỏi để đó. Chỉ biết là giữ lại phần suy nghĩ đó cho những kẻ đợi chờ một giấc mơ: Hãy xác định mua để làm gì? Ba mươi chưa phải là Tết, vậy thì mọi thứ cứ vậy mà chờ Ba Mươi?
(P/S: Chuyện vui viết lại ở trời Ba Mươi)
(Ảnh: Internet)
Những kẻ đợi chờ một giấc mơ


Thứ Hai, 27 tháng 11, 2017

Còn gì để cho nhau - Tử tế đi khi còn có thể

black-and-white-person-woman-night

Cuộc sống này đã mệt mõi lắm rồi, sao lại còn làm mệt mõi nhau thêm?
Đứa em gái cùng chuyến tàu TFS, viết mấy dòng cảm thán trên group viber sau khi đã đọc email nội bộ về từ hai góc nhìn khác nhau về khách hàng của hai bộ phận; em đứng ở góc nhìn sales, cảm thán về mấy câu chữ nặng lòng. Nghe. Ức chế liên quan đến nó phần nhiều để rồi câu chữ được tuôn ra như diều gặp gió, thiếu người chơi.
Hãy cho nhau khi còn có thể vì biết đâu mai này còn có để cho nhau.
Ghi vào đầu status giới thiệu xe của đứa em làm việc tại Lexus; không biết rằng status đó có thể đánh đúng vào tâm lý của khách hàng Lexus nào không nhưng hiện tại đã đánh vào tâm lý của nó. Đó là một sự kêu gọi hành động tử tế trước khi quá muộn màng đối với người mà ta yêu thương!? Đọc. Tự hỏi đây chính là hành động tử tế và giá trị bằng chiếc xe Lexus?
No quality, No life … (Giá xe 2018 đã sẵn sàng) Xin lỗi vì đã để chờ lâu!
Gã khổng lồ bắt đầu gửi thông điệp mới – quay về điều cơ bản; sản phẩm nằm ở chất lượng; con người nằm ở tôn trọng. Với các sự kiện lái thử xe diễn ra rầm rộ trên phạm vi toàn quốc và lựa chọn Suboi là đại diện cho chiến dịch, gã khổng lồ như muốn ngầm công nhận sức ảnh hưởng cộng đồng Việt vượt cả ngoài biên giới dựa vào sự nổi tiếng của cô gái trẻ ấy hay nhầm để nhằm xoa dịu đi sự phẩn uất của người Việt bao năm? Hoặc có thể là cả hai?
Gã khổng lồ đã cúi đầu xuống vì sợ rằng chuyện thành thật chú voi xưa bị đàn kiến quật ngã lăn khềnh? Điều gã có thể làm là hiện tại, điều gã nhận lại phải ở tương lai; gần hay xa thì chẳng ai biết được chỉ biết rằng dấu hiệu của tử tế mầm sinh. Thấy. Tự vấn, đấy chính là thái độ tử tế và giá trị bằng cả một chiến dịch diễn ra trên phạm vi cả nước? 
Hãy cho nhau khi còn có thể!
Khi nó học được từ đứa em bụi đời, dạy nó về cách sẻ chia ở mỗi lần mua vé số: 2 – 1 = vô cực. Đấy là công thức nó ghi, khi bắt chước mua ít nhất 2 tờ, một cho mình và một cho người bán để rồi thấy tâm trạng lâng lâng đằng sau khi bắt được nhiều câu chuyện về các mãnh đời người bán tự động sẻ chia. Nhớ. Nghe. Cám ơn. Một người phụ nữ quá lục tuần kể chuyện mưu sinh từ tỉnh lẻ đến Sài thành ở một đêm mưa giông để nuôi đứa con gái không may bị tai nạn phải nằm điều trị dài.
Khi nó dạy mấy đứa nhóc bước vào con đường sales ấy hay may mắn gặp nhau để trao đổi một vài lần. Đùa. Mấy chuyện Omo, downy … cần phải học ngày đầu, cái cúi đầu cho đúng kiểu thật tâm. Tập lần lần để rồi phản xạ tự nhiên thành, nó cũng tập mất ngần ấy thời gian để mấy kiểu danh tiếng viễn vong, hay thành công giả lập cho người gặp tung hô khiến dễ mất đi mấy phần cơ bản. Cứ thế, tập lần lần với mấy đứa nhóc gặp ở mấy chặng đường sales.

city-man-person-lights
Khi thằng bạn chửi thề ở một đêm sớm thu, giã biệt hè lúc giờ tính qua ngày mới; về việc nó nói đã book Uber thay vì lựa chọn một chiếc Vinasun như trong lúc ly vơi đầy, nói rất hay về làm điều tử tế khi thấy niềm tự hào dâng cao về một quê nhà có tên trong danh sách của miền đất hứa để đầu tư kêu gọi hay các start up mọc đầy như nấm sau mưa ở vùng đất ấy. Bắt taxi của người chủ gốc quê nhà để xem là một hành động ủng hộ nhỏ nhoi, hành động hoặc là không hành động, sự khác biệt đâu tiên là suy nghĩ có không. Nghẫm. Đọc đâu đó viết Uber, Grab phát triển ở những nơi con người thiếu vắng niềm tin bởi sự lừa lọc lên ngôi nhưng để cho bớt đi phần lừa lọc; chắc bài học đầu là học lại cách tin nhau.

Chủ Nhật, 22 tháng 10, 2017

TINH THẦN SAMURAI

horse-herd-fog-nature-52500 
Sài Gòn tiếp tục đỏng đảnh với những cơn mưa trái mùa, buổi tiệc tối bảy người tham gia với nó là “đứa trẻ” nhất – thuộc về hậu bối, buổi tiệc thay cho lời chào tạm biệt về một gã mà nó gọi là “Samurai”. 
Nó gọi gã là Samurai chính xác là về mặt tinh thần khi trong con người gần thất thập cổ lai hy ấy hội tụ các phẩm chất: sự trung thành và ý chí chiến đấu. 
Gã là một đối tác đối tác mà nó may mắn gặp gỡ. Từ buổi ban đầu ở căn phòng của những con người quẩn quanh chỉ là các kế hoạch với công việc nặng mang. Đến những sớm tinh mơ, gặp nhau ở nơi chờ đợi một chuyến bay trên những chuyến hành trình đã đi qua dọc đường đất nước. 
grandpa-old-shepherd-buffalo-46152 
Trên chiếc thuyền lênh đênh vì sóng nước của một bến Bạch Đằng ngược dòng thời gian 5 năm về lại, con số thời gian gã gắn bó với công ty không phải đếm năm, mười như nó mà đã bước qua mười, hai mươi, ba mươi… Ở buổi đó, đứa hậu bối có một sự ngượng ngùng nhất định trong tâm thức người trẻ Việt vì sự ngạc nhiên từ cả hai phía về việc chọn lựa một con đường sự nghiệp của bản thân. Nó không biết gã có phải là đại diện của một người Nhật tiêu biểu hay không những những gã Nhật nó biết thời gian gắn bó gần như tương tự. Sóng gió nơi bến Bạch Đằng có chút gì đó mang vị mặn mà pha vào trong hương vị của sake. Đăng đắng. 
Gã mang trên mình một sứ mệnh về việc phát triển mãng cho vay ô tô; đó là lý do gã tìm đến gã khổng lồ Toyota ở phân khúc doanh nghiệp, dẫu biết rằng ở một tương lai gần đế chế của gã khổng lồ sẽ tham gia vào mãng này với tham vọng làm chủ. Ấy vậy, gã cứ miệt mài với những chặng đường đi từ Nam chí Bắc với những tìm kiếm, đổi thay trong các buổi họp định kỳ với niềm tin rằng mọi thứ sẽ khác đi chỉ cần bản thân gã không nản lòng hay bỏ cuộc; đến nổi ở trong tiệc tối ấy – người đàn bà thép của Toyota Việt Nam lại thì thầm câu nói cũ: chị cứ thấy ngài ngại vì chưa giúp được gì nhiều. Nó đáp lại rằng chúng ta cũng đã làm hết sức vì đâu đó bế tắc vẫn còn nằm ở qui mô lớn của công ty gã đang làm, không phải dễ dàng để thay đổi một điều gì đó ngay tức thì. 
pexels-photo-235648 
Buổi tiệc nào cũng phải tàn, điều đáng quan tâm là dư âm còn lại. Gã nhắn tin vài lời tạm biệt với một điều rằng sẽ không bao giờ quên Việt Nam. 
Ở phương trời Nhật ấy, gã sẽ quay về để làm ngót nghét những năm còn lại của công việc mình đã chọn, rồi có thể đâu đó sẽ có một ông giáo già gõ đầu trẻ sẽ chia sẻ những gì đã trãi nghiệm về đất nước con người đã đi qua không méo mó như bao tiêu cực giăng đầy trên các trang mạng về sự khác biệt của hai nền văn hóa. 
Ở phương trời Việt này, nó ngồi ghi chép lại một chương trong đời nghiệp mình về một gã đã cho nó niếm trãi về cái tinh thần Samurai ấy với dòng tin nhắn phản hồi lại rằng Việt Nam sẽ không bao giờ quên gã như một người bạn và một người anh thật sự trãi nghiệm và sẽ chia thật lòng. 
P/S: Tạm biệt Miyai san, một trong những người Nhật mà nó từng biết khác biệt hoàn toàn với những người nó biết đã từng.

Thứ Bảy, 16 tháng 9, 2017

NHỮNG KẺ ĐỢI CHỜ MỘT GIẤC MƠ!?

pexels-photo 
Ở một buổi tối thiếu trăng, nó ngồi uống với anh và bạn anh ở con đường Lê Lai lúc phố đã lên đèn. Bạn anh – người phụ nữ dấn thân vào nghiệp cho thuê xe đặt câu hỏi về xe khi thấy trên ngực áo nó lấp lánh một thương hiệu của gã khổng lồ: Mua xe gì và bao giờ mua thì thích hợp?
Như bao lần, nó không trả lời đi sâu vào xe vì hơn ai hết, nó hiểu rằng việc đấy đã có những người khác giỏi hơn lo về phần đó. Nó chỉ trả lời cho câu hỏi: bao giờ mua thì thích hợp? bằng một câu hỏi khác: Hãy xác định mua để làm gì?
Nó đã từng chứng kiến, giấc mơ về một chiếc xe chỉ nằm trong tâm tưởng của người anh suốt năm năm. Đơn giản, anh chờ xe giảm giá. Bây giờ, giá xe đã giảm anh lại tiếp tục chờ thêm. Đặt câu hỏi: mục đích của ngày xưa anh mong muốn có một chiếc xe để đưa đón con anh về phố học hành, để ba mẹ anh bớt nhọc nhằn trong mỗi chuyến đi giờ ở đâu? Vậy là những con người kia cũng dùng dằn ngồi đấy chờ đợi năm năm; hoặc có thể họ hoàn toàn không chờ đợi vì rằng họ không có mục đích giống anh.
Nó đã từng chứng kiến, giấc mơ về một chiếc xe của em chỉ nằm trên trang giấy chi tiết những tính toán về việc tạo ra lợi nhuận trong suốt hai năm. Đơn giản, em chờ giảm giá xe. Bây giờ, giá xe đã giảm em lại tiếp tục chờ thêm. Đặt câu hỏi: mục đích ngày xưa của em mong muốn có một chiếc xe cho thuê để giải quyết bài toán kinh tế khi nhu cầu đang có giờ nơi đâu? Vậy là, những con người tìm kiếm những chiếc xe thuê để đi những chuyến ngắn ngày tìm đâu đấy ở một chỗ khác, không phải em; hay là em mua xe không phải để làm dịch vụ cho thuê mà chỉ đơn giản là mua đi bán lại để thấy rằng: hôm nay, chưa phải là cơ hội? 
pexels-photo-54379 
Nó không bàn sâu vào các nguyên lý kinh tế để phân tích các yếu tố lợi nhuận, cơ hội; chỉ thấy rằng ở ngày đầu bước chân đến gã khổng lồ Toyota cho đến ngày hiện tại thì thấy đã qua không biết bao nhiêu lần cái tâm lý chờ đợi lên xuống mỗi năm. Giấc mộng lành thường ngắn!?
Khi cơn bão “tồn kho” đi qua, điều gì thì ở lại? Phải chăng những cái tiếc nuối ngậm ngùi lại xuất hiện trên gương mặt thẩn thờ của những kẻ nằm mơ?
Hay nói như anh: Bão đến rồi bão sẽ qua, con người ta sẽ khôn ra? Có phải thế không sống là chờ đợi?
Khi gã khổng lồ Toyota sắp vượt qua mùa mưa bão, các hãng xe khác bắt đầu nối đuôi theo để vượt qua cùng vì hơn ai hết họ hiểu đó là đường đi an toàn để tránh bão lúc này vì con đường đó đã có kẻ từng đi qua.
Nó không bàn đến yếu tố đúng sai của những kẻ đợi chờ một giấc mơ về giá giảm với thuế suất nhập khẩu về bằng không, chỉ thấy ở hiện thực:
+ Gã khổng lồ Toyota đã bước một chân ra khỏi vùng tâm bão. Liệu rằng, gã khổng lồ hôm nay ấy có dám liều mình đặt tâm thế bán hàng như đã từng ở trong tâm bão hôm qua?
+ Mấy gã đồng hành khác cũng đã thấy lối ra ở vùng tâm bão. Liệu rằng, mấy gã hôm nay ấy sẽ quay về vùng dư chấn hôm qua hay tiếp tục đồng hành chẳng đặng đừng bắt tay cùng gã khổng lồ là đối thủ hôm qua ấy để định hình về một thị trường của ngày mai?

Ngoài lề cho các câu hỏi khác, một gã Vin đã bắt đầu giấc mộng lấp ráp & sản xuất xe con trong nước giữa tâm lý chờ đợi thuế suất của đám đông trong sự cuồng vọng phớt lờ tất cả các rủi ro không suy tính? Hay tự tin về một mặt bằng sẽ được bảo hộ nay mai của một chiếc xe con ôm trên mình không chỉ thuế còn cả một danh sách phí?

Chủ Nhật, 30 tháng 4, 2017

Mô hình F&I – Đứa học trò đầu tiên

 photo 08012804123145.jpg
Hà Nội đang mùa hoa sưa, hoa ban nở trắng xóa những tán cây. Sài Gòn đang mùa gió với những chiếc xe chở đầy hoa loa kèn đi khắp phố. Bỏ lại những mùa hoa. Nó tìm đến với Buôn Mê, nơi đón nó ở mùa bướm bay la đà. Bỏ qua câu chuyện cũ. Nó hỏi thằng em đi cùng: Em tin F&I… bao nhiêu phần trăm? …70%, còn…thì thấp hơn. Thằng ku trả lời sau một vài giây suy nghĩ. Buôn Mê ngào ngạt hương café, những cánh bướm nhỏ vàng óng ánh bay dưới nắng sớm, chuẩn bị đón nó đến với buổi sẻ chia khi ở đây bắt đầu mong muốn thực hiện một mô hình.
Mô hình F&I (Finance & Insurance) – mô hình đại lý có nhân viên tài chính của riêng mình để phụ trách khách hàng vay mua xe. Mô hình đại lý có nhân viên phụ trách tài chính thực sự bùng nổ ở khu vực phía Nam từ những tháng đầu năm về số lượng. Đâu đó khát vọng về tổi ưu việc quản lý lẫn tối đa hiệu quả kinh doanh được gửi gắm đằng sau từ những đại lý áp dụng mô hình.
 photo runaway.jpg

Nó ngồi trò chuyện với em sau khi những kiến thức cơ bản về tài chính đã được nhồi nhét trong vòng bốn tiếng đồng hồ; ý thức rằng nhồi nhét là không hiệu quả nhưng giới hạn về khoảng cách địa lý đã không cho nhiều sự chọn lựa. Đó là cô bé F&I của đất đại ngàn. Nó đánh giá ban đầu là thông minh và máu lửa (tính chất thường thấy nằm ở nhân sự mới và trẻ).
Như anh nói ban đầu, đây là công việc đầy thử thách và cơ hội! Thử thách là làm sao để giải quyết tất cả các trường hợp khách vay vì đây là hoạt động gắn liền trực tiếp với hiệu quả kinh doanh. Cơ hội để em tỏa sáng như một công thần – người góp phần mang lại thành công của bán hàng nhưng cũng là một tội đồ nếu như không thực hiện tốt vai trò được giao.
 photo erica_foto1_zpsfa414878.jpg

Nó quay trở lại slide trình chiếu các đại lý đăng ký tham gia chương trình hợp tác nhân sự giữa Tài Chính Toyota và đại lý Toyota năm 2017, cho em chọn một đại lý để làm đề tài sẻ chia kinh nghiệm. Em đặt câu hỏi về Toyota Cần Thơ (TCTC).
Đứa học trò đầu tiên!
Nó điểm lại các con số xe giải ngân qua từng năm: 2 - 60 – 140 – 186 – 177 – 193 – 315, bắt đầu tính từ thời điểm nó đến cũng ở một mùa tháng tư về của năm 2012 khi được người đàn bà thép của Toyota Việt Nam phân công.
Đấy lại chính là số liệu mà biên tập viên của tạp chí nội bộ Toyota phải viết mail để xác nhận lại các con số này với nó trước khi đăng bài. Đó là con số hằng mơ ước của sự phát triển ổn định!
Sếp em, cô bé từng ngồi trò chuyện với nó ở ngày cuối năm. Lấy đại lý TCTC gần như là mô thức so sánh đã bị nó gạt ngang vì đó là sự so sánh khập khiễng, khi có sự khác biệt giữa hai đại lý và về thời gian thực hiện dù rằng hiện tại con số giải ngân của đại lý em phụ trách đã đạt kết quả tốt nhất trong vòng 9 năm trở lại đây nhưng đằng sao con số đó còn nhiều điều để nói.
Làm sao đạt được con số đó vậy anh? Cô bé ngạc nhiên lẫn tò mò hỏi nó.
Ở đó anh có được đứa học trò đầu tiên và có lẻ là cuối cùng! Nó biết rằng câu trả lời chẳng ăn nhập gì với câu hỏi khi cô bé muốn tìm hiểu cách thức làm nhưng nó hiểu ở vị trí & sự năng nổ của em thôi là chưa đủ.
 photo 82781350a753e6a111a_zps0cf5b090.jpg

Mô hình thực sự hiệu quả khi có sự cộng hưởng của chính sách và lập trường của người tạo ra chính sách để duy trì, cải tiến và phát triển từng ngày. Nó rút ra điều đó khi đã từng chứng kiến không ít đại lý cũng đem mô hình về áp dụng rồi chết lâm sàng lúc nào không hay. Điều cần khẳng định là đây cũng không phải là mô hình quản lý tốt nhất vì nó đã chứng kiến không ít các đại lý hoàn toàn không có nhân viên tài chính vẫn phát triển vượt trội, thậm chí là dẫn đầu.
Quay trở lại với câu hỏi của F&I của đại ngàn. Nó hỏi tiếp khi em còn ngẩn ngơ bởi câu trả lời của nó: Theo em, anh tin tưởng cô bé F&I của TCTC bao nhiêu phần trăm? Em in lặng. 200%, anh tin 200% đứa đệ tử gọi anh bằng sự phụ đó. Nó tiếp tục để ngăn sự chùn xuống của bầu không khí nghe có vẻ lan man.
Điều nó cần là xác định tư tưởng (sự tin tưởng – một phần nằm trong chữ “TIN” ở tất cả các buổi đầu chia sẻ) cho cả hai con người: nhân viên F&I của đại lý Toyota & nhân viên SO (Sales Officer) của tài chính Toyota, để bắt đầu lên kế hoạch và cách thức làm.
Cùng yếu tố kích thích của ngoại vi (chính sách & lập trường của người tạo chính sách), mối quan hệ giữa F&I và SO là yếu tố quyết định sự thành công vì đây đồng thời cũng là điểm yếu cốt tử của mô hình
 photo 82781350ed29307db3b_zps870d9a2f.jpg 
Mô hình sẽ khiến qui trình phát sinh nhiều bước và mất nhiều thời gian hơn khi đặt để mối quan hệ này vào, nó giống như một cổ máy vận hành gãy khúc tiếp tục vì bánh răn bổ sung vào khoảng cách giữa hai bánh răng đang không ăn khớp lại chỉ ăn khớp một phía. Việc rút ngắn hay phát sinh các bước và thời gian phụ thuộc vào chữ “TIN” ấy!
Làm sao để đạt chữ “Tin” ấy? Em tiếp tục hỏi.
Chữ “Tin” ấy cần phải được xây dựng bằng thời gian và sự tương tác qua lại của người cần. Việc em cần làm bây giờ là đến tận nhà tất cả khách hàng để tư vấn trong năm đầu tiên. Nó quay trở lại trả lời câu hỏi của em một cách trực tiếp sau khi đi qua phần tư tưởng.
Nó chia sẻ tiếp về đứa học trò đầu tiên phải lặn lội khắp các nẻo đường trên đất phù sa ấy để có được vị trí & kinh nghiệm như hiện tại. Nó muốn kết thúc lại câu chuyện về việc áp dụng một mô thức bằng cách quay lại tính cách cần của một F&I, ngoài sự thông minh và máu lửa thì sự chăm chỉ là điều cần thiết trước khi nói đến trách nhiệm. Sự chăm chỉ cần bồi đấp để em duy trì ngọn lửa cháy ở buổi đầu tìm đến không tàn lụi về sau.

Buôn Mê của đêm về bỏ lại những cánh bướm bay. Nó cảm giác có điều gì đấy sẻ đổi thay ở nơi này như một đợt sóng ngầm đang âm ỉ chỉ đợi chờ một khoảnh khắc mà thôi. 

(Ảnh: Sưu Tầm)     

Thứ Năm, 20 tháng 4, 2017

Đời Sales 20: Đắng cấp người Sales

 photo alex-ferguson-traderviet_zps37rknldl.jpg 
Ở một buổi sáng trời, sau khi nhận được tin thăng chức chính thức, đứa em nhắn: em có mong muốn một điều, anh có chịu không!?…Nó cười, nhắn lại: Đồng đội của anh không nói mấy câu cảm tính như thế! 
Ở một buổi trưa trời, Sài Gòn thiếu những áng mây bay nơi văn phòng vắng gió, nó hỏi mặt đối mặt với đứa em: Điều đó có thật lòng nghiêm túc không? Thằng ku gật đầu. Nó nở nụ cười và để lại câu trả lời trịch thượng: Anh sẽ suy nghĩ! Sau khi đã là Best Sales, anh cần thấy đẳng cấp của người sales. 
Với nó, trước khi muốn trở thành một người sales đẳng cấp, việc trước tiên phải là Sales Pro. Định nghĩa về Sales Pro. nó đã từng chia sẻ trước đó, khái niệm về đẳng cấp người sales hay sales đẳng cấp là cả một sự kết hợp giữa Pro. & Chuẩn
                 Chuẩn – Một từ nó cô động lại để dễ hiểu khi bản thân bị ảnh hưởng nhiều từ “người đàn bà thép của Toyota Việt Nam” về quan điểm: mình chỉ làm đúng. 
Thật ra ranh giới đúng, sai rất khó bàn nhưng ít ra trong suy nghĩ phải xác định được điều này, chưa kể là ở cuộc sống lạm dụng đầy rãy cái phạm trù “ăn,ở” để giải thích, đôi khi ngụy biện cho việc lèo lái, luồn lách mang ý nghĩa tiêu cực phần nhiều. 
Thật sự để thực hành theo quan điểm này ít nhiều đã thay đổi cuộc đời nó từ khi sống dưới mái nhà của gã khổng lồ này. Thuận lợi có, thử thách có với không ít lần bản thân mình phải tự đối mặt và quyết định chứ không phải ai khác. 
Trong những câu chuyện đó, ở một buổi chiều tàn, nó nhắn người anh đến để lấy phần tiền anh giới thiệu dù rằng chẳng còn gặp gỡ được nhiều. Nó có thể im lặng như chưa có chuyện gì xảy ra, không ai biết, chưa kể thằng bạn nghe cách nói chuyện của nó ở đầu dây (chắc đoán được) dặn dò: Giữ lại một nửa để uống café! (Sợ làm công không) Nó ậm ừ cho qua và làm điều ngược lại! Nó gửi hết cho anh. 
Chuẩn – Phải xác định được đáng & không đáng. Nó may mắn sống và làm dưới mái nhà của gã khổng lồ Toyota ngót nghét gần chục năm, gặp gỡ những thế hệ đã từng làm cho nghề sales ở Toyota một thời lấp lánh, lẫy lừng như một ánh hào quang mà bất kì ai nhìn vào cũng thèm khát. 
Đa phần họ hiện tại đều là những người thành công, có người sống tiếp dưới mái nhà Toyota và có người ngã rẽ sang một nhánh khác… vẫn giữ được “chuẩn” ấy. Họ là những người sales đẳng cấp! 
Chuẩn – Phải xác định được gần hay xa. Nó đã từng phát thẹn ở giữa chảo lửa Sài Gòn khi nghe đứa em gái, giờ là mẹ của một con, lấy chồng là đồng nghiệp sales cũng đầy lửa sales cháy bổng, nói về việc mất một khách hàng lại cảm thấy vui mừng như lời chốt cuối của cuộc gọi: Anh mua ở đâu cũng được, miễn anh mua ở Toyota là em vui rồi! 
Câu chuyện đó bay xa theo cùng nó với những bước chân đi chia sẻ ở mọi miền Toyota mỗi dịp. Họ là những con người sales đẳng cấp! 
Và còn rất nhiều câu chuyện nữa...mà nó may mắn được chứng kiến được, những câu chuyện của người sales được nâng lên một tầm cao khác, không rẻ rách và bạc bẽo như vốn dĩ đã từng nặng mang.
Người sales đẳng cấp được nó dùng thước đo không phải là vị trí, mà chính là quan điểm nằm trong một sự chuẩn mực nhất định và tầm nhìn nằm xa trong một phạm vi rộng ở một con người có nền tảng giỏi giang và phóng khoáng với những điều tích cực bao quanh. 
 photo nhung-cau-danh-ngon-ve-hoc-tap-hay-va-y-nghia-nhat-hinh-anh-7_zpsvctzul7v.jpg Ở một buổi sáng trời, đứa em nhắn: em có mong muốn một điều, anh có chịu không!?…Nó cười, nhắn lại: Đồng đội của anh không nói mấy câu cảm tính như thế! 
Ở một buổi trưa trời, nó hỏi mặt đối mặt với đứa em: Điều đó có thật lòng nghiêm túc không? Thằng ku gật đầu. Nó nở nụ cười và để lại câu trả lời trịch thượng: Anh sẽ suy nghĩ! Sau khi đã là Best Sales, anh cần thấy đẳng cấp của người sales.
Nhìn ra đâu đó ngoài ô cửa nhỏ, năng gắt giăng trời phơi rõ mặt nó dội vào lớp kính, thấy thằng nhóc ngày hôm qua đã khác nhiều với nghĩ suy. 
(Ảnh: Sưu Tầm)


  Bài viết liên quan: SALES PRO.


Thứ Bảy, 1 tháng 4, 2017

Đời Sales 19: Làm sao để cháy?

 photo user1312501_pic1108788_1421321384_zpsydfnwrgh.jpg
Từ lâu, nó thấp lên trong tim mình câu chuyện của đời Sales và cả những con người chọn con đường này thông qua những buổi chia sẻ. Kể từ lúc bắt đầu, nó chọn hai từ để dành cho hai buổi đào tạo C1 & C2 khác nhau được phân loại dành cho những con người chọn nghề sales ở Toyota dựa trên kinh nghiệm. “Tin” nó dành cho những người bắt đầu bước vào mái nhà của gã khổng lồ Toyota. “Yêu” nó dành cho những người “sống sót” còn lại sau một năm tàn chiến đấu. 
Cho đến khi tham gia buổi đào tạo dự định cuối cùng dành cho những con người “sống sót” để nói về chữ “Yêu” còn lại, nó phát hiện ra sau chặng đường ấy, lòng tin vơi đi ít nhiều, đâu đó cần phải bắt đầu lại. 
Trước khi cháy đến tàn tro, cần phải làm sao để cháy
Nó rà soát lại, không phải là niềm tin ấy vơi bớt từ đâu mà là sao tâm trạng lại biến thiên nhiều vậy. Và câu chuyện đi tìm sự biến thiên bắt đầu. 
 photo 10942451_769393939814743_7657052372335454757_n_zpsl9y3yao6.jpg 
Đại Học Tự Nhiên, sân trường biến mất những khoảng sân, nó tìm đến sau khi thấy có sự khác biệt ở hai lớp sinh viên của FPT & Tự Nhiên cùng ở năm ba. Những cô cậu sinh viên bắt đầu tìm hiểu về những ngôn ngữ lập trình HTML, PHP, Javascript… Cậu sinh viên của đại học FPT nhanh chóng học & sử dụng các ngôn ngữ lập trình trong thời gian ngắn theo đúng sự hướng dẫn so với cậu sinh viên của đại học tự nhiên mày mò trong qui trình & bắt đầu tư duy với “trí tuệ nhân tạo” để áp dụng dù rằng vẫn chưa hiểu hết các ngôn ngữ. 
Tất cả các cô cậu học trò cả hai trường có cùng một điểm chung: sự ngơ ngác. Sau khi tất cả nhận cùng một câu hỏi duy nhất của nó: Tại sao em lại chọn trường này? 
 photo tumblr_nc8e5nZI411sxgpgeo2_500_zpsfgr3cfvj.jpg
Trở lại với Toyota, những thế hệ sales tiếp theo hình thành, sau khi tìm đến với gã khổng lồ chỉ đơn giản bởi vì sự khổng lồ thấy được. Một sự khác biệt rõ ràng trong cách nghĩ & cách làm giữa hai thế hệ theo cá nhân nhìn nhận. Thế hệ đầu có sự bền bĩ & ít dịch chuyển. Thế hệ tiếp theo có sự thích nghi & dịch chuyển nhiều hơn. Nó cứ gọi nhằm tên đại lý của những gương mặt thân quen. Đâu đó là hệ quả của chất & lượng gần như là yếu tố quyết định tạo thành. 
Tất cả cô, cậu dấn thân vào nghiệp diễn của một người nghệ sĩ hài – theo một trong những định nghĩa của bản thân khắc họa nghề sales, hầu hết đều có cùng một điểm chung: sự lúng túng. Sau khi tất cả đều có cùng một câu hỏi duy nhất của nó: Tại sao em lại chọn Toyota? Đâu đó những người nghệ sĩ hài một phút bị yếu tố ngoại cảnh tác động làm thoát vai!? 
Trớ trêu, điều đó lại là sự bình thường trong sự bất thường. Nó cũng vậy. Đã từng. Không xác định được mình sẽ là ai & làm gì để rồi vài cơn sóng nhỏ hay ngoại cảnh đổi thay làm gã đưa đò thuê chùn tay chèo hay thoát vai ngồi đâu đó một góc với thở than. 
Nó luôn vạch từng chặng đường cho những con người trẻ bắt đầu dấn thân vào “nghiệp diễn” để rồi không phải mãi miết là kẻ ở mãi hậu đài phó mặc thời gian trôi với thở than. 
 photo 12690628347160_zps431ccc4d.jpg
Sales => Best Sales => Leader => Boss
Nó quan sát ở những leader may mắn gặp và làm cùng, đâu đó cảm xúc cũng ít nhiều bị tác động khi có sự thay đổi của ngoại cảnh nhưng họ nhanh chóng làm chủ và lấy lại vai diễn của mình để tiếp tục tròn vai, chưa nói đến phần xuất thần tỏa sáng. 
Đâu đấy, những con người này ngập tràn sự tin tưởng ẩn sâu, họ luôn chuẩn bị sẵn cho mình gặp phải sự đổi thay từ trước, nhanh chóng vượt qua dù ít nhiều va đập bởi con sóng dữ ở đầu tàu họ hứng. 
Đâu đó, những con người ngày xác định rõ một lối đi, họ không có con đường lùi như bản chất ngành nghề họ chọn – nghề sales. Những sự thay đổi của ngoại cảnh đôi lúc khiến họ chạnh lòng, buồn đau & thậm chí giận dữ. 
Theo đúng cái bản năng khi bị tổn thương con người sẽ tự vỗ về mình, nhưng ở leader thực thụ sự tiêu cực thì sự vỗ về cho những điều tiêu cực cũng đơn thuần là “lỗi ở yêu thương”. Họ lại tiếp tục tin (yêu) khi đã xác định rõ một con đường. 
Nó vẫn chưa đưa ra kết luận của vấn đề đã nêu vì thấy đâu đó cần tìm hiểu thêm từ nơi bắt đầu của những con người khi chưa trở thành leader – đó chính là lúc họ bắt đầu tạo lửa để cháy trước khi đến tàn tro. 
Như một lời kết cho câu chuyện còn dang dở, “Tin” “Yêu” hay chữ dễ viết, khó làm chỉ xác định được bởi thời gian tồn tại!?

Chủ Nhật, 25 tháng 9, 2016

Chuyên nghiệp là gì? (Câu chuyện về Amazing Lexus)

 photo 1010068220d170ad61_zpscd6uemd7.jpg 
Đó là buổi đào tạo dành cho nhân viên kinh doanh của Lexus giữa cái nắng Sài Gòn lưu manh vẫn hăm he bên ngoài hòng cướp cạn những giọt mồ hôi. Nó đặt câu hỏi đó cho tất cả những thành viên tham dự trước khi bắt đầu. 
Chuyên nghiệp là gì? - Câu hỏi đã từng được nó hỏi trong một buổi đào tạo khác, may mắn là người dự thính, khi nghe xung quanh mọi người luôn nói về chuyên nghiệp gần như một khẩu hiệu. Buổi đó, chỉ có duy nhất một câu trả lời khiến nó thõa mãn theo cảm nhận của cá nhân mình về hai từ “chuyên nghiệp” ấy, để rồi suốt hai năm sau đó, người phụ nữ trả lời câu hỏi đó luôn là một best seller. 
Người chưng hửng, kẻ bật cười trước câu hỏi đặt lại. Đi khắp cả nước, Toyota và Lexus, những khẩu hiệu “chuyên nghiệp” đeo bám tất cả các nhân viên. 
Tựu trung lại, chuyên nghiệp núp bóng dưới cái mác của ngoại hình chỉn chu với những qui định cụ thể rõ ràng từ phía tập đoàn đưa sang hay bản thân mỗi đại lý hoàn thiện hơn với những qui định bổ sung vào phần nhìn. Và sẽ là thiếu nếu không đề cập đến qui định về tác phong của mỗi nhân viên cũng được để ý đến & đầu tư phần nhiều. 
 photo 10072137142822eba4_zpsd4130e47.jpg 
Nó gọi người phụ nữ với gương mặt thân thiện, luôn nở nụ cười trên môi, cử chỉ điềm đạm ở cái tuổi khoảng ngoài tứ tuần ấy, dừng lại để chờ đợi những câu trả lời. Sau những giây phút rộn ràng trôi qua, chưa có lời đáp, không muốn làm mất thời gian của mọi người. 
Nó bắt đầu hỏi chị: 
Chị cho em hỏi tên em là gì? Em tên… Giọng chị nhẹ nhàng cứ như giọng của người phụ nữ Sài Gòn hào sảng và đầy sang trọng của những năm tháng xa xưa. 
Làm sao chị biết tên em? Chị tự tìm hiểu. Nó nhìn thẳng vào gương mặt thánh thoát kia khi chị trả lời chẳng chút đắn đo, tự nhiên như lẽ thường. Khi đó, chuyên nghiệp ngoài ngoại hình và tác phong, còn đi đôi với kiến thức & hành động. Nó thấy lòng đầy xấu hổ khi lắng nghe chị nói những điều đó. 
Thèm được ai đó gọi tên mình! Từ lâu được học, nhớ & gọi tên người đối diện là cách thể hiện sự tôn trọng và là cách gây ấn tượng khó quên. Dấn thân vào con đường sales, việc gọi & nhớ tên lại càng quan trọng, cảm giác thèm bắt nguồn từ đó. 
Dù rằng, việc gọi & nhớ luôn đi theo công việc hàng ngày, nhưng lại quẩn quanh đâu đó chỉ là những nhân viên bán hàng, đối tác và bạn bè – sự ghi nhớ đầy thực dụng. 
Dù vậy, việc gọi & nhớ tên nó từ người phụ nữ ấy, người luôn nhớ chính xác & chuẩn bị món nước nó uống ở mỗi lần ghé thăm, sự ân cần lẫn khuất đâu đó ngoài công việc đòi hỏi. 
Câu chuyện Amazing Lexus; với nó, tự nhiên được sinh ra giữa đất Sài Gòn, không phải ở một đất nước Nhật xa xôi với câu chuyện của người bảo vệ đứng chào ở mỗi chiếc Lexus chạy ngang qua showroom. 
Nó đứng giữa khán phòng, cố gắng kiềm chế sự nấc nghẹn sau khi thỏa được sự tò mò vì sao chị biết tên và món nước nó uống mỗi lần ghé qua, để giới thiệu một cách tử tế với chị họ tên mình. 
Nó – một thằng nhóc vô danh, tạt ngang tạt dọc, chưa nói được với chị nhiều câu ra hồn. Thấy sự tử tế đằng sau sự chuyên nghiệp ấy, nó nghĩ thầm chắc trong danh sách tên những khách hàng và món nước họ uống vẫn còn liệt kê dài trong trí nhớ của người phụ nữ ấy giữa trung tâm Sài Gòn.

(P/s: Cám ơn chị - Trần Xuân Phương – xin dành từ Professional Tea Lady của Lexus Central Saigon thay vì cách ghi nhân viên Vệ Sinh như danh sách đính kèm)

Thứ Bảy, 16 tháng 7, 2016

SỰ SÒNG PHẲNG (bắt đầu từ INNOVA 2016)

 photo thien-nhien-26-8187-1409289858_zpsf0e089c5.jpg 
Nó trở lại quận 7 lần thứ hai trong tuần để ngồi sẻ chia với hơn hai mươi con người đang ểu oãi của buổi đầu trưa vừa thức, trong căn phòng vừa được sửa lại dàn lạnh và trần. Đầu tiên, nó gửi lời chúc mừng đến những con người còn ngồi lại trong căn phòng vì đã sống sót qua một mùa bão giông. 
Câu chuyện sẻ chia lần này không còn là sản phẩm, thủ tục hay qui trình của nơi trả lương cho nó, mà là để trao đổi với những con người ngồi đấy trong cách suy nghĩ và cách làm về sự sòng phẳng
Giữa những người đang ngồi trong căn phòng & người đàn ông ngồi trong căn phòng đối diện, người đã bọc bạch sự trăn trở của mình khi gọi là “áp dụng hết bài” vẫn chưa tìm được lời giải đáp cho kết quả hiện tại trong cuộc họp tổng kết 6 tháng đầu năm, đang phải gồng mình lên qua mùa mưa bão ở Toyota trong những tháng ngày vừa qua. 
Nó đặt câu hỏi: Người đàn ông đó có sòng phẳng với các bạn trong công việc không? 
Nó tiếp tục đặt câu hỏi sau những cái gật đầu: Thế các bạn nghĩ mình có sòng phẳng với người đàn ông đó không? 
Tất cả đều im lặng. 
 photo thien-nhien-27-3472-1409289858_zps46a054be.jpg 
Có thể họ không biết đó là gì! Nó nói về hai điều mà người đàn ông đó trăn trở trong công việc về chỉ tiêu chưa hoàn thành & tỉ lệ nhân viên chào bán gói vay 80% cao, đâu đó vẫn còn lẩn quẩn khuôn mặt của người đàn ông như đang tự đọc thoại “chắc còn lấn cấn chổ nào đó” trong đầu nó lúc nó nói về hai điều này. 
Nó thiết nghĩ, giữa người sếp và nhân viên, không nhất thiết phải cho đi mà nhận lại giữa khoảng cách vô hình luôn tồn tại, thì sự thấu hiểu lẫn nhau là điều không thể thiếu như một cách sòng phẳng giữa hai con người đều có một mục đích chung: kiếm tiền từ việc hoàn thành chỉ tiêu được giao với sự phân công khác nhau của công ty. 
Nó muốn những con người ngồi đó thấu hiểu để rồi sòng phẳng trong suy nghĩ và hành động. 
Nó đặt tiếp câu hỏi: Theo mọi người, việc khách hàng vay 80% có lợi cho khách hàng không? 
Bắt đầu có những phát biểu khác nhau xuất hiện, đa số câu trả lời vẫn là không nếu đứng từ góc độ khách hàng. 
Ý thức rằng, trong thời buổi cạnh tranh, tất cả do thị trường quyết định, điều đó bắt nguồn từ số tiền đối ứng dành cho khách hàng là cao & áp lực cạnh tranh đã không cho người nhân viên bán hàng sự lựa chọn!? Trước áp lực đó, người đàn ông đó vẫn đang kêu gọi sự “chuyển động tiên phong”, kêu gọi mọi người tiến lên phía trước, là vì cá nhân mình khi chỉ tiêu tạm gác lại?? và những thứ chúng ta có được hoàn toàn không có sự đóng góp của người đàn ông đó!? 
 photo thien-nhien-19-8373-1409289858_zpsded461d8.jpg 
Nó để lại câu hỏi bỏ lửng câu trả lời cho tất cả cùng suy nghĩ: Niềm vui sở hửu một chiếc xe mà chúng ta mang lại cho khách hàng có còn trọn vẹn không khi kéo theo sau đó là áp lực của món nợ vừa vay? 
Để hướng đến những hành động sòng phẳng, giữa một vị thế đang bị chiếm lấn, nó kêu gọi tất cả hãy đáp lại lời “chuyển động tiên phong”, “tiến về phía trước” đó bằng hành động ở chiến dịch INNOVA 2016 sắp bắt đầu với công cụ tài chính hỗ trợ tương tự đối thủ (80%) và đầy cạnh tranh (84 tháng)
Và sẽ không dừng lại đó chỉ với mỗi INNOVA mà còn là những dòng xe còn lại vì hơn ai hết, bản thân mỗi người Sales giống nó phải hành động sau khi đã nhận thức được chuyện đấy không phải chỉ là chuyện của nhà cầm quân, mà còn là của chúng ta – những con người đang CẦN sống SÒNG PHẲNG.

Thứ Bảy, 9 tháng 7, 2016

Thảm họa ở Toyota!?

 photo 1142297776f6b161dbl_zpsldq28f3x.jpg 
Thảm họa là hai từ nó mượn của anh sau khi nghe trong một buổi họp, mang nghĩa khá tiêu cực để miêu tả bức tranh toàn cục của gã khổng lồ Toyota ở sáu tháng đầu năm 2016.
Nhưng để tìm kiếm từ khác miêu tả cho việc tồn kho ngày càng tăng ở quý hai và lần lượt các mẫu xe của Toyota rời bỏ Top đầu của những dòng xe bán chạy nhất (chỉ có Fortuner & Vios trụ lại sau gã đứng đầu thuộc về Ford Ranger); thì vẫn chưa tìm được nào khác hơn.
Có thể gọi là khủng hoảng? Điều đó hoàn toàn không đúng với gã khồng lồ Toyota ở thị trường Việt Nam khi vẫn còn chễm chệ ở vị trí cao của bảng xếp hạng WAMA (Hiệp hội các nhà sản xuất ô tô Việt Nam). Có chăng đấy là sự ngủ quên trên chiến thắng dẫn đến những binh thư yếu lược từ mớ ngủ viết ra, là rồng hay là rắn, nhìn mãi vẫn còn chưa ra.
 photo thien-nhien-25-3732-1409289858_zps8b436648.jpg 
Những hoạt động tiếp thị nối tiếp nhau theo năm tháng đi tìm sự khác biệt. Chính sự khác biệt đã gây nên điều đó? Chiến lược về giá? Theo quan điểm cá nhân, đó là sự phối hợp để tìm sự khác biệt đầy khập khiễng giữa gã bán và kẻ buôn. Đồng bộ trong thương hiệu, qui chuẩn nhưng cách thực hiện là hoàn toàn khác nhau với mục đích chỉ để đáp ứng yêu cầu cơ bản của gã bán.  
Kiêu binh tất bại!?
Khi con người ta tìm được lý do để đổ lỗi thì đó là lúc họ cho phép mình dễ dãi. Hiệu ứng domino về việc bán tháo diễn ra liên tiếp mặc cho gã bán gào thét bảo đừng, “đừng tự giết nhau”. Sự gào thét trong tuyệt vọng!
Điều đó quá muộn màng cho một hiệu ứng đã được báo trước; từ rất lâu rồi, hiệu ứng đó không phải xảy ra lần đầu  
Điều đó quá trái ngang vì hiệu ứng đó do chính thị trường quyết định. Hiện thực chứng minh rằng chúng ta – Toyota – đã bị không ít thì nhiều khách hàng bỏ rơi.
Hãy đặt một dấu hỏi ở đây. Một mối quan hệ hình thành luôn là tương tác hai chiều.
 photo thien-nhien-18-6494-1409289858_zpsb5e8bf62.jpg 
Sự kiêu ngạo đã bị trả giá!?
Lần đầu tiên trong lịch sử của Toyota Việt Nam đã xuất hiện từ GIẢM GIÁ một cách chính thức. Một trong những ưu điểm của Toyota; giá trị bán lại đã ít nhiều bị lung lay.
Nó không phải là một chuyên gia để đưa ra một đánh giá thị trường nhưng là một gã đang sống dưới mái nhà này. Ngẫm nghĩ, nó cũng cần phải góp vào đó một tiếng nói chung để (tự) nhắc nhở một điều sau “thảm họa” vừa diễn ra: Chúng ta – Toyota – rút ra được điều gì!?
Để trong những tháng ngày sắp tới của năm 2016, gã bán –  kẻ buôn đang hừng hực tinh thần cho một cuộc lội ngược dòng ngoạn mục, không phải loay hoay trong những kế hoạch vá víu chỉ là để giải quyết vấn đề phát sinh hiện tại của cái gọi là chỉ tiêu. Như bao lần, Chỉ tiêu - hãy để nó tự đến chứ không phải đi tìm. Tinh thần thôi sẽ là chưa đủ nếu như vẫn một cách làm cũ.

Nó nôn nóng tham gia & mong chờ một sự đổi thay từ những nguồn năng lượng hừng hực, phát ra từ ba cực chính của Sài Gòn tỏa ra hai hướng về phía Đông & phía Tây để hội nhập của khu vực phía Nam, cho chiến dịch INNOVA 2016 sắp bắt đầu ở những cuộc gọi nhận được.  

Một lần nữa, theo cá nhân nó, để đấy không phải là một chiến dịch (thực & ảo) bắt đầu tưng bừng rồi chìm vào quên lãng. Hãy nhớ đến việc khách hàng đã bỏ rơi ta, giờ là lúc ta góp nhặt lại sự yêu thương đã từng bị đánh mất … từng ngày và chẳng có lý do gì để không bắt đầu từ những khách hàng đang còn ở bên ta. Họ xứng đáng nhận được sự sẻ chia từ nguồn năng lượng tích cực đó đầu tiên!
(Bài viết chỉ mang tính cá nhân, hoàn toàn không phục vụ cho việc bôi nhọ, xúc phạm hay bất kỳ mục đích nào tương tự với cá thể hay chủ thể nào)
(Ảnh sưu tầm)

Thứ Ba, 5 tháng 7, 2016

Chúng ta - Toyota - Sẽ làm điều đó như thế nào!?

Đó là một buổi Sài Gòn trốn nắng, nó đến gặp anh để giới thiệu sếp mới về và tổng kết hoạt động của 6 tháng đầu năm. Lan man. Chia sẻ một ý kiến về dịch vụ từ một kẻ đứng ngoài, đâu đó có lợi thế là khách quan và góc nhìn khác hẳn, phần còn lại phụ thuộc vào đánh giá của anh thế nào về ý kiến đấy.
 photo 9464595149bbf154da0_zps8b8b73e4.jpg
Ý kiến chia sẻ thực chất là gợi ý từ ba mẫu thoại & một góc showroom.
Cuộc thoại thứ nhất
Cô bé mặc kimono, chị nhìn thấy hay hay!
Nó cười, gật đầu!  
Tình huống: Nó và người đàn bà thép Việt Nam, ngồi trao đổi trên đường về ở một đoạn trưa nắng chói chang từ đất đồng bằng Cửu Long.
Quan sát: Thấy chiếc áo dài bắt đầu phấp phới bay ở một sớm cùng ngày ở một showroom khác giữa đất Sài Gòn gần trung tâm.
Cuộc thoại thứ hai
Anh đi một vòng thích nhất nơi nào? Tại sao?
Thích nhất ở …vì phòng chờ xem phim như ở rạp, tivi to đùng v.v.
Tình huống: Nó và anh tài xế, ngồi trao đổi với nhau trên cùng một đoạn đường về ở một đoạn trưa nắng khác, giã từ vùng sông nước
Quan sát: Nghe câu chuyện đó được anh kể lại nhiều lần cho nó, đồng nghiệp và những người đi cùng ở mỗi chuyến đi xa hay sắp ghé thăm một đại lý nào đó.
Cuộc thoại thứ ba
Em thích hình ảnh người đàn ông đừng đầu một đại lý xuống bắt tay ở mỗi buổi trưa về
Giờ không còn nhiều nữa. Anh cười
Tình huống: Nó và anh, ngồi “tám” trong không khí của điều hòa tránh nóng trước khi bắt đầu vào tổng kết với những con số nhảy múa chỉ để xác định mình đang ở vị trí nào so với hôm qua.
Kiểm chứng: Chắc sẽ còn nhiều thứ để nói …nếu còn thời gian
Nó bỏ lửng kết luận như thường khi vì muốn lắng nghe suy nghĩ & hành động của người đối diện thế nào, nhất là anh - người nó tôn trọng vì tuổi đời và tuổi nghề lớn hơn.
Trong sự ngông nghênh, “ngáo đá” ở tuổi đời mình, nó thích thấy sự sáng tạo để tìm lời giải cho ba mẫu thoại kia với một điểm chung: những con người khác nhau về giới tính, nghề nghiệp v.v. nhưng nói cùng một chủ đề (một đại lý đã từng đến),
Đấy có phải là marketing? Và nếu là phải, thì chi phí marketing là bao nhiêu – zero?    
Cuối cùng là một góc showroom – kid corner. Thật sự đã có nhiêu đứa trẻ đến góc này chơi? Kid corner được thiết kế dành cho những đứa trẻ hay chỉ là thiết kế theo yêu cầu?
 photo 9464595149bbd849165_zpscd79f1b7.jpg Khi tự chôn mình vào đống công việc hoặc ý tưởng ở tầm vĩ mô như một tính xấu, nó thường chọn bắt đầu từ những cái đơn giản để giải tỏa.

Nó muốn chia sẻ với anh về điều đó. Đơn giản vì cảm giác báo cho nó biết anh đang bắt đầu cải thiện từ dịch vụ, đó không phải là sự lựa chọn tồi, với thế mạnh mình có trước giờ khi tình hình kinh doanh ở hiện tại được gọi là “thảm họa”, thì đâu đó vẫn có thể kết hợp được việc cải thiện chất lượng dịch vụ và làm hoạt động marketing. Câu hỏi còn lại là: chúng ta sẽ làm điều đó như thế nào??? 

Thứ Ba, 21 tháng 6, 2016

Đời Sales 15: Kẻ đưa đò thuê

Sales như một kẻ đưa đò thuê, trên một dòng sông chỉ định, làm sao để đưa khách gặp kẻ cho thuê trong tậm thái đôi bên đều thuận lòng về một chuyến đò qua.
 photo 1010068220d170ad61_zpscd6uemd7.jpg

Trước giờ, nó nghĩ đời sales là như thế! Nhiệm vụ làm sao (1) tìm ra khách hàng thích hợp rồi (2) tư vấn; theo như cách bán hàng hiện đại, về sản phẩm và dịch vụ của công ty (3) để bán khi cả người mua và kẻ bán đều hài lòng theo đúng thuật ngữ win-win. Tâm thức về một nghiệp đời cứ thế thoai đưa.
Cho đến một ngày nhận ra rằng vai trò sales chưa dừng lại đó vì bỏ sót mất rồi những công việc không tên, tưởng chừng như được xác định phân công rõ ràng ở bất cứ nơi đâu. Đó là khi nó bắt đầu tham gia việc xử lý phàn nàn của khách hàng về sản phẩm dịch vụ.
Đời Sales bềnh bồng trên sóng nước, kẻ đưa đò thuê phải giữ thuyền nơi sóng nước mênh mông dù trước sóng dữ, từ khách qua sông động lòng nghịch nước hay chiếc thuyền lâu ngày vơi nắng, dầu chai phai dần, nước rẽ vài đường rịn ở dưới lườn tự lúc nào không hay.
 photo user1312501_pic1108784_1421321329_zpsrzyibxdf.jpg

Nó nhận lời tham gia vào cuộc giải quyết khiếu nại với ba bên: công ty, khách hàng và đối tác. Tất cả đều trong tâm thế rõ ràng, nó ngửi được mùi khói thuốc với tâm thế sẳn sàng lao vào nhau để bảo vệ đến cùng quan điểm của các bên trước khi cuộc họp bắt đầu.  
Tất cả đều nói lên quan điểm của mình. Như một cách trình bày, chẳng đầu chẳng cuối, chẳng đúng chẳng sai, tóm lại là giữ nguyên quan điểm của nơi nó được trả tiền dựa trên nguyên tắc đúng sai, xác định việc ngày trả nhanh, chậm. Chẳng khác mấy so với ngôn từ và cách chơi chữ viết cho đẹp lòng tất cả trên email. Đâu đó sự khéo léo được hiểu là một tính từ xấu!
Nó kiềm mình lại trước giọt nước mắt của khách hàng ngồi trước mặt tha thiết tìm kiếm giải pháp chứ chẳng còn thiết tha làm cho ra sai đúng, để tránh cảm xúc đưa quá nhiều vào công việc sẽ không chỉ làm ảnh hưởng đến cá nhân mà còn cả đến đồng nghiệp xung quanh mình.
Để rồi những tờ giấy nhăn nhúm được xếp lại, mang ra nhiều lần rách góc cùng với giọt nước mắt không ngừng rơi của khách hàng, cùng tiếng nói xung quanh ngày một to dần và vài phần lạc giọng. Tất cả đều nói lên quan điểm của mình. Nó quyết định chọn một lời xin lỗi.
Khách hàng ấy là một người phụ nữ và đang khóc vì một câu chuyện liên quan đến nơi bỏ tiền thuê nó. Ngẫm nghĩ. Nơi bỏ tiền thuê có thuê luôn cả lời xin lỗi của nó dành cho khách hàng. Nó đặt lại lịch hẹn trả lời về giải pháp của khoản vay được ghi nhận trả trễ ngày.
Tất cả đều nói lên quan điểm của mình. Như một cách đưa đẩy, chẳng buồn chẳng vui, chẳng đúng chẳng sai, chuyện không của riêng ai, tóm lại là miễn sao nó có được đồng ý từ gã đàn ông ngồi trong lồng kính thế thôi. Đơn giản. Thường tình.
Một cuộc kiểm tra và đánh giá lại được tiến hành. Giải pháp đưa ra được chấp nhận. Nó biết sau câu trả lời vẫn là nợ nần một câu xin lỗi thật lòng cho cuộc gọi đường dài qua Mỹ ấy. Sau tất cả, chỉ là vì muốn người phụ nữ ấy còn quay trở lại với đối tác lúc xem một nhà, lúc tạo một khoảng cách xa, dùng dằn như trẻ mới lên ba. Bập bênh. Thiệt tình.
Sài Gòn đung đưa nắng, gã đàn ông ngồi trong lồng kính chạy vào hỏi nó về câu chuyện mới xảy ra và những câu hỏi tại sao thường ngày được lập lại. Nó lịch sự đáp bằng vài ba suy nghĩ được đánh giá của trẻ trâu, bỏ lơ đi câu hỏi rằng đâu đó dường như gã đàn ông đã hỏi sai người. Thế thôi.
Trước… giờ…mới nhận ra…

 photo user1312501_pic1108791_1421321384_zpsxee5kxcn.jpg 
Đời Sales là một kẻ đưa đò thuê trên một dòng sông chỉ định, làm sao đưa khách háo hức qua sông gặp kẻ cho thuê hớn hở và để một ngày nào đấy khách còn quay trở lại để tiếp tục được qua sông, đi trên con đò cũ ấy, họa may còn nhớ kẻ đưa đò thuê thèm một lần được gọi đúng tên. Tự tình.  

Thứ Bảy, 28 tháng 5, 2016

Đời Sales (14): SALES PRO.

 photo thien-nhien-3-5365-1409289858_zps38d8e155.jpg 
Định nghĩa mới về Sales – Sales Pro, cụ thể là dành cho Best Sales, nó được nghe ở một buổi ngồi tổng kết với những khó khăn tồn tại, đưa ra giải pháp và nhắc lại vài mục tiêu để thấp lửa ở một trưa miền Tây trời khao khát những cơn mưa, từ đứa em đang bắt đầu thực hiện một mô hình đang được khuyến khích nhân rộng, nhân viên phụ trách tài chính của đại lý.
Thế nào là một Sales Pro? Đó chính là người Sales có không chỉ bán sản phẩm mà bán cả dịch vụ. Ở Toyota, đó là bán xe và các dịch vụ của Toyota, không chỉ là tài chính mà còn có bảo hiểm, bảo dưỡng & bảo hành…
Vì sao phải bán cả dịch vụ? Đơn giản vì khách hàng hôm nay không chỉ cân nhắc đến giá cả & chất lượng món hàng mà cả dịch vụ đi kèm, ngoài những khuyến mãi hay tiếp thị ban đầu. Ở Toyota, giá cả & chất lượng đi cùng, thế mạnh hiện tại đang nằm ở dịch vụ với mạng lưới phũ rộng với sự thuận tiện đi kèm.
Thật ra tất cả không mới. Nhưng định nghĩa Sales Pro xoáy vào tâm thức nó vì sự ngẩu nhiên tương đồng.
Với một kẻ cuồng tính trong một cuộc hành trình truyền bá ngót nghét đã ba năm với mục đích cuối cùng là nâng cao kỹ năng bán hàng ở thời hiện đại, bán xe và bán tài chính, là một phần dịch vụ, chưa dám nói đến các dịch vụ khác khi chưa nắm rõ, nhận được không ít sự đồng tình và vấp phải không ít sự phản đối trước sự đổi thay khi cảm giác cao ngạo từ gã truyền bá. Nó thấy hân hoan khi nghe từ thằng nhóc. Tự hỏi. Mầm đã nẩy sau từng đó thời gian?
Với cách dẫn chứng bằng những nhân viên nằm trong chảo lửa Sài Gòn hay miền Tây sông nước như cách nó từng mang ra chia sẻ để rồi không ít lần phải thở dài vì được nhắc nhở rằng điều ấy không hay, chẳng ai thích sự so sánh, chẳng nhiều người hiểu hết đằng sau sự thành công ấy, mà thằng nhóc say sưa trong lúc ánh mắt nó nhấp nháy nụ cười đậu trên đồng tử về khát khao cùng thiết lập những mô hình đi vào phát triển ổn định chứ không phải chỉ là ngắn hạn, tạm thời rượt đuổi theo cái chỉ tiêu kia mà là kết quả phải tự đến. Nó thấy rộn ràng con tim mình đập loạn. Tự nhủ. Chi phí phải trả là thời gian?
 photo thien-nhien-4-4440-1409289858_zpseb892e6a.jpg
Và ở một buổi những kẻ đứng đầu ngồi lại, nhìn nhận thật nghiêm túc về một thị trường đang gặp phải sự cạnh tranh dữ dội bởi giấc ngủ quá sâu của gã khổng lồ, kiếm tìm những lý do và nguyên nhân từ đâu đó trong cơn “đồng sàn, dị mộng” khi tất cả đều chưa tìm được tiếng nói chung.
Quan trọng hơn hết ở những kẻ đi đầu – nhân viên bán hàng như nó, đang hoang mang về hiện tại, với lòng tin đang vơi, cần lắng mình lại để ngẫm về lý do ta đến với gã khổng lồ này, tồn tại đến giờ, không phải hoàn toàn chỉ nằm ở mắn may, niềm tin cần tìm lại để cảm giác quay về, đi tiếp với thử thách hôm nay trở thành một Sales Pro như định nghĩa.

(P/s: Cám ơn em Hải Đăng đã giúp anh có thời gian nhìn & xác định lại ở lúc lòng long đong)

Thứ Hai, 23 tháng 5, 2016

Cải Tử Hồi Sinh

Cải Tử Hồi Sinh

Có lúc vì cơm áo gạo tiền, có lúc vì màu cờ sắc áo.
Có rất nhiều lý do để người Sales tiếp tục như lẽ thường họ - người Sales không được phép bỏ cuộc
 photo 82781350a753f2a7081_zps71b32570.jpg
Lửa bắt đầu bùng cháy trong lòng nó sau nhiều cơn gió giật, bởi thị trường xe bị cạnh tranh dữ dội không chỉ từ các hãng xe khác với những hoạt động marketing rầm rộ khiến cho gã khồng lồ ngủ say ít nhiều cựa mình, mà còn cả các ngân hàng bắt đầu nhảy vào lĩnh vực cho vay ô tô với hàng tá những hấp lực tương tự cho cả nhân viên bán hàng lẫn khách hàng, tinh thần của những người sales bắt đầu đi xuống vì áp lực nhiều chỉ tiêu treo lở lửng trên đầu, khi em báo nó về một trường hợp khách hàng đặc biệt được cải tử hồi sinh.

Từ quyết định lên showroom lấy cọc, sau khi việc chứng minh thu nhập dường như mờ mịt lối lúc trao đổi qua điện thoại, đổi ý mua xe với khoản vay được duyệt theo đúng yêu cầu. Cuộc đàm phán ngót ngét mất một ngày. Ba lần đàm phán về thời gian giao xe, khoản vay & thời gian vay. Khách hàng nhận xe ngay ngày hôm sau.

Tìm hiểu. Qua trao đổi trực tiếp, khai thác thêm nhiều thông tin liên quan đến thu nhập khách hàng không chứng minh được như bán dừa bán luôn cả lá và những chi tiết khác phát sinh trong quá trình trao đổi. Thông thường. Tâm lý sợ nợ nần, khoản vay khách hàng mong muốn 70% với thời gian vay ngắn 24 – 36 tháng. Đàm phán hai lần chuyển thành 70 tháng rồi lên 84 tháng để khoản vay nhanh chóng được duyệt khi việc quản lý rủi ro được đảm bảo.

Tóm tắt. Nội dung em chia sẻ về những lần đàm phán với khách hàng không làm nó thỏa mãn thắc mắc việc làm sao để thay đổi quyết định của khách hàng & hoàn tất việc lấy xe chỉ trong 1 ngày.
 photo 82781350a754f13ddb5_zps16a4bf73.jpg 
Nó có được câu trả lời ở một buổi trời Sài Gòn nắng đậu trên đỉnh cây, giăng vài lớp mây đen chặn nắng một ngày đầu tuần.

Gã thanh niên sớm nhuộm phong trần với nước da rám nắng, gánh cả một gia đình trên gương mặt héo hon và tóc cắt ngắn sát đầu, chất sales chẳng lẫn đâu được với nụ cười nở trên môi lộ hàm răng trắng hếu bắt buộc.

Gã thanh niên quyết định kéo dài thời gian bằng chia sẻ thật lòng sợ làm xuống tinh thần của cả đội từ một sớm đầu tuần đã “mở hàng” khách rút cọc, để rồi dẫn khách hàng xem lại chiếc xe mình đã chọn khi trực giác đâu đó của người Sales báo rằng khách hàng vẫn còn tiếc nuối một món hàng. Hẹn lại trưa.

Gã thanh niên quyết định đàm phán một lần nữa giữa ba bên để khai thác những thông tin còn sót lọi, bỏ quên hay vội vàng chưa lấy. Thấy thấp thoáng đâu đó ánh sáng cuối đường hầm. Gã thanh niên đã tiếp lửa thêm sau việc đàm phán kéo dài thời gian vay thành không, để rồi thổi ngọn lửa cháy dữ dội về mong muốn sở hữu một chiếc xe sớm thay vì đợi chờ đủ tiền. Đấy chính là lúc người vợ bắt chuyến xe từ miền Tây lên Sài Gòn để hoàn tất thủ tục vay với sự tất tả cả một guồng máy phía sau với mục tiêu không để lửa tắt. Khoản vay được duyệt, ký tín dụng & giải ngân trong ngày.

Nó tiếc nuối không được chứng kiến trực tiếp gương mặt của khách hàng và người bán hàng ở giai đoạn giao xe, nhưng cảm giác đâu đó hân hoan và rạng rở lại xuất hiện trong đầu ở nụ cười lộ răng trắng hếu, những cái bắt tay hay vỗ vai hẹn ngày gặp lại. Bồng bềnh trôi giữa căn phòng cho những ngôn từ dành tặng.

Sự tưởng tượng cứ thế đi sâu. Sự thực tại bắt đầu về lại. Thấy khoan khoái để đi tiếp một con đường đã chọn. Thấy khó khăn chỉ là thử thách vì đâu đấy ở mãnh đất sales này vẫn còn những tia lửa bập bùng,  nhập cùng, cháy. Thấy đời không quá lẻ loi và những trãi nghiệm của Napoleon Hill về việc “Chiến thắng con quỷ trong bạn” – nổi sợ hãi từ đâu dội lại. Đi tiếp và dặn lòng người Sales không được phép bỏ cuộc. Lẽ thường.

[Nhật ký của cha] Merci, ông già & con chữ

  Ai rồi cũng phải lớn! Ông già nhận ra điều đó khi ngồi ly trà cúc còn ủ hơi nóng ở một đêm cuối hạ, lắng nghe thằng nhóc Merci nói bằn...