Chiến Phan

Thứ Năm, 27 tháng 8, 2020

[TFS VN] Appreciation Night 2020 - Đêm ở Sài Gòn

 Письмо «Мы нашли новые пины для вашей доски «Posters».» — Pinterest — Яндекс.Почта

Đêm thác loạn Sài Gòn sao trống vắng

Tiếng cười ai khúc khích dậy trời yêu

(Sài Gòn Mưa Nắng – Nguyễn Nhật)

Bỏ con đường Nguyễn Thị Minh vội vã xe qua lại, đối diện một Thảo Cầm Viên với những con thú đang ngủ ít nhiều bị giật mình bởi những tiếng hò hét cạn ly đối diện bên đường. Đi thẳng vào bên trong căn phòng được chuẩn bị cho một đêm của những con người ngồi lại nói với nhau nghe như bốn phương trời về đây tề tựu một hội nghề.

Những giọt nước mắt!

Nó ngắm nhìn người mẹ trẻ đang nấc nghẹn, gương mặt rạng ngời của thanh xuân nào vừa thoáng qua đây, bay về trời để lại lòng là những lời ru cho con trẻ. Nghèn nghẹn. Tình yêu mới của đời em, trách nhiệm mới đẩy lên vay người con gái. Nó ngắm nhìn những giọt nước mắt đấy và nhớ em.

Nó thấy bóng dáng của em – người con gái của thanh xuân rạng ngời rồi theo chồng bỏ cuộc chơi; đâu hay là dấu hiệu của thanh xuân chuẩn bị theo gió bay về trời nói chuyện với mây bay, đời em đã ba lần nhắn với mây trời chuyện thanh xuân đời mình. Hờn trách. Bởi năm tháng phôi pha, con người ta thường quên hết mấy lời thề hẹn.

Nó ngắm nhìn mái tóc của những đứa trẻ được nó gắn tên “đồng đội” cho khoảng thời gian cũng khoan tàu TFS VN. Phôi pha. Tóc giờ ít nhiều pha chút màu sương khói bởi trách nhiệm của đời nặng mang; cuộc sống của riêng mình, cuộc sống của gia đình nhỏ giờ bắt đầu hình thành trên những đôi vai…dù muốn dù không.

Đứa bắt đầu bước sang một chương đời mới sau chương đời hôn nhân và con cái với đau đáu về một tương lai nào chờ.

Đứa sẵn sàng cho những đổi thay về con tàu đang vụt chạy với cái nhìn từ đôi mắt trũng sâu về quá khứ.

Đứa hoang mang cho những điều đang diễn ra khi đã chẳng còn thiết tha về quá khứ, đặt câu hỏi miệt mài về tương lai, giờ chỉ còn là hiện tại cần phải xác định làm gì với nghĩ suy.

…Tất cả đắm chìm trong suy nghĩ!

Nó lắng nghe mấy cảm xúc tìm về sau những tràng cười thoải mái. Đêm đấy, người với người tìm lấy chút gì đó để gửi gắm cho nhau.

Gửi gắm cho nhau!

Là kỹ niệm của dư âm ngày cũ. Nó bắt chiếc cầu về lại với quá khứ của hôm qua ôn lại. Từng đứa, từng mốc. Ngắn nhất là ba năm có lẻ - ở một khoan tàu TFS chưa có ai dừng lại và bước xuống một sân ga. Chẳng biết nên buồn hay vui, chỉ biết rằng bản thân nó rút ra một điều gì đó khi viết quá nhiều về biểu đồ đứt đoạn của ngày xưa thì giờ đây chuyện đấy xem như lẽ thường của chuyến đến và đi. Chắc già. Chắc vậy quá nên con người ta đăm ra hờ hừng với những cảm xúc làm nên một tâm hồn!

Là nổi niềm của trãi nghiệm ngày qua. Nó nối nhịp cầu từ quá khứ về với hiện tại hôm nay lưu lại. Từng đứa, từng chặn. Dài nhất là ngót nghét đã mười năm - ở một khoan tàu TFS chưa có ai dừng lại và bước xuống, chỉ biết rằng có những lời mời sang toa hay bước xuống một sân ga bị chối từ.

#handcut #papersculptures #biancachang #graphicdesign Hand cut paper Sculptures by Bianca Chang

Nghĩ

Người đây, hồn đâu mất! Thấy thời gian như mây bay hững hờ chẳng đợi một ai, nhìn lại chỉ còn là một khóe mắt cay. Ước gì. Đã từng như vậy!

Em nhìn lại chặng đường trong đôi mắt thẩm sâu, gương mặt nhẹ nhàng đang quan sát người bên dưới lắng nghe phát biểu của mình về một chặng đường đến với con tàu TFS VN: “Đến cùng nhau, làm cùng lúc giờ với mọi người xem em như là chững lại... Với hiện tại, theo em là hạnh phúc với những gì lựa chọn”

Nó bắt đầu tua lại thời gian của ký ức về em với mong mõi cảm nhận được phần nào về một niềm hạnh phúc mà em lựa chọn.

Một đứa con tưởng rằng đã mất đi lại có lại như sinh lại lần hai – tất cả không thể chỉ dựa vào một chuẩn đoán.

Một cơn bệnh ấp đến bất ngờ rồi đi trong chậm chạp - tất cả chỉ nhắc nhở điều gì đó cần phải nghĩ suy cho riêng mình. Cuộc sống đó là của riêng em, gia đình em. Nhớ. Em từng sợ rằng mình đứt gánh giửa đường chỉ làm tội một đứa con còn quá nhỏ.

….

Đêm đấy – tri ân có những tràng cười và mấy giọt nước mắt. Thu tàn, đông tận, xuân phai, hạ đến. Mấy cuộc đời lạc sóng gặp giữa trùng khơi, nhảy lên con tài TFS VN để cùng lướt sóng. Vỗ bờ. Mới đấy đã mười năm kể lại để một mai này không phải.

Thiếu người xưa nên góc phố tiêu điều

Cành phượng rũ đong đưa buồn héo hắt.

Chủ Nhật, 23 tháng 8, 2020

[Review Sách] Bị theo dõi - Edward Snowden

Sách Khai Tâm - Bị Theo Dõi - Edward Snowden

Tình cờ lúc nó đọc xong quyển tự truyện của anh chàng Edward Snowden - một cựu sĩ quan của cơ quan tình báo Trung Ương Mỹ (CIA) và cơ quan An Ninh Quốc Gia Hoa Kỳ (NSA), cũng là lúc báo chí dẫn tít lời của luật sư anh chàng này phản đối cách dùng từ "tha bổng" cho Edward Snowden khi đã trở nên nổi tiếng và là một trong 2 người phải sống lưu vong khi làm cùng một việc - tiết lộ bí mật của chính quyền Mỹ cho truyền thông.

Sự phản đối việc tổng thống Donald Trump xem xét "tha bổng" liên quan đến vấn đề có tội hay không có tội trong việc nói lên sự thật cho truyền thông và cộng đồng về việc theo dõi tất cả người dân, đồng minh ...của chính phủ Mỹ thông qua bộ máy thu thập thông tin được kích hoạt sau sự kiện 11/09 của khủng bố đăm vào tòa tháp đôi. 

Quyển tự truyện đưa người đọc qua nhiều cung bậc cảm xúc của một anh chàng "con nhà nòi" khi ba mẹ xuất thân cũng là điệp vụ như một phim điện ảnh được lột tả bằng ngôn từ. Edward Snowden đã kể lại cuộc đời của mình với "lòng yêu nước bị lợi dụng". Dù ngôn từ có trau chuốt có thể khiến con người ta nghi ngờ về lời kể của Edward nhưng với sự xuất phát điểm là một gã IT - nó tin sự chân thật của những tính cách bị ảnh hưởng nhiều bởi nghề nghiệp này; nghĩa là nó tin Edward Snowden.

"Tôi không muốn sống trong một thế giới mà ai cũng giả vờ mình hoàn hảo...chối bỏ cái tôi quá khứ của mình thì có khác gì chối bỏ luôn tính xác thưc của cái tôi hiện tại...

Các thế hệ sau sẽ phải chấp nhận một thế giới mà ở đó sự giám sát không phải là điều thỉnh thoảng mới xảy ra và có định hướng trong những hoàn cảnh chính đáng về pháp lý ...và vĩnh viễn" 

Thứ Ba, 18 tháng 8, 2020

[Review Sách] Câu cá trên trời - Steve sims

Sách Khai Tâm - Câu Cá Trên Trời - Steve Sims 

"Ngầu" là từ mà Steve sims - một gã lực điều với cái đầu trọc và hàm râu bạc trắng dùng để miêu tả về bản thân mình cho một hành trình dấn thân vào cuộc sống từ một gã thợ nề ở đất Mỹ đến Hongkong bị đuổi việc ngay trong này đầu tiên rồi bắt đầu hành trình trở thành một giám đốc tổ chức sự kiện nổi tiếng về sự độc đáo và độc nhất của mình. 

Ở đây, sự khó hiểu của việc dịch tựa đề từ Blue Fish - tên gọi của công ty Steve Sims được dịch thành "câu cá trên trời", chắc có lẽ người dịch muốn có sự bay bổng trong người đọc.

Quyển sách tập hợp các lời đề nghị và lời khuyên thành 20 chương của quyển sách như muốn truyền cảm hứng cho những ai đọc nó về việc "không có đam mê thì vô nghĩa! Nền tảng của phương pháp Câu Cá Xanh là đam mê" 

"Sự giàu có của tôi chỉ đơn giản nằm ở việc tôi là chính mình"

Thứ Tư, 12 tháng 8, 2020

[Review Sách] Xấu thế nào đẹp ra sao - Rio Book

Xấu Thế Nào Đẹp Ra Sao – Bí Kíp Thẩm Định Thiết Kế Trong Marketing ...

Nó thấy thằng nhóc thiết kế graphic hứng thú với một quyển sách cùng thể loại nó mua trước đây về đề tài thiết kế của Rio; dù bản thân đã quăng qua một bên sau khi đọc quyển sách đầu tiên sau khi phát hiển về quyển sách đa phần chỉ nêu lên những kỷ thuật (stactic) trong nghề hơn nghiên cứu sâu như học thuật. Một dạng như các thể loại sách thực hành của Nhật. Quyển sách muốn nêu bật tính đồng bộ trong thiết kế từ: màu sắc, con chữ đến canh lề v.v.

"Xây dựng sự đồng bộ là nổ lực bỏ ra để thống nhất và giữ thông điệp xoay quanh giá trị cốt lõi được hương tới"

Thứ Ba, 11 tháng 8, 2020

[Review Sách] Digital Darwinism - Tom Goodwin

Amazon.com: Digital Darwinism: Survival of the Fittest in the Age ...

 Khi gã khổng lồ Toyota dịch chuyển sang xu hướng digital là lúc nó bắt đầu tìm hiểu để bản thân không lỡ nhịp và rớt lại.

Digital Darwinsm thu hút sự chú ý của nó bới cái cách chơi chữ nằm ngay ở tên sách sử dụng thuyết tiến hóa của Charles Darwin để nói về xu hướng số hóa của hiện tại. Sự tiến hóa được tác giả miêu tả cho các thời kỳ từ công nghệ điện sang máy tính rồi đến số - phân bổ theo ba thời kỳ: trước  - giửa - sau. Một sự chuyển đổi của các mô hình lên cuộc sông và ở đây là lĩnh vực kinh doanh được đem ra phân tích. 

"Stronger leaders give the teams and company confidence to manage timelines the best way, sometimes it's the need to be fast and decisive, and other times it's about waiting for the right moment"

Thứ Sáu, 7 tháng 8, 2020

[Nhật ký của cha] Merci - Tạm biệt lớp một!





Sài Gòn nắng rọi như đốt đèn, soi sáng bước chân của những con người đi tìm con chữ cho những tình yêu của đời mình mang tên con cái. Ngộ. Ông già cũng hòa vào dòng người đó trên con đường lác đác bóng râm. Nhớ. Sài Gòn từ độ báo cây ngã đè người bởi mưa giông, chẳng còn mấy cây tồn tại, để cái bóng râm như giận hờn trốn tịt ở mấy ngõ ngách của một Sài thành. 

Ông già chuẩn bị cho một buổi tổng kết năm. Thấp thỏm. Ông già canh giờ sợ trễ - cái thứ bào mòn đi hình ảnh của người Việt trong mắt người nước ngoài khi có cơ hội làm việc cùng, ông già thấy họ ghét khinh. Thường tình. Đấy như là chuyện ăn cắp thời gian của người chờ. Ở đây, ông già sợ cái kinh ghét từ người mang con chữ đến cho thằng nhóc của mình nên ông già tranh thủ lướt qua nắng rọi như đốt đèn. 

Ông già dò từng bước chân trên con đường lác đác bóng râm như dò tìm ký ức! Ký ức của phần đầu chương đời bước sang trang. Ngỗn ngang. Chọn trường. Học chạy, chạy học! 

Từng nhớ. Ông già “xăm mình” theo cách nói của người nhìn, bình thường theo như cách làm của đứa bạn đại học: mặc kệ chuyện học trước, cứ để thế rồi mọi chuyện sẽ qua. Chia sẻ. Đứa bạn cứ lôi con ra làm mấy vòng cầu lông khi có sẵn sân cầu đầu tư cho thuê, nên cứ mỗi sáng học về thì trưa mẹ - con cầm vượt ra sân; hay đứa bạn cứ cho con sống với đam mê nhảy múa của mình, miệt mài mẹ - con chạy trên các cung đường của thành phố: không phải là con chữ, chỉ là thỏa đam mê. Thấy thế, ông già để thằng nhóc cứ thế bước vào lớp 1 trong tâm thế ngỡ ngàng, và bịn rịn với mấy mối tình “mầm non” đeo bám. 

Từng chờ. Ở một chiều Sài Gòn nắng tắt, thằng nhóc khoe với ông già chuyện về sự cố gắng. Học hành. Điều ông già mong mõi là đừng ở lại lớp thôi! Đi qua triền dốc của cuộc đời – ông già nghĩ chỉ cần vậy thôi được rồi. Ông già cần là sự tự học - ở đây nói về sự cố gắng, hôm ấy gió lắt lay nụ cười của ông già khi thằng nhóc say sưa nói về sự cố gắng đạt từ điểm 1 lên điểm 6. Điểm cho phần đọc mấy con chữ ráp nhau gọi chung đánh vần. Ông già cười khì ừ thì có cố gắng là được.

Quả thật là rồi ngày tháng cũng qua! Ông già thấy mấy đứa trẻ đứa nào cũng lớn lên kháu khỉnh, nụ cười nở trọn ở vành môi khi xem mấy tấm hình bạn đăng facebook. 

Ông già quay trở lại với hiện tại, bước vào bên trong lớp để lắng nghe mấy lời chia sẻ của thầy, cô về trò. Thiệt tình. Ông già hỏi nhiều hơn cả cuộc họp nửa năm. Vì biết rằng: mùa sau không còn gặp lại thầy cô ấy với thằng nhóc của ông già. Ông già hỏi phần ưu, nhược; hỏi tiếp khó khăn trong dạy dỗ học trò. Nắng chiều bay đậu trên mái, thầy với cô nhìn nhau khi nghe mấy câu hỏi của ông già. Ngộ. Thăm hỏi nhau theo kiểu sợ thằng nhóc phiền lòng sau thầy cô lại thấy lòng long, đong cười trừ! Tất cả thấy ngại ngùng bởi phần tính cách nhạy cảm của chàng trai thích vẽ lên cảm xúc của mình trên trang giấy. Đã không ít lần, thầy và trò ngồi nói chuyện riêng với nhau. 

Nắng chiều như ngồi rón rén trên vai ông già, thấy mình nợ nần thầy, cô của thằng nhóc một lời cảm ơn chân thành bằng hành động chứ không còn là lời nói. Nắng xô làm bóng đổ, gió thổi lá bay lên trời như nhắn gửi mấy điều rằng: tạm biệt nhé lớp một ơi! Nhắn với mây trời, ông già và thằng nhóc nợ mấy phần ơn của cô, thầy! Sài Gòn, ngày 25 tháng 07 năm 2020

Thứ Năm, 6 tháng 8, 2020

[Review Sách] Hành trình kinh doanh trực tuyến 28 ngày - Carrie Creen

Hành trình kinh doanh trực tuyến 28 ngày - Kinh doanh online 2020 ...
Nó mong đợi nhiều hơn ở quyển sách như bao thể loại tự truyện đầy cảm hứng cho người được đã từng vì tìm kiếm được kiến thức học hỏi của người từng trãi cùng những lời khuyên làm động lực, thì quyển sách "hành trình kinh doanh trực tuyến" cứ như là được bốc ra từ quyển nhật ký, lắp ghép vào cho đủ cấu trúc của "công thức" hay "phương pháp" thành công của các quyển sách nhan nhản. 
Carrie Creen chọn 28 ngày để bắt đầu với việc lên kế hoạch cho điều đó khi từ một cô gái sinh viên kinh doanh bằng việc sửa khóa điện thoại trực tuyến như một lời động viên người đọc tìm hiểu chính mình nhiều hơn trước khi xác định khách hàng và cách chăm sóc họ nhiều lơn. Đó chính là thông điệp truyền tải của quyển sách.
"Chúng ta luôn tự ngáng đường chính mình"

[Nhật ký của cha] Merci, ông già & con chữ

  Ai rồi cũng phải lớn! Ông già nhận ra điều đó khi ngồi ly trà cúc còn ủ hơi nóng ở một đêm cuối hạ, lắng nghe thằng nhóc Merci nói bằn...