Chiến Phan

Hiển thị các bài đăng có nhãn sales. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn sales. Hiển thị tất cả bài đăng

Thứ Tư, 3 tháng 3, 2021

[Sách] Sales Management Success - Warren Kurznock

Sales Management Success: Optimizing Performance to Build a Powerful Sales  Team: Kurzrock, Warren: 9781119575924: Amazon.com: Books 

Quản trị bán hàng không chỉ là thúc đẩy doanh số – mà là xây dựng một đội ngũ có thể chiến thắng lâu dài.
Warren Kurzrock

Như một gã no đời, bắt đầu tiêu hóa từ từ những cái học được từ đời, để viết ra thành sách. 

Vốn làm sales thì phải chịu khó. Việc tìm hiểu để học hỏi là điều hiển nhiên trước các khái niệm của tác giả theo quan điểm của riêng nó. Đâu đó. Nó ngỡ ngàng như thấy suy nghĩ của mình ở trong mấy trang sách với sự trùng lập trong cách làm và như mong muốn đồng đội của nó trở thành những leader vậy. Thành viên leader trong đầu nó - quanh quẩn cũng phải bắt nền ở trung thực - chịu khó - thông minh  

Trong thế giới kinh doanh ngày càng khốc liệt, quản trị bán hàng không thể chỉ dựa vào kinh nghiệm hay bản năng. Cuốn sách "Sales Management Success" của Warren Kurzrock là một kim chỉ nam thực tiễn dành cho các nhà quản lý bán hàng – từ cấp trung đến cấp cao – giúp họ tạo ra sự khác biệt không phải bằng chiến thuật rời rạc, mà bằng hệ thống tư duy và hành động bài bản.

Warren đưa ra mô hình quản lý bán hàng gồm ba trụ cột:

  1. Chiến lược rõ ràng: Không có chiến lược, đội ngũ chỉ là những tay chèo không định hướng.

  2. Quy trình minh bạch: Mọi thứ phải được xác định, đo lường và cải tiến liên tục.

  3. Huấn luyện và lãnh đạo nhất quán: Nhà quản lý phải là huấn luyện viên, không chỉ là người giám sát.

“Nếu bạn không huấn luyện đội ngũ bán hàng của mình, đừng ngạc nhiên khi họ bán theo bản năng, rồi thất bại theo bản năng.”
Warren Kurzrock

Cuốn sách cũng nhấn mạnh vai trò của việc đo lường hiệu suất một cách thông minhtrao quyền có trách nhiệm – thay vì kiểm soát cứng nhắc.

  • Ngôn ngữ rõ ràng, không màu mè nhưng đầy chiều sâu.

  • Nhiều case study thực tế từ hơn 20 năm kinh nghiệm tư vấn bán hàng của tác giả.

  • Cung cấp template, câu hỏi, bảng theo dõi để ứng dụng ngay vào thực tế quản lý.

“Khi bạn quản trị dựa trên dữ liệu và con người, thay vì cảm tính và phản ứng, bạn bắt đầu kiểm soát được kết quả.”
Warren Kurzrock

“Mục tiêu của người quản lý bán hàng không phải là trở thành ‘người bán hàng giỏi nhất’, mà là biến người khác trở thành những người bán hàng giỏi nhất.”
Warren Kurzrock

Quyển sách 10 chương đưa người đọc từ chiến lược Coaching, Sales performance, Counseling, Prioritites (Timing), Selling Skill, Motivation, Hiring, Leader (từ lớn đế nhỏ) cùng với các thước đo đi kèm. 

"Most sales people are responsibly independent, aggressive, risk taking, confident, high-energy people

Sales Performance: Recognize - Analyze - Develop - Determine - Select - Follow 

"Sales Management Success" là cuốn sách cần có trên bàn làm việc của bất kỳ ai đang quản lý đội ngũ bán hàng. Nó không chỉ truyền cảm hứng mà còn cung cấp những công cụ và góc nhìn để giúp bạn trở thành người lãnh đạo có khả năng xây dựng văn hóa bán hàng mạnh mẽ và bền vững.

“Thành công trong quản lý bán hàng không nằm ở việc bạn làm được bao nhiêu, mà ở chỗ bạn giúp người khác làm được nhiều đến đâu.”
Warren Kurzrock

***

"Sales management is not just about driving numbers — it's about building a team that can win in the long run."
Warren Kurzrock

Like someone who has lived long enough to begin slowly digesting life's lessons and turning them into written words.

Having worked in sales, one must learn to embrace hardship. For him, learning is a given — a necessity when facing the concepts that the author presents. Somewhere in these pages, he was struck by a sense of déjà vu, as if his own thoughts had been printed in ink — reflected in the strategies, and the kind of leaders he hopes his teammates will one day become. In his mind, a good team leader must be built on three simple traits: honesty, perseverance, and intelligence.

In an increasingly cutthroat business world, sales management can no longer rely on gut instinct or accumulated experience alone. "Sales Management Success" by Warren Kurzrock serves as a practical compass for sales managers — from mid-level to senior executives — showing them how to make a difference not through scattered tactics, but through a structured system of thinking and acting.

Warren lays out three pillars of effective sales management:

  • Clear Strategy: Without strategy, a team is just a group of rowers without direction.

  • Transparent Processes: Everything must be defined, measured, and continuously improved.

  • Consistent Coaching & Leadership: A manager is not just a supervisor — they must be a coach.

“If you’re not coaching your sales team, don’t be surprised when they sell by instinct — and fail by instinct.”
Warren Kurzrock

The book emphasizes the importance of intelligent performance measurement and empowered accountability — rather than rigid control.

Written in clear, unpretentious language yet rich in insight, the book draws from over 20 years of hands-on sales consulting. It offers real-world case studies, practical templates, guiding questions, and tracking tools that managers can apply directly in their teams.

“When you manage through data and people, rather than emotion and reaction, you start to control outcomes.”
Warren Kurzrock

“The goal of a sales manager is not to be the best salesperson, but to turn others into the best salespeople.”
Warren Kurzrock

The 10 chapters walk readers through key areas: Coaching strategy, Sales performance, Counseling, Priorities & Timing, Selling skills, Motivation, Hiring, and Leadership (from macro to micro), each accompanied by its own set of performance metrics.

“Most salespeople are responsibly independent, aggressive, risk-taking, confident, high-energy people.”

Sales performance, according to Kurzrock, should follow this sequence:
Recognize – Analyze – Develop – Determine – Select – Follow


"Sales Management Success" deserves a permanent spot on the desk of anyone responsible for leading a sales team. More than just a how-to manual, it’s a source of inspiration, structure, and long-term thinking, helping managers build a culture of sales excellence that is sustainable.

“Sales management success isn’t about how much you can do — it’s about how much you can help others achieve.”

Warren Kurzrock 

Thứ Tư, 9 tháng 5, 2018

Bán hàng, Hôn nhân & Hy Sinh

bench-man-person-night 
Nó quyết định lắng nghe nhịp điệu bên trong mình – cần những tiết tấu nhanh; như trào lưu latin đang thịnh hành với nhịp điệu sôi động, để thay đổi hình thức đào tạo vì đã nhận thấy lập đi lập lại sẽ tạo nhàm chán & mấy cái ngáp ngắn ngáp dài sẽ dễ dàng khiến tụt cảm xúc khi ngoài trời nhiệt độ đã lên đến 37oC ở một trời Biên Hòa, Đồng Nai (càng kích thích cơn buồn ngủ đến nhanh hơn) 

Buổi đào tạo chuyển thành cuộc thi của hai đội. Hai mươi con người ngồi trong căn phòng vách kính – chất liệu chính của một trong những showroom Toyota độc đáo mà nó biết đến thời điểm hiện tại. Sự pha trộn giữa các thế hệ nhân viên kinh doanh đã bắt đầu xuất hiện, thế hệ trẻ chiếm áp đảo về số đông & quan tâm đến câu chuyện thế hệ (để cải thiện về kỹ năng giao tiếp – một trong những kỹ năng quan trọng đối với một người sales). Các bạn đặt nhiều câu hỏi về cách suy nghĩ và hành vi mong muốn của các thế hệ sau khi chiến thắng & giành quyền đặt câu hỏi với nó. 

Câu chuyện thế hệ được lồng ghép cả khát khao & hy vọng về một sự sẻ chia khi nhìn vào ánh mắt trẻ, nó tắm mình trong đó như thể thanh xuân về lại, ngồi cạnh và thì thầm: hãy cứ khát khao, hãy cứ dại khờ như bao người ôm mãi một giấc mơ. 

Câu chuyện thế hệ theo nhận định riêng nó, đặt vào hai chữ hôn nhân. Tóm gọn thành 3 thế hệ: 
+ Thế hệ Trước X (<= 6x) 
+ Thế hệ X (7x, 8x) 
+ Thế hệ Y (9x, 2k) 

Hôn nhân vẫn là một phạm vi rộng. Nó nói về sự gắn kết, hay nói khác đi về tỉ lệ ly hôn ngày càng tăng ở người trẻ, đặt để vào phân tích góc nhìn mỗi thế hệ ở hai từ “hy sinh” 

pexels-photo-60778 
Thế hệ trước X – Nói rất nhiều về sự hy sinh. Một thế hệ trãi lam lũ & khốn khổ phải ngược xuôi để sinh sống không có nhiều thời gian để cho nhau những giận hờn yêu thương; rồi một mai nhìn lại tóc đã hóa mây bay – nhìn người đối diện, ậm ừ trong dạ chuyện đã qua. Ấy vậy mà cuộc sống hôn nhân ấy gắn kết cao. 
Từ ngày trăng vỡ tan thành đôi 
Từng giọt sầu rơi rụng mãi trong đời 
Em vẫn thương yêu anh 
Vì sau những nhạt nhòa bởi mưa, nắng, lời hẹn ước phôi phai theo tháng ngày, cả hai chỉ còn giử lại với nhau một điểm chung là hy vọng ở tương lai – hy vọng nằm ở những đứa con mình. 
Họ nói và luôn nói về hy sinh, một thế hệ của nhịp sống chậm – việc chiếm được con tim thiếu vắng tình yêu ấy chỉ có được khi bạn đồng hành cùng nhịp độ đó vì với họ: từ từ thôi. 

pexels-photo-326603 
Thế hệ X - Tại sao phải hy sinh? Một thế hệ thâm trầm – luôn đặt ra cho mình một trách nhiệm phải đi tìm câu trả lời ấy; mỉa may lại chính là chịu sự ảnh hưởng của bài ca “hy sinh” ngày ấy hát đi hát lại quá nhiều lần (Điều đấy không có nghĩa là oán trách một thế hệ đi trước, vì sòng phẳng thì thế hệ đi trước đã hoàn thành mục tiêu “hy sinh” là gia tài để lại; dù ít dù nhiều với đời sau nhưng là tất cả của những gì họ có). 
Một thế hệ có quá nhiều mục tiêu không chỉ còn cho riêng mình, mà còn có cả sự gửi gắm từ thế hệ trước đó, trong khi việc tìm hiểu “hy sinh” là gì vẫn đeo bám. Để rồi như lạc bước như giửa đất trời mênh mông, tôi đi tìm tôi – thấy mình đáng thương đến tội; thôi nói về phút ban đầu ấy, ngỏ đi chung một lối, khép đôi mi lại càng thương nhiều hay bao năm rồi một ngày chưa sống xa nhau…cho đến khi trãi nghiệm đủ đầy ý nghĩa của từ ấy đâu đó khóc than tội tình: Giờ đây mới biết, xa em làm chết cuộc đời anh. Từ đó, Thế hệ ít nói về hy sinh. 
Một thế hệ thâm trầm sau những chặng yêu cuồng, sống vội cùng câu hỏi vì sao – việc ghi điểm đối với một cuộc sống cuồng vội ấy không gì khác hơn là hòa vào cách họ làm: nhanh, gọn, lẹ. 

pexels-photo-340779 
Thế hệ Y – một thế hệ được giải phóng hoàn toàn từ vật chất đến tinh thần – gắn liền với suy nghĩ về quá trình không quan trọng, quan trọng là kết quả và bây giờ là thần thái. Thế hệ đó đặt câu hỏi: Hy sinh là gì?
(Ảnh: Sưu Tầm)

Chủ Nhật, 22 tháng 1, 2017

Vạn vật bất biến!?

 photo ed3855289d914e263928b74e53779baf_1224327361.png 
Buôn Mê Thuột ở một ngày cuối năm nó đến, cái nắng bàng hoàng vì đông lạnh. Trốn tiệt. Chỉ còn những cơn gió lạnh bủa vây ở bên ngoài lớp kính. Showroom đã thay da đổi thịt, những vật dụng từ chất liệu laminate hay aluminum thay thế đa số cho các chất liệu gỗ - đại diện cho sự giàu có ở nơi đây, nó linh cảm ở đây có sự đổi thay không chỉ là hình dáng bên ngoài.
Thật ra, linh cảm đó đã xuất hiện trước khi nó trở lại khi thấy phần danh số vượt trội so với các năm về trước, các con số chưa bao giờ vượt hai chữ số trong suốt năm năm, những con số mang tính tượng trưng cho sự xã giao và giữ gìn mối quan hệ đối tác giữa hai bên phần nhiều.
Tròn trĩnh hai con số như cô gái ở tuổi đôi mươi đầy sức sống. Sự tò mò thôi thúc nó tìm hiểu điều gì đã đổi thay nơi đây, nơi bao năm gần như minh chứng cho sự bất biến đã bị lung lay, nơi gã đàn ông nó có dịp chuyện trò, lắng nghe những phàn nàn không ngớt trong đợt khủng hoảng của một năm trước.
 photo 82781350acbc0415afb_zpsbb2e7376.jpg
Sự đổi thay bắt đầu từ một cô bé gái. Linh cảm của người sales mách bảo cho nó điều đó. Nó không xa lạ gì em, cô bé đi ra từ bộ phận admin của ngày nào, giờ ngồi trước nó sự đanh thép, sắc sảo và cương nghị trong lời nói. Nó cảm nhận đâu đó áp lực từ những gì em đã trãi qua trong việc quyết tâm thay đổi chính sách từ bán hàng, nhân sự và phương thức tiếp thị chỉ để đi tìm một luồng gió mới năng động thay cho cái gió lạnh bao lần nó đến nơi đây. Từ từ.
Sự đổi thay từ trong chính sách thặt chặt sát sườn, vốn dĩ không hoàn toàn mới với các nơi khác ở đồng bằng, nhưng lại là mới đối với nơi miền núi trung du. Sức ép để đi tìm những khách hàng mới nhiều hơn khi không còn miệt mài khai thác khách hàng cũ của bao năm. Tàn tàn. Đời Sales bắt đầu được lên dây cót nơi đây.
Sự đổi thay bồi đắp bởi những kế hoạch tiếp thị bắt đầu lên trang giấy rồi triển khai ở những huyện ven thành. Nó tưởng tượng bóng dáng của cô gái nhỏ ôm trong mình nhiệt huyết để chứng minh trong cách làm thay cho lời nói, nó thấy thấp thoáng bóng dáng của đứa em gái ngày nào ở Đông Sài Gòn về lại đất Bình Dương với lòng nhiệt thành tương tự. Ngấm ngầm. Đời Sales bắt đầu nhận thức sự đổi thay nơi này trong phương thức bán.
Gió từ đồng bằng ùa lên trên phố núi. Sự năng động của những nhân tố mới được tôi luyện ở đồng bằng về đây chỉ để “áp dụng” như lời tâm sự của đứa nhóc nó không nhớ nổi tên đã từng tham gia một buổi chia sẻ ở trời Phú Mỹ Hưng trốn nắng tiễn nó ra xe. Đứa nhóc thú nhận nó không học nhiều chỉ áp dụng những điều đã học. Thử thách. Đời Sales bắt đầu cảm nhận được áp lực của cạnh tranh từ trong hàng ngũ của mình. 
Phần còn lại vẫn là chờ đợi bao kẻ đổi thay để thích nghi với sự thay đổi.

 photo 4931364167_6b723f60c5.jpg

Nó ngồi một góc trong căn nhà lớn toàn bằng gỗ, nhấm nháp ly café trong khi thằng nhóc trốn biệt chờ giờ về lại đất Sài Gòn để cảm nhận sự thay đổi như một lời phũ định cho vạn vật bất biến nơi đây. Nó vạch ra vài gạch đầu dòng cho những việc làm sắp tới dành riêng cho nơi đây, chẳng qua cũng chỉ là những ghi chú lại từ những sẻ chia của cô bé gái từ vị trí admin ngày nào đã bắt đầu tham gia vào mãng điều hành kinh doanh. Khác cũ. Ánh mắt và lời nói đánh thép, sắc sảo và cương nghị vẫn ám ảnh mãi không thôi.  

Thứ Năm, 8 tháng 9, 2016

[Đời Sales 16] Thổi lửa từ tro tàn

Nó đắn đo mãi xem có tiếp tục viết hay không khi cảm xúc ngày càng vơi đi, bị phụ bạc bởi thời gian và sự thay đổi của thời cuộc đang biến thành thử thách. Những tưởng sẽ khó khăn tìm lại nhưng như bao lần cảm xúc lại về ở những chuyến đi gặp gỡ những con người trẻ tuổi đời và tuổi nghề từ một độ nắng xiên rát hồn của một biển trời chói chang. 
 photo tumblr_nc8e5nZI411sxgpgeo2_500_zpsfgr3cfvj.jpg
Sales - Những con người chọn cho mình một kiếp bôn ba! 
Nó ngồi xuống lắng nghe mấy câu chuyện và tâm sự về một ngành nghề trót mang, ở những mái đầu vừa bước vào mái nhà của gã khổng lồ để sống chung, trước khi bắt đầu sẻ chia một công cụ để thực hiện con đường mình đã chọn. 
Nếu như đã từng phải ngập ngừng che dấu cảm xúc ở một Nha Trang nắng hạ, thì giờ đây nó bắt đầu lập lại ở một Phan Thiết thu sang, mấy câu chuyện kể về lúc đi khai thác thị trường – gọi tên cho sang chứ thật ra đấy lại là những câu chuyện tháng ngày thử thách và ắt hẳn cả cuộc đời của người sales sẽ chẳng bao giờ quên. Khó khăn đấy, thử thách đấy trở thành động lực để họ không cho phép mình từ bỏ dù chỉ là một khách hàng! 

Những đứa trẻ phát tờ rơi từng xóm, len lách mình qua những cánh cửa cao sau khi ngó thấy nhà nào có xe hay tiềm năng. Mấy bận, những đứa trẻ đối mặt với những cái lắc đầu. Mấy lượt, những đứa trẻ bỏ chạy vì chó nhà quên xích. Hồn vía lên mây, ấy thế mà chẳng nề hà, ròng rã tiếp tục đi vì một con đường đã chọn…Có lẽ vì thế mà xóm, phường chẳng nở quên tên. Có lẽ vì thế mà sõi, đá vẫn in hoài trong tâm trí người sales. Họ nhớ rõ từng gốc cây, gềnh đá như những con thuyền ra khơi luôn miệt mài ghi nhớ một chổ neo đậu bao năm. 

 photo user1312501_pic1108782_1421321329_zpshahh2bdy.jpg
Sales - Những con người rất nhanh tự chữa lành các vết thương! 
Nó thích những con người trẻ tuổi đời và nghề ấy vì họ là những con người mau chóng vượt qua những vấp ngã như cơ địa sản sinh một kháng thể mạnh để mau làm lành một vết thương từ nhịp sống bao quanh. Nó may mắn gặp không biết bao nhiêu người con người trẻ ấy và được nghe không đếm hết mấy câu chuyện đời! 
Trong đó, 
Ở một độ nắng đồng bằng tươi ngát, những kẻ đưa đò trở thành những kẻ phục vụ bàn tự nguyện trong mấy lần tiếp đãi khách tiềm năng – họ nằm lẫn khuất trong hàng trăm người ở một buổi tiệc được mời. Mệt lã, đói run nhưng nụ cười vẫn nằm trên khóe môi bởi đâu đó chẳng chấp nhặt ngắn dài hay đo đếm nông sâu đâu là việc mình. Lúc đó, mái nhà lớn vẫn không biết họ là ai và trong những kẻ đưa đò ấy có lẽ sẽ có những kẻ đưa đò mãi mãi cũng không được biết tên. Vì đời là như thế! 
Ở một độ nắng rọi xuống đất xám trên phù sa cổ, nhưng kẻ đưa đò miệt mài chia nhóm để bước đi qua những xóm làng trên nụ cười nở hân hoan của tuổi trẻ. Lúc đó, thấy mương nằm cạnh đường rợp những mãnh bèo trôi, hút heo theo tên gọi thành phố mới. 
Ở một độ nắng Sài Thành ngăn ngắt, một kẻ đưa đò cúi đầu ngăn ngắt những phím gõ đều tay để viết mail nhận lỗi về mình giữa thực tại phải đấu tranh giữa kẻ qua, người lại một bến sông. Đâu ai biết giữa dòng, kẻ đưa đò phải thuận nước đẩy thuyền hay ngược dòng tránh sóng. Lẻ loi. Lúc đó, đứa trẻ trước mặt đang bước sang một trang mới của đời mình chẳng hay như một thế hệ kế thừa tiếp nối. Vì đời là như vậy! 
 photo 1142297776f6b161dbl_zpsldq28f3x.jpg 
… 
Trở lại nơi mãnh đất Chăm pa, nhưng câu chuyện chia sẻ về mấy ngành nghề lần lượt kể qua như ngôn tình được viết dành cho đời Sales. 
Từ dãy ngân hà lấp lánh về đêm của những dãy thanh long được trồng thẳng tấp. Đến đường chân trời ở một sớm ra khơi, biển mấy nơi đã chết, vẫn từ đó có người đã ra đi... Thấy nắng về vẫn cập kè đậu trên những đôi mắt đã nhuộm màu gió sương, ngây ngô dần bớt, nó nhắc lại định nghĩa về sales của riêng mình: 
Một người nghệ sĩ hài trên sân khấu thiếu đèn, được công ty hay khách hàng đặt lên mình những vai diễn, hay chọn cho mình đạo cụ tốt nhất để thăng hoa! 
Nụ cười đó nên được giữ mãi với khó khăn gặp phải và đâu đó niềm hy vọng về một thế hệ nữa lại được sinh ra sau đồng bằng sông nước và đất xám trên phù sa cổ!

Thứ Ba, 15 tháng 3, 2016

Đời Sales (13): Chân dùng người nghệ sĩ hài


 photo feelings_after_a_rain__by_hakueizm.jpg 
Nó tiếp tục phác thảo lên chân dung về người Sales sau chuyến đi Cần Thơ, gặp gỡ những mái đầu trẻ để truyền cảm hứng về một nghiệp nghề đã chọn theo định nghĩa của riêng mình. Sales - là một người nghệ sĩ hài. 


Với phong thái tràn đầy sự tự tin và bản lĩnh của một người am hiểu về sản phẩm và dịch vụ mình đang bán để giới thiệu & đáp ứng nhu cầu của khách hàng trong trạng thái win - win khi sự tin tưởng cho đi và nhận lại từ cả hai phía, khách & sales. 
 photo user1092425_pic808991_1279607120.jpg 
Nó tìm hiểu về xuất thân & lý do đến với Toyota của những con người trẻ như mọi lần. Tất cả đi & đến một cách chẳng đặng đừng. Họ dồn hết cho hai từ số phận, dịch theo ngôn ngữ bình dân là "đưa đẩy" hai từ. Trong ánh mắt ngơ ngác về chân dung được nó phác thảo để cho những mái đầu trẻ suy nghĩ nghiêm túc hơn về con đường mình đã chọn & lên kế hoạch gần nhất cho đời mình trở thành một Best Sales. 
Nó chỉ về hướng phòng kinh doanh ấy để cho những mái đầu trẻ này quan sát về những con người ở phía sau cửa kính ấy, có mấy người được trở thành best sales và tâm thế họ khác biệt thế nào với sự miêu tả ấy? 
Nắng miền Tây bắt đầu rã xuống những con đường như muốn nhận chìm bởi sức nóng mang theo, sen trước thềm bắt đầu rũ xuống như khuất phục trước gã nắng du côn. 
Trình diễn trên một sân khấu thiếu đèn. Lúc ở showroom với kẻ đến người đi hay dọc con đường đất nước, những bước chân âm thầm họ đi lại con đường khách đã từng đi mõi mòn để sinh nhai. 
Những đứa trẻ của miền Tây sông nước đã bắt đầu nhuộm chút phong trần trong cử chỉ bắt đầu biết thích nghi với tác phong "ăn ở" ngầm, như vị mặn của biển đã bắt đầu liếm láp sông vào tận đồng bằng ngọt nước một cách lưu manh nhìn những ngọn lúa vàng rũ chết. 
Với nụ cười thường trực ở trên môi để diễn nhiều vai khác nhau do khách hàng & công ty lựa chọn. 
Đặt vào đó nhiều hy vọng về một sự đổi đời, tìm kiếm trong ánh mắt đang ngời những khát khao, những con người trẻ đang đối đầu với những áp lực về chỉ tiêu trước mắt mà không biết rằng thử thách lớn hơn chính là làm sao để tồn tại lâu dài trong nổi sợ tìm & mất khách đó, sẽ có được mấy người tìm thấy sự tự tin kia bằng cách để chính con tim mình lên tiếng với khối óc nhăn nhúm đầy những kiến thức về ngành nghề đã trót theo.
 photo 3307838558_5bbc89cdfb_336701113-1.jpg
Điều cần làm là người nghệ sĩ đó phải biết được mình có những đạo cụ, phục trang gì để hỗ trợ cho một vai diễn xuất sắc. 
Ở Toyota đó, chẳng có gì khác ngoài chiếc xe & dịch vụ đi kèm; tài chính là một trong những điều người Sales cần trang bị. Thế thôi.

Chủ Nhật, 28 tháng 6, 2015

Life is a book


 photo tumblr_n3ch7swdTA1sj4yavo1_500_zpsf766476b.jpg
Chị hỏi: Ăn ở thế nào mà lắm người ra đi vậy? Nó thừ người ra một khắc, ấp úng loay hoay tìm câu trả lời khi cái chất bỗ bã, sằng sặc cười như dại thường trực đâu mất; chỉ còn sự lúng túng như đứa ăn trộm bị bắt quả tang. Sài Gòn nắng trưa hạ phôi phai, bóng dáng những con người đi dọc khắp showroom. Rộn rã.
Anh hỏi trong một câu đùa, chẳng thiết tha lời đáp: Chiến là chiến bại hay là chiến gì!? Giọng anh chùn xuống ở cuối câu. Sài Gòn mãng trời đâu đó xuất hiện những cơn mưa. Vội vã. Tự bao giờ câu chuyện đã trở thành một cuộc chiến!? Theo cách gọi của nhiều người. Đấy có phải là nguồn cơn!? 
Ở một đêm hè, con đường vốn lặng lẽ với màn đêm bao phũ thân quen, rộn rã những bước chân đi ngày ấy, nó cũng từng nghe anh đưa ra một nhận xét về nó: không phải dạng thường, Chiến là chiến mã đấy. Nó cười, đáp lại cho qua: đường xa mới biết sức ngựa. Trả lời cho những buổi đầu đặt chân vào thế giới của gã khổng lồ Toyota này. Cách biệt bảy năm từ cái kiểu ngông nghênh, bất cần dạo đầu, giờ xa vắng khi nào chẳng hay. Hỏi: có còn không!?
Em nói: Anh đã có nhiều đổi thay. Nó thức gần trọn đêm. Sài Gòn mưa đêm rĩ rã, nghe rõ từng tiếng xe qua nhanh chậm với nhịp thời gian. Thằng nhóc phì phò trong giấc mộng đêm hè thấy ông già chọc nghẹo, cựa mình khóc mấy tiếng o e. 
Cuộc sống giống như một cuốn sách. Một vài chương khá buồn, một số chương hạnh phúc và một số chương rất thú vị. Nhưng bạn chưa bao giờ lật thử một trang bạn sẽ không bao giờ biết tiếp chương tiếp theo.
Nó chẳng biết đang nằm ở chương nào khi vẫn còn đang dang dỡ viết, chỉ biết rằng đời đã sang trang. 
Mấy lần. Tự nói. Nó đó gọi là đam mê. Muốn cháy rực rỡ đến tàn tro. Dù rằng trong khốn khó đã bắt đầu xuất hiện những cú điện thoại, tín nhắn rác ngoài vùng mong muốn. Lẫm nhẫm. Chắc phải nhìn lại: xem cách ăn ở thế nào!? Hay suy nghĩ theo cách chị cười: khó quá cho qua.   
Sài Gòn bắt đầu mưa hỉ hả. Tiếng nhạc chờ báo hiệu có cuộc gọi ở miền xuôi, chắc trong lòng người phụ nữ ấy thấy có gì xốn xang dù phần đời giờ đang gắn bên kinh kệ. Nó cho lỡ một cuộc gọi để người phụ nữ ấy bớt phần lắng lo vì sợ một lần nữa bị bắt mạch cảm xúc giữa dòng lơ ngơ. 
Anh gọi: ngày...tháng...đó, có sấp xếp về được cùng anh? Nó trả lời: có chứ sao không? để chủ động xem về cùng hay về trên một chuyến xe đò đêm. Book mấy ngày phép ở giữa đêm hè văng vẳng tiếng ếch kêu đâu đó vọng về từ dưới tán lá tuổi thơ.
Nó, em & thằng nhóc trong giấc mộng đêm hè thấy ông già chọc nghẹo, cựa mình khóc mấy tiếng o e. 



Chủ Nhật, 21 tháng 6, 2015

Đời sales (6): Đời ta mấy lần vui khi tạ từ!?

Đôi khi, cảm xúc cần được nuôi dưỡng khi cuộc sống, công việc đã bắt ta sử dụng lý trí quá nhiều. 
 photo xem-va-cam-nhan-nhung-hinh-anh-buon-ve-tinh-yeu-2_zps48abf2ae.jpg
Em nói: anh ấy chọn ngày đẹp 5/5/2015 để nộp đơn. Nó nghe. Thấy chút gí đấy gọi là lưu luyến của một kẻ sắp ra đi. Vấn vương trong đó hai từ để lại: dễ nhớ. 
Một chặng đường. 
Ngót nghét gần bảy năm. Từ trong một ngày cũ – buổi ban đầu. Từ lạ, ghét, thành thân thông qua một người chị. Sài Gòn nắng đổ, mưa dầm làm con đường lầm lũi dường như thêm lỗi lầm với những hoạch định chưa tính ở những vùng trời tuổi trẻ độc thân ấy. 
Rồi cũng đi qua những ngày ấy như tua lẹ một thước phim – thuở ban đầu của cuộc sống không còn độc thân. Xuất hiện mấy ngã rẽ ở những con đường lựa chọn hoạch định cho chính bản thân mình. Rong ruổi. Chị là người đầu tiên rời khỏi con tàu TFS ấy để bước xuống một sân ga ở một khoảng trời cách xa vạn dậm. Rối lòng. Sài Gòn nắng tắt, mưa tạt làm con đường giờ ghập ghềnh hơn cả xưa đi khi những trách nhiệm và hoạch định bắt đầu ghì lại lại bước chân và đôi vai đã thôi không còn thấy nhẹ nhàng. 
Một đoản ca. 
Hát lại giữa dàn đồng ca chơi bị chỏi tông lúc đầu bởi tiếng xe rộn rã không đều với tiếng ly chạm và giọng thiết tha chỉ vào nhịp lúc mưa giăng. Hai thằng nhóc trẻ, khóc đời trẻ con, tạm gọi là đàn ông khi đã sống lâu bắt đầu hồi tưởng lại: ở một quảng đời bơ vơ với những mộng mơ huyền ảo, khi nghĩ cuộc sống đầy mây hồng trôi giữa trời trong xanh. Sài Gòn mưa đổ như khóc thay hai gã vẫn xùng xình một lối đi. Chấp vá. 
 photo tumblr_n1n4ioq6fF1sj4yavo1_500_zpsafb6b51a.jpg 
Một lời chào. 
Trong im lặng. Tất cả đều bị nhấn chìm trong không khí ấy. Trơ. Lơ. Với những gì đang xảy ra và tất cả chỉ còn lại là cảm xúc đắng cay, bạc bẽo trong khoảnh khắc người đi? Và chẳng biết sẽ lên con tàu nào kế tiếp, chỉ biết là có người vừa xuống một sân ga. Tơi tả. Sài Gòn lúc ấy bắt đầu rỉ rả một cơn mưa.
Nó mở ra, chép lại vài dòng. Sợ rằng quên khi người đi muốn nhớ. Dù rằng lý trí đã rõ nhưng cảm xúc vẫn chưa thông vì câu hỏi vẫn chưa tìm ra lời giải. Trọn tình. 
Thiếu thời Huynh đệ nhất chính mộng 
Tàn cuộc truyền thù, vạn đạo chia?
(Sài Gòn, ngày 20/06/2015. P/s: Ngày thằng bạn nó bước xuống một sân ga, tạm biệt con tàu đã gắn bó gần 7 năm trong một tâm trạng hỗn độn tiếc thương, buồn bã, giận dữ và đắng cay)

Thứ Bảy, 13 tháng 6, 2015

Đời Sales (5): Nếu như được lựa chọn

Nếu bây giờ, được lựa chọn thêm lần nữa; thì chắc có lẽ nó vẫn sẽ yêu sales như ngày xưa 
 photo tumblr_n06x85nimx1sj4yavo1_500_zpsc19506a3.jpg
Trời Sài Gòn ở độ tháng tư đang trấn lột mồ hôi của những con người đang vội vã theo một đích đến định sẵn cho riêng mình qua các con đường quen thuộc đến quên tên. Thằng nhóc gọi nó ở một trời miền Trung nắng lưu manh cũng đang chơi trò trấn lột mồ hôi. 
… 
Thanh Hóa. Nhớ. Lần đầu tìm đến để kết nối một nhịp cầu với câu chuyện nó kể về nhân vật Triệu Tử Long trong giấc mơ của Lưu Bị: vọng tử thành long. Khi các phân tử nhiệt huyết dò được cùng bước sóng nghề nghiệp. Nó chia sẽ với thằng nhóc một câu thay cho lời chào: hãy bước ra bên ngoài kia vì Toyota còn rất rộng, đừng lấy thước đo mãi chỉ ở nơi này làm sao biết được ngoài đấy nông sâu. 
Sài Gòn. Chín tháng sau đó. Thằng nhóc trở thành một trong những best sales về bán xe của đại lý mình và tài chính nói riêng. Ăn mừng qua một cuộc gọi sau vài lần thằng nhóc gọi khi nó lướt vội trên những con đường Sài phố để cập nhật kết quả của cá nhân hiện tại khi thằng nhóc không thấy nó đến phát thưởng như từng hứa. 
 photo 12690628347160_zps431ccc4d.jpg
Hà Nội. Ba tháng tiếp theo. Trời bắt đầu đỏng đánh trong không khi nóng lạnh bất thường. Thằng nhóc vui mừng khi gặp lại nó sau một cuộc gọi tưởng đùa rằng thằng nhóc sẽ gặp nó khi đến với buổi đào tạo ở miền Bắc xa xôi ấy. Lửng lơ. Thằng nhóc nói về những đổi thay và sự ức chế đâu đó tồn tại phía sau đồng tử vọng về phía xa xăm, thấy sao mịt mờ lối đi. Lơ lửng. Nó chia sẽ với thằng nhóc một câu thay cho lời chào: vì cuộc sống không bao giờ hoàn hảo và chẳng mấy ai tìm thấy được đam mê. 

 photo 10072137142822eba4_zpsd4130e47.jpg
Nó ước ao trời Sài Gòn khóc thật nhiều lúc ấy để nó có thể ngồi ngắm mưa bay ở bên trong tấm kính che tưởng tượng về đất trời Thanh Hóa ấy, có thằng nhóc gọi điện để gửi một lời chào tạm biệt. Rát đau. Một lời chào từ biệt một mái nhà Toyota sau những năm tháng yêu đương mặn mà với nơi đã từng gắn bó. 
Với đằng sau đó là những dự định của riêng mình, thằng nhóc vẫn không dấu được nổi niềm đam mê về một nghề nghiệp đã gắn bó nhưng chỉ vì muốn thoát ra khỏi sự tù đọng muốn bóp chết sự sáng tạo, đổi thay và một phần sự nóng nảy của tuổi trẻ như tốc độ truyền sóng tăng đột biến kích thẳng vào con tim. Đau nhói. Nó cắt ngang câu chuyện để cuộc chuyện trò không phải dành để khóc than sau những thuyết phục không thành. 
Sài Gòn. Trời nắng tang hoang. 
Nó để lại thằng nhóc một câu thay cho lời chào: Cám ơn vì chú vẫn còn nhớ anh. Hãy tự tin và bước đi đừng từ bỏ một khi đã chọn
Đầu Thanh Hóa nhắn: hẹn gặp anh ở một ngày em vào Sài Gòn
Chắc lúc đó trời sẽ lộng gió, rồi tiếp đến cơn mưa rĩ rã trên một mái nhà, ly cà phê dậy một mùi hương thức tỉnh một đam mê. 
(P/s: Tặng thằng em Nguyễn Thế Quyền. Tiến lên nhé ở một đất trời tự do)
(Ảnh: Sưu tầm)

Thứ Năm, 7 tháng 5, 2015

TOYOTA BẾN THÀNH – ĐƯỜNG LÊN ĐỈNH OLYMPIA

For success, attitude is equally as important as ability. 
Để thành công, thái độ cũng quan trọng ngang bằng khả năng. (Walter Scott)
 photo 82781350a7540f7d015_zpscade4c12.png
Đối với công ty tài chính Toyota Việt Nam (TFS VN), công ty Toyota Bến Thành (TBTC) là một đối tác đầy tiềm năng & thách thức khi TBTC luôn mang trên mình sứ mệnh & khát khao đạt được vị trí tốt nhất. 
Kế hoạch đầu năm 2014 đặt ra giữa TFS & TBTC, thách thức không còn ở chỉ tiêu đạt được tỉ lệ giải ngân 12% & thị phần 50% mà còn là khát khao đứng trên đỉnh vinh quang một lần. 
 Yếu tố nào khiến hai đối tác tự tin đặt cho mình thử thách cao nhất? 
Sẽ là ngạo mạn khi lên kế hoạch trở thành đại lý đạt số lượng giải ngân qua TFS cao nhất toàn quốc: 
             Nếu TBTC không sở hữu một bề dày hoạt động gần 16 năm. Xí nghiệp ôtô TOYOTA Bến Thành tiền thân là xưởng sửa chữa ôtô du lịch được thành lập từ tháng 11 năm 1998; đơn vị kinh tế trực thuộc Công ty cơ khí ôtô Sài Gòn nay là Tổng Công ty Cơ khí Giao Thông Vận tải Sài Gòn – TNHH Một Thành Viên (SAMCO). 
 photo 82781350a754f13ddb5_zps16a4bf73.jpg                Nếu TBTC không sở hữu một đội ngũ kinh doanh chuyên nghiệp & kỳ cựu với thâm niên làm việc trung bình 5 năm trở lên & thực tế vẫn còn đó những con người gắn bó với công ty kể từ ngày khai thiên lập địa. 

Bảng đánh giá tổng kết 6 tháng đầu năm 2014: TOYOTA BẾN THÀNH đạt số lượng giải ngân 94 xe qua công ty Tài Chính TOYOTA (TFS), một con số gần đạt kết quả phấn đấu của cả năm 2013 – giải ngân 100 xe. Tỉ lệ giải ngân đạt 19%, thị phần chiếm 75%. 
Một đánh giá khác trong bảng tổng kết 6 tháng, đó là có đến 2 nhân viên kinh doanh vượt & chạm đến mức thứ hai của cơ cấu giải thưởng TFS (Mức 1: 8 xe, mức 2: 12 xe & mức 3: 18 xe) dành cho những nhân viên bán hàng xuất sắc hàng năm. 
 Mr. Nguyễn Hữu Trung: 13 xe 
 Mr. Nguyễn Đình Quang: 11 xe 
Điều gì tạo nên sự đột phá này? Niềm tin được xác lập
Từ phía TBTC – thực hiện việc tin tưởng ấy qua việc điều chỉnh những chính sách dành cho hoạt động bán hàng nói chung & bán sản phẩm TFS nói riêng để anh em phòng kinh doanh có thể phát huy một cách tốt nhất có thể. 
Từ phía TFS – thực hiện việc tin tưởng ấy qua việc điều chỉnh qui trình & nhân lực cho hoạt động bán hàng tối đa & hiện thực hóa những gì cam kết về thủ tục & thời gian thực hiện. 
 photo Our_true_priority__by_Camiloo.jpg  Chất kết dính hình thành.
Sự gắn kết giữa TBTC & TFS từ việc việc theo dõi, giám sát để có hành động hỗ trợ kịp thời đến việc thực hiện mang tính chất đồng đội cao. Sự khác biệt giữa nhân viên TFS & TBTC không còn nữa cả về kiến thức & kinh nghiệm chuyên môn. 
Với khách hàng, sự gắn kết chặt chẽ giữa TBTC & TFS đã đem đến một trãi nghiệm hoàn toàn khác biệt về dịch vụ ở TOYOTA. 
Hơn nửa chặng đường đã đi qua, kết quả đạt được là một sự khích lệ tinh thần cho cả hai phía và ước mơ của gã khổng lồ một lần đứng trên đỉnh vinh quang không còn xa vời. Mặc dù vậy, TFS & TBTC luôn luôn nhắc nhở nhau cố gắng và giữ vững phong độ vì đích đến đã thấy nhưng vẫn là ở phía trước con đường. 
 (Sài Gòn, ngày 3/8/2014)

Thứ Ba, 28 tháng 4, 2015

Giấc mơ người phụ nữ gắn liền với hạt gạo

"Người phụ nữ sẽ lo lắng cho tương lai đến khi họ lấy được chồng. Người đàn ông không bao giờ tính cho tương lai đến khi họ cưới được vợ". 
 photo tv15_zps819b9ff3.jpg
Nó trở lại thăm chị ở một ngày cuối năm trong cái nắng chiên giòn vàng rượm sau mấy bận khuất lần (không thích đặt thêm chữ vào vì như ngụy biện để giải thích lý do tại sao hẹn lần). 
Nắng làm mặt đường ửng đỏ như cô gái xuân thì bị ghẹo. Nó đứng từ ngoài ngắm chị. Người phụ nữ đang bán mặt cho trời bán lưng cho đất ấy vẫn mặn mà ở buổi ban trưa, lóng lánh ánh mắt như hạt gạo vừa xay trên tay, nụ cười đậu lại trên môi khi nghe tiếng nó gọi ở phía sau. Người phụ nữ ấy vẫn như ngày xưa. Quẩn quanh với những hạt gạo và con tim yêu chồng con. Nồng nàn. Câu chuyện của chị luôn xoay quanh những chủ đề ấy. Nó đặt nhiều cảm xúc vào người phụ nữ này vượt khuôn khổ hai từ khách hàng bởi vốn dĩ ở đâu đó trong hình ảnh chị nó thấy thấp thoáng bóng hình tương tự. 
 photo blogger-image-1656734415_zpsaec139f1.jpg 
Từng nhớ. Gặp chị đã hơn bốn năm, người phụ nữ ngại ngùng khi nghe ai đó hỏi về thu nhập và sợ nhất là phần chứng minh mâu thuẩn với tâm trạng bộc lộ bên ngoài khuôn mặt rằng sợ giấc mơ sở hữu một chiếc xe của chồng vụt bay. 
Từng tính. Năm tròn gom đủ cho giấc mơ ấp ủ thành hình, mua trọn, chồng đủ, chẳng nợ nần cho một chiếc xe con nhưng rồi khát khao anh bùng cháy, lao nhanh hơn cả dự định để rồi tuôn trào khi được biết đến việc hỗ trợ cho vay. Giấc mơ ấy anh thấy gần hơn hết bao giờ. 
Từng nghĩ. Có rất nhiều lựa chọn để cho một giấc mơ đủ đầy. Rồi ngày ấy gặp chị giấc mơ đó không nằm trọn ở chiếc xe mà trong ánh mắt khát khao muốn giấc mơ của chồng được trở thành hiện thực trong cái nắng bắt dầu nóng cháy như ngày hôm nay. Vàng ươm. 
Ngày chị nhận xe, chị gọi điện nó đến mấy lần, sợ không biết có còn trắc trở gì trong cái nắng ngập dầu đang sôi, lòng chị rộn ràng hơn cả anh. Giấc mơ về một tình yêu ở một chiều bắt nắng. 
Từng ngợ. Nghe đứa em hỏi: Anh có còn nhớ chị ấy không? Ậm ừ lục lọi trí nhớ khách hàng vượt con số năm trăm rồi vỡ òa khi nghe em nhắc đến nghề chị gắn liền với hạt gạo vừa xay. Hạt gạo đi cùng chị đến ngót nghét hơn hai mươi năm. Thằng nhóc ngày nào đã may mắn ngồi quanh hạt gạo cùng chị chuyện trò ở một buổi ban trưa nắng phồng lên uất ức chờ một cơn mưa. 
 photo bampw-black-amp-white-bride-couple-feather-Favimcom-286088_zps130b0ac6.jpg 
Từng lỡ. Cuộc gọi của chị ở một chiều nắng vớt ráo dầu. Giòn rụm. Gọi lại chị khi lưu đủ cả họ tên. Chị cười. Tưởng không phải nó khi số điện chẳng phải xưa. Chị nói. Tiếp về giấc mơ của người đàn ông của đời mình trong một lần đùa, nói chơi về việc muốn bán con xe; được giá người mua, anh ngậm ngùi chia tay người tình cũ, giữ những kỷ niệm nhạt nhòa đã bao năm sợ vấy bùn, lấm nắng trên mỗi chuyến đi, cứ thế “trùm mềnh” nằm giửa nhà chờ đợi theo năm tháng. Chị nhìn chồng thẩn thờ trong nổi nhớ tương tư.
Từng vui. Chung niềm vui của chị - người phụ nữ thiết tha cùng hạt gạo, mặn mà với kiếp sống bán buôn, bình thường ở niềm hạnh phúc giản dị, tiếp tục một lần nữa thực hiện giấc mơ anh ở lần vay lại. Vẫn ngại ngùng chen lẫn lắng lo sợ giấc mơ kia vụt bay, sợ tình mới đến muộn khi tình cũ đã ra đi, làm gã si tình tương tư thành bệnh. 
 photo 1346731909398245_574_574_zpsb9bd6fcd.jpg 
Nó đưa mắt thả ra đường nắng ráo, bắt đầu hấp thụ những giọt dầu tươm ra làm mặt đường dội bóng những hàng cây lưa thưa lá ở một trưa xóm đạo chằng chịt những hang đá, đèn hoa. Hai chị em bắt đầu ngồi ôn lại những gì của ngày hôm qua nắng ngập dầu sôi đến những gì thay đổi của ngày hôm nay nắng chiên giòn vàng lượm về những câu chuyện về cuộc sống chứ không còn quanh quẩn ở mãnh tình xe con. 
Chào chị nó về. Ngẩng đầu cho nắng liếm qua mặt. Tự tình. Hát lên mấy khúc ca chẳng đầu chẳng cuối khi biết rằng đời người tìm được mấy khi vui và đâu chỉ có tìm thấy ở mùa xuân.
(Ảnh: Sưu Tầm)

Thứ Hai, 27 tháng 4, 2015

Đời Sales (4): SỐNG ĐỂ CHIẾN ĐẤU

 photo 1345185920274610_574_574_zps236e393d.jpg
Làm điều bạn thích là tự do. Thích điều bạn làm là hạnh phúc Frank Tyger. 
Lang thang trên mạng đọc được một bài báo về một con người trẻ quyết định từ bỏ công việc đầu tiên mình đăng ký là một tổ chức phi chính phủ với công tác thiện nguyện và thu nhập gần như không bù đấp nổi chi tiêu, cộng với những trãi nghiệm cuộc sống mà bản thân chưa hình dung hết. Tóm lại đấy là công việc mình không thích sau những tháng ngày mệt mõi đấu tranh với sự sợ hãi: thất bại. 
Nó bắt đầu lôi ra những cuốn sách đã từng đọc, tìm điểm tương đồng và khác biệt trong văn phong hay cảm xúc của người viết theo thói quen. Bản thân tầm soát lại với từng ấy thời gian gắn bó với nơi này. TOYOTA. Tự hỏi. Cảm giác của người bạn trẻ ấy có điểm gì tương đồng giống nó không!? Hay cảm giác đang hiện hữu còn mấy phần dính líu với văn chương nên đôi khi nhập nhòa thực tế không phân!? 
Không ngạc nhiên khi bắt gặp cùng một hình ảnh - con người trẻ ở buổi đầu tiên tìm đến với gã khổng lồ Toyota này trong một tâm trạng tò mò và háo thắng; có khác chăng là sự ngông nghênh, thách thức của một thời tuổi trẻ xem trời chỉ tựa nấp vung ở một độ trưa hè nắng khát. Đọc. Xây dựng để trường tồn. Ngược ngạo. Bao mái đầu xanh thích thực hành những điều vĩ đại! 
Thời gian trôi qua như đất trời hết nắng lại mưa. Thằng nhóc ngổ ngáo ngày nào bắt đầu sống lây lất với những nổi buồn tự tạo khi quan sát cuộc sống xung quanh mình, chẳng ai khác ai là bao. Hiệu ứng chuồn chuồn. Những cơn mưa rào lấp đầy ở mỗi chiều ký ức. Những cuộc đời “cơm đường, cháo chợ” gặp nhau. Những con người gắn bó với bán hàng đi qua từng cung đường nắng, gió; bỏ lại sau lưng là mấy cảm xúc chứa chan rồi trôi tuột về các mối quan hệ đặt tên khách hàng. Đọc. Bắt trẻ đồng xanh. Vỗ về. Ừ thì tuổi trẻ đấy thèm tự do! 
Thời gian trôi nhanh như một câu phụ đề để chuyển cảnh. Người đến kẻ đi trên một cuộc hành trình. Sân ga nào đón kẻ lên lại có người tìm xuống với những tâm sự và quyết định của riêng mình. Không hối hận!? Chuyến tàu cứ thế hú còi vang lướt đi trên con đường định sẵn; rằng sẽ dừng lại ở một sân ga. Những cuộc đời “cơm đường, cháo chợ” gặp nhau tìm được bến đỗ rồi có kẻ dừng lại hẳn ở một sân ga, thoai thoải rẽ đi; có người lên tàu vẫy tay chào một nửa của đời mình để tiếp tục một chuyến đi theo chiều sương gió. Ừ thì từ buổi đó anh đi. Đọc. Sống hạnh phúc. Bao cuộc đời bắt đầu sống với lắng lo! 
 photo tv5_zpsc653336d.jpg 
Riêng nó – thằng nhóc của những buổi pha trò đâu mất, thằng nhóc viết bao câu văn thường thấy trong những khoảnh khắc của cuộc đời, ngỡ ngàng thấy tất cả được ghi lại với đầy những cung bậc cảm xúc buồn vui giận hờn đều tồn tại nơi đây. Toyota. Chính nơi này! Đọc. Từ tốt đến vĩ đại! Bất chợt thấy mình quá nhỏ nhoi. 
Chính ở nơi này nó bắt gặp quá nhều thăng trầm của cuộc sống để một ngày ngồi viết lại không biết bắt đầu từ đâu. 
Lẫn quẫn và hiện lên rõ rệt trong những khoảnh khắc của cuộc đời mình ở gã khổng lồ Toyota này, nó bắt gặp hình ảnh từ văn chương bước ra như gã Chí Phèo vừa thức dậy lắng nghe thanh âm cuộc sống. Làng Vũ Đại ngày xưa giờ lóng lánh ánh đèn với những dàn xe bóng loáng được những đôi bàn tay cẩn thận lau chùi hàng ngày từ ghế đến mâm bên trong khu làng rào bằng kính chắn. 
 photo tumblr_m4gcphDKxE1r1ywrqo1_500_zps2a92ccbf.jpg 
Những đứa trẻ lang thang ở khắp ngõ showroom, lon ton đồng phục đi phía sau người chúng gọi là mẹ cha ở một buổi tan tầm. Lúc đó nó biết rằng những con người ở đây đã tìm thấy mục tiêu. Với họ, khó khăn sẽ chẳng là gì vì chắc chắn lối về họ tìm thấy nụ cười đậu lại đâu đó trên vành môi. Nhẹ nhàng mà tự nhiên. Không miễn cưỡng hay khách sáo để làm sao người đối diện không thấy nặng nề từ công việc đeo bám. Đọc. Không gia đình. Kẻ chăn dắt. Thấy vẫn có những đứa trẻ đủ đầy trong thiếu thốn. 
 photo IMG_4726_zps3e62dbbe.jpg Những người đang sống là những người chiến đấu 
(Victor Hugo)
Những cuộc đời lắng lại khi đã tìm được ít nhất một mục tiêu với bộn bề cuộc sống gắn đầy trên đôi vai các chỉ tiêu theo từng ngày, chiết tháng, đoạn năm. 
Có mấy cuộc đời phiêu bạt cùng khoảnh khắc ấy để khi thăng hoa như bản anh hùng ca được viết lại. Anh nói: anh thích được thỏa chí làm việc với trách nhiệm anh mang ở một buổi anh ngược xuôi một miền sông nước đến với phố biển đèn lên. 
Có những con người để khoảnh khắc ấy lướt ngang rồi dừng lại, có những người dừng lại mãi mãi để bản hùng ca còn viết dỡ dang. Anh đi ở một đêm đông tàn lạnh cảm. 
Anh em bán hàng những con người viết bản hùng ca ở mặt trận hôm nay. 
Bản hùng ca viết theo từng giai điệu khác nhau. Có những giây phút huy hoàng rồi chợt tắt. Có những giai điệu âm vang như một khúc khải hoàng hát đi hát lại. Có những phút giây ngỡ ngàng vì đời đã sang trang nhưng cuộc sống cứ lặng lẽ trôi khi khát khao chinh phục bản thân mình không còn sôi sục. Chị nói: Ta cứ vui hôm nay, biết đâu ngày mai vẫn thế. Đọc. Đời thay đổi khi ta thay đổi. Thấy triết lý đôi khi cũng đúng mấy phần. 
Đọc tới rồi đọc lui. Dư âm vẫn còn đấy thấy mấy điểm tương đồng, thấy mấy phần khác biệt. Con người trong hoang dại, thích tìm kiếm những khát khao theo các thước đo tự tạo. Nó thôi không đọc nữa vì triết lý quá nhiều, tự hiểu đọc sách vở càng nhiều, cảm xúc lấn đi phần lí trí. Thôi thì, ta cứ vậy, sống quanh quẩn nơi đây, vui vẻ ở chốn này, lắng nghe những bài ca cuộc sống như một thời ngô nghê, thích chép ra lời nhạc để rãnh rỗi lại ngân nga từ những bản anh hùng ca được biết.
(Ảnh: Sưu Tầm)

Thứ Năm, 8 tháng 1, 2015

ĐỜI SALES (2)

Không từ chối dù chỉ là một cuộc gọi đến 
 photo tumblr_n26fa0YAUQ1s8evbdo1_500_zps70d75160.jpg
Từ nửa đêm. Khi phố thị lên đèn và đã đi vào giấc ngủ sâu, đường phố thở hâm hấp sau một ngày bị nắng lưu manh giày xéo hay thở rỉ rả vì mưa dầm không dứt. 
Hay đầu sớm. Khi mặt trời vẫn còn nằm trong chăn ngủ vùi, trăng tàn treo lơ lửng, vài giọt sương đêm còn nằm phủ phê trên tàu lá. 
Đó là lúc bắt đầu xuất hiện những cuộc gọi khách hàng tìm đến họ - nhân viên kinh doanh – những con người không thể để khách hàng chờ đợi. Từ chết máy, tai nạn đến tìm số hotline trong một chặng đường khách đi qua gặp sự cố… cần một sự giúp đỡ, người đầu tiên khách hàng liên lạc không ai khác đó chính là người Sales. 
Sẽ là nói quá nếu nói người sales nghe tất cả các cuộc gọi từ khách hàng dù là khen ngợi hay phàn nàn, vì vẫn còn đấy những cuộc gọi không bắt máy nhưng đằng sau đấy là một tâm trạng nặng nề của những con người vốn sinh ra để chiến đấu, như đứa con dâu đứng giữa hai bên chồng & mẹ. Điên khi bất lực. Tức khi bị động. Người sales chịu đựng áp lực ấy cao hơn ai nhất khi đứng giữa công ty & khách hàng. Họ đứng giữa và mang trên mình nhiệm vụ làm sao để vẹn cả đôi đường, nhu cầu công ty & khách hàng tìm đến được với nhau. Lắm lúc. Người sales giống như kẻ đưa đò, làm sao để khách qua sông phải đắm đò vì nhu cầu không được đáp ứng kịp thời và đủ đầy. 
 photo user827813_pic1105206_1413799071_zpsfd1976ba.jpg 
Cơm đường, cháo chợ… 
Trước giờ. Câu nói dân gian cứ tưởng dành cho cánh tài xế. Giờ đây. Câu nói ấy gộp luôn cả phần của những người sales. Trên những cung đường qua, giữa trời quen đất lạ, từ dốc núi bãng lãng sương chiều đến đêm về biên giới ngồi cạnh mốc cắm nghe mưa buồn tỉnh lẻ, từ phố biển rì rào, mằn mặn mùi gió biển bám lên tóc còn vương đến đồng bằng dậy sóng lao xao, phù sa ngọt ngào bám vào áo còn ghi. 
Không mệt mõi trong việc tìm kiếm khách hàng. Không tiếc nuối những gì đã cho đi. Rồi nhiều khi khi chiều về khuất bóng, ngồi ở một quán ven đường, chụp vài tấm hình kỷ niệm, check in facebook để sẽ chia, lưu lại một ký ức, giữ gìn một cảm xúc về nơi đã từng đi qua, ở một miền đất lạ, có một niềm vui khó tả khi đã có khách hàng, song hành như người bạn trên cung đường đã qua. Hạnh phúc giản đơn. 
Sales – Những người lính giữa đời bình. Cuộc sống gắn với cơm, áo, gạo, tiền. Mĩa mai. Hạnh phúc lại gắn liền với khách hàng từ những gì giản đơn. Một buổi cơm chiều nơi rừng già sương đêm phủ bóng đến bát cháo gừng, hành nơi mốc biên giới chiều mưa. Một buổi cơm trưa hải sản ngon lành đến dĩa rau xào tươi xanh chấm mắn ớt vẫn còn nghi ngút khói… 
Sáng ven rừng, chiều biên giới. Trưa phố núi, tối đồng bằng. Lắng mình trên những chuyến xe đi. 
 photo tumblr_mybba9VZdz1sj4yavo1_500_zps9484218b.jpg
Quà về ấp ôm những kỷ niệm là một câu chào ấm áp yêu thương, câu đùa ngộ nghĩnh tối ngủ vẫn còn cười khì khi nghĩ lại hay bữa cơm dưa cà với gà vườn vừa bắt làm mấy món nhâm nhi… Tạm gọi là tri kỷ, mấy khi chia sẽ một niềm vui về một chiếc xe vừa lăn bánh về nhà làm rộn ràng một khu phố, góc làng. 
Quà về ấp ôm những ký ức ngọt ngào từ một buồng chuối cau hay thúng xoài vừa hái sau vườn, mấy thằng cu tí lí nhí núp sau nhà hay rộn ràng ngoài sân chạy quanh món quà là chiếc xe cha chú, cậu, anh vừa mới mua về cho thõa niềm đam mê sở hữu. Bất chợt. Lắng lòng. Nhớ đến người thân chờ đợi ở đâu đó ở quê nhà, có người vợ ngóng từng tin nhắn đỗ về, có người cha ấp ôm từng hình ảnh trẻ thơ miệng còn vương sữa cười toe, có người chồng, người mẹ…ấp ôm nỗi niềm ở những chuyến xe đi vì một điều giải đơn, hiểu hơn ai hết: đấy là đời sales. Thế thôi. 
(Ảnh: Sưu Tầm)

Thứ Năm, 3 tháng 4, 2014

ĐỜI SALES (1)

Le bonheur, c'est un choix
Hạnh phúc là sự lựa chọn
David Sandes
 photo 13125014f9e0042ec6a4.jpg 
Câu danh ngôn nó chưa bao giờ hiểu hết đủ nghĩa kể từ khi đọc được câu này. Mười năm. Tính từ lúc rời xa chiếc ghế giảng đường để bước vào đời trong cái nhìn ngây ngô. Giờ đây.
Câu danh ngôn đã hiểu được nghĩa. Phần nào. Kể từ khi bước vào thế giới của Sales – nhân viên kinh doanh, thế giới của những con người đi trước về sau, đứng mũi chịu sào, nghẹn ngào lắm khi. Đó là một thế giới phù hoa và ma mị với nhiều nổi niềm của những con người thuộc một bộ phận của công ty nói riêng, thuộc một tầng lớp xã hội mới nói chung.
 photo 13125014f9e02f6cf646.jpg
Ở lưng chừng cuộc sống.
Họ - những con người phải sống phía sau nụ cười.
Đắng chát. Những lời nói vô tình hay ác ý: có gì lạ vì đó là sales, bọn sales thế là thường. Ma mãnh. Vì cuộc sống là cơm, áo, gạo, tiền. Mấy ai định nghĩa được tốt lành hay xấu xa, và thế nào là đúng phẩm giá và nhân cách một con người. Đạo đức. Hai từ tạm gác qua một bên để lắng nghe miệng đời cay nghiệt. Biết thế vẫn phải cười. Dù rằng đời không như là mơ.
Dịu ngọt. Những lời nói chân tình, tình cảm riêng mang từ khách hàng mang lại. Lắm khi. Không chỉ có bạc tiền làm ta hạnh phúc. Yêu nghề hơn bởi có những lúc thăng hoa trong tâm trạng khi bắt gặp những hành động chứa chan tin yêu. Một lời nói, một cái bắt tay hay vài món quà phi vật chất. Gửi gắm tin yêu. Đôi khi là
Một lời giới thiệu với những gì đã từng thấy, làm và tin tưởng để gửi gắm tiếp một niềm tin bắc cầu đến một mối quan hệ khác. Tự dưng, thấy yêu nghề lạ. Một người xa lạ bổng tự dưng thân, không biết tự kiếp nào, thấy như một phần của cuộc sống. Riêng mình.
Một lời chúc tốt lạnh gửi vào một sáng chớm lạnh khi sương còn ủ lá, giữa một trưa hè nắng ngang tàng không chấp nhận một cơn mưa qua hay giữa ánh lam chiều báo hiệu đông tàn, xuân sang…
Những lúc đó, giá trị tin yêu được nhân lên, trừ đi gượng gạo, chia bớt nghiệt cay, cộng hết vào nụ cười. Những nụ cười thổi bay hạ, lạc thu, mất đông, chỉ còn lại mỗi xuân. Nồng nàn.
 photo 13125014f9e005e3a737.jpg
Họ - những con người phải sống vì một lối về.
Không trãi đầy hoa hồng trên những bước chân đi. Nhiều khi. Gập lưng lại vì một thanh chắn sống giữa đường đời hay cúi đầu trước một thanh ngang trên bậc thang danh vọng, dẫu thật lòng con tim không chấp nhận. Bởi hơn ai hết, họ là những con người ý thức được việc ở và đi. Rõ ràng. To be or not to be. Họ hiểu câu nói của William Shakespear hơn ai hết.
Thực tế và thực dụng. Không có nhiều lắm những vách ngăn phân cách. Ngó nhìn. Những ánh mắt rẽ khinh, tảng lờ thêm chút thờ ơ như dặn lòng làm sao ta sống được lòng hết tất cả bao giờ. Nuốt vào trong. Ức nghẹn.
 photo 13125014f5c087d6c75d.jpg 
Ai đó nói: quẳng gánh lo đi mà vui sống. Biết là thế nhưng làm không dễ. Bởi lối đi về có quá nhiều thứ để nghĩ suy.
Một con đường trẻ với những suy nghĩ về tương lai, bám trụ lại bằng mọi giá để biết rằng chỉ có hôm nay dựng xây, không thể chờ đợi ở một tương lai như một khung cửa kính đang bị bao phủ bởi màn sương.
Một con đường chững lại với những suy nghĩ về hiện tại phần nhiều. Ở cuối con đường, có tiếng trẻ gọi mẹ, cha, ê a trong những lần về. Thấy vơi đi tất cả những gì chất chứa của một ngày.
Họ - những cong người biết rất rõ rằng mình phải sống.
Bằng bất cứ giá nào. Dẫu rằng lòng vẫn cứ nao nao mỗi lần nghe.
Sột soạt gió trêu tà áo biếc,
Trên giàn thiên lý, bóng xuân sang
( Hàn Mạc Tử )
Thôi thì viết lại vài dòng suy nghĩ về câu danh ngôn đã hiểu nghĩa phần nào trong cái lành lạnh của một năm mới sắp sang. Biết đâu, mai đây khi ngồi lại, anh em ta lại đếm từng cái xuân vui vầy. Đủ cả mặn, ngọt, chua, cay.


( P/S: Gửi tặng những con người ở lưng chừng cuộc sống. Những anh em nhân viên kinh doanh TOYOTA )
( Bài viết đã được đăng trên tạp chí nội bộ TOYOTA)
(Ảnh sưu tầm)

[Nhật ký của cha] Merci, ông già & con chữ

  Ai rồi cũng phải lớn! Ông già nhận ra điều đó khi ngồi ly trà cúc còn ủ hơi nóng ở một đêm cuối hạ, lắng nghe thằng nhóc Merci nói bằn...