Chiến Phan

Hiển thị các bài đăng có nhãn 2019 - 03 - nhat ky cua cha. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn 2019 - 03 - nhat ky cua cha. Hiển thị tất cả bài đăng

Thứ Hai, 18 tháng 3, 2019

[Nhật ký của cha] Chọn Trường – Trường Chọn

Con thấy gì ở bãi xe trước mặt? Ông già hướng tầm mắt đến con ngựa sắt đứng một mình bên góc trái của một bãi xe hơi đậu kín. Ngang tàng. Xa góc phải, một cặp vợ chồng đang chuẩn bị ra về dưới cái nắng ban trưa giả biệt Xuân, chào Hạ. Thằng nhóc đứng lại cùng ông già & em trên bậc thềm cách nền xi măng ba bậc. Lặng im. 
Ai cũng phải tính! Chuyện học hành. Thằng nhóc Merci đã bắt đầu đủ tuổi cho việc bước vào ngưỡng đời mới – lớp Một. Sớm đầu tuần, ông già tranh thủ cưỡi con ngựa sắc cà tàng tiến đến khu “ngọc ngà, châu báu”. Từng nhớ. Đến đây là lâu rồi, bận ấy chỉ để café. 
Ông già hồi hộp khi lần đầu làm chuyện ấy. Tâm thế của một gã trưởng thành bắt đầu việc đưa ra quyết định cho người khác với hy vọng là tốt nhất. Ông già lướt qua hành lang của ngôi trường, bỏ lại các bậc thang uốn lượn cùng cái nhìn của ngần ngại của bác bảo vệ khi mở cổng rào. Ông già nhìn lại mình: sơ mi sọc & quần jean xanh rách vài chổ cho hợp thời. Rộn ràng. Đám trẻ đang hứng thú với trái banh trên nền cỏ xanh rì, gái trai chung đội. 
Con có thấy chiếc xe của ông già không? Ông già hướng dòng suy nghĩ của thằng nhóc vào đúng chủ đề. Ngỡ ngàng. Hai cặp vợ chồng đó đã gặp ông già trên hành lang tiến đến phòng tư vấn – ánh mắt người chồng để lại trong đầu ông già dòng suy nghĩ về cảm giác ngạc nhiên – dè chừng cho câu hỏi: nhận hay không nhận một người quen? 
Ông già hối hả khi buổi hội thảo đã diễn ra. Chủ đề về EQ của một diễn giả người Việt. Năm phút. Ông già bước ra khỏi gian phòng đó để trở lại với mục đích đến nơi đây – tìm hiểu chọn trường. Ông già theo chân cô gái trẻ bỏ tầng hai xuống tầng một để đến phòng tư vấn. Những đứa trẻ đang ngồi từng góc riêng với headphone dọc một lối hành lang. Có đứa đi vào căn phòng tư vấn, đi lòng vòng chẳng biết làm gì, ông già phân tâm vì chuyện đó – chuyện cảm giác đứa nhóc đi vào căn phòng không người. Bỏ quên cô gái trẻ tốt nghiệp đại học khoa học xã hội & nhân văn trả lời cho 3 câu hỏi chính của ông già: 
1) Tiêu chí đào tạo của trường thế nào? Nơi đấy phát triển kỹ năng. Cô gái thú nhận bản thân thấy mình thiệt thòi ở một thời học hành khi bắt đầu làm việc nơi đây.
2) Kể từ lúc thành lập đã tăng giá bao nhiêu lần? Ba lần. Cô gái trẻ trả lời thành thật với đôi mắt sáng lên đằng sau gọng kính rằng đấy là hợp lý so với giá thị trường. 
3) Nếu em có con, em có gửi vào đây không? Có – để được phát triển các kỷ năng & tư tin hơn so với các bạn cùng tuổi. Cô gái tóc nhuộm màu nắng từng học một trường phổ thông công lập. 
Nếu một ngày bạn con hỏi như chọc vì sao ông già đi xe gắn máy, lúc đó con sẽ làm gì? Ông già lúc đó thèm thả khói bay lên lưng trời để cho tầng dưới bớt chơi vơi. Chiếc xe hiệu honda đã vụt đi qua cổng rào. Em im lặng. Thằng nhóc trả lời: con sẽ đánh bạn
Ông già bước ra khỏi căn phòng tư vấn. Ngồi cạnh là em, cả hai hướng cái nhìn đến những đứa trẻ trước mặt – hai bé gái ngồi cạnh nhau, một hí hoái với chiếc laptop, một còn lại lắc lư theo điệu nhạc – cả hai ném cái nhìn khó chịu về phía ông già. Mấy đứa trẻ như muốn nói: hãy tôn trọng sự riêng tư của tôi! 
Nắng trời thiếu mây ngang ngược đỗ xuống đầy bãi xe đậu. Ông già thấy chấp chới cái nhìn của đôi vợ chồng còn lởn quởn trong đầu: người lạ hay quen. Ông già hỏi & gần như đọc thoại. Lúc đó, thằng nhóc có đòi ông già mua xe hơi không?


v

Thứ Năm, 7 tháng 3, 2019

[Nhật ký của Cha] Lavie - Ô Tê & Bông


Ông già chào đón một sự thay đổi của thằng nhóc chậm nói. Ở Cao thành một ngày về, Xuân ngồi trước hiên nhà; tủm tỉm cười với những giàn hoa mai đượm một màu vàng pha màu nắng phới. 
Ông già đặt lưng tựa vào ghế đá. Thưởng thức mấy câu chuyện chẳng đầu chẳng cuối.
Bông, bông, bông..! Bất chợt, thằng nhóc đưa ngón tay nhỏ chỉ trỏ về phía trước, miệng vẫn liên hồi lập lại như muốn giới thiệu với ông già một người bạn mà mới vài ngày trước thôi nhìn nhau dè chừng.
Bông là thằng nhóc giữ nhà, răng trắng ngà như một gã hút thuốc thâm niên, lông dài - rậm - quăn tròn pha màu trắng - vàng đang ngồi trước mặt ông già. 
Ông già đưa ánh mắt cố gắng mở rộng nhất có thể như muốn nói rằng chẳng hiểu điều chi. Cố tình. Bông, con chóa! Thằng nhóc bắt đầu giải thích rõ hơn về người bạn tâm tình. 
Ông già ôm thằng nhóc vào lòng. Gật đầu với Bông như muốn gửi lời chào lịch sự nhất đến người bạn mới này hơn cả một lời cám ơn chân thành.  
Ông già lục trí nhớ. Đã không biết bao lần ông già ham trở thành bạn theo kiểu vụ lợi tính toàn một vài điều - nói sớm. Giờ này thêm bạn. Ông già mớm chữ, nhử từ. Ngắt nhịp. "Ô Tê" là lời đáp cho mấy câu hỏi gợi ý của ông già.

Ông già ngồi ngẫm. Chắc là về nơi nhà lớn, khoảng trời bé thơ nhộn nhịp. Ông bà, cô dì, cậu chú với anh em. Tình yêu nhiều hơn nỗi nhớ nên sẵn sàng cất lời
Ông già ngồi đoán. Chắc là về nơi mãnh vườn nhà, khoảng trời bé thơ rộng mở. Ông già ôm thằng nhóc. Giới thiệu từng loại cây, loại cỏ để trong trí nhớ của mình hy vọng bắt gặp một điều gì đấy thiết tha để nói ra. Đâu đó, chú Bông nằm khểnh một góc nhà như kiểu chẳng thèm làm mấy trò trẻ con đó, thằng nhóc cũng thuộc được tên ông! 


[Nhật ký của cha] Merci, ông già & con chữ

  Ai rồi cũng phải lớn! Ông già nhận ra điều đó khi ngồi ly trà cúc còn ủ hơi nóng ở một đêm cuối hạ, lắng nghe thằng nhóc Merci nói bằn...