Chiến Phan

Hiển thị các bài đăng có nhãn phan khang land. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn phan khang land. Hiển thị tất cả bài đăng

Chủ Nhật, 27 tháng 7, 2025

[Sách] Tư duy như một kinh tế gia - Robbie Mochrio


  • "Tư duy như một kinh tế gia bao gồm tư duy như một triết gia, một nhà toán học, một nhà tâm lý học và một nhà khoa học chính trị." 

Sài Gòn cuối tuần, Gem Center. Ánh mắt cười lấp lánh của cô gái đến từ Singapore, khi em khéo léo vòng chiếc dây giấy đen mỏng manh lên cổ tay nó tại sự kiện Orchard Grand, ánh mắt len lỏi cả vào bên trong sự kiện mở màn. 

Khung cảnh ấy, tựa như một bức tranh thiên nhiên, biến chuyển không ngừng: ánh đèn laser, vừa phút trước còn vẽ nên dòng thác đổ hùng vĩ, nay đã tan biến, nhường chỗ cho những con sóng vỗ về, uyển chuyển hòa cùng vũ điệu của các nghệ sĩ trên nền nhạc điện tử giao thoa với tiếng đàn cầm, sáo, và violon du dương. 

Đó không chỉ là một màn trình diễn; đó là một trải nghiệm, một cảm xúc vô hình đang được bán đi, len lỏi vào tâm hồn của thế hệ trung niên dư dả. Một sự tinh tế trong tư duy kinh tế, nơi Capitaland đã thấu hiểu rằng giá trị không chỉ nằm ở vật chất hữu hình, mà còn ở những khoảnh khắc, những rung cảm độc đáo mà họ kiến tạo. Họ đã đến, đầu tư và phát triển trên nền tư duy đó, tư duy như một kinh tế gia. 

"Tư duy như một kinh tế gia" của Robbie Mochrie không phải là một cuốn sách giáo trình kinh tế khô khan; đó là một hành trình giải trí và đầy khai sáng, đưa người đọc khám phá cách những bộ óc vĩ đại nhất đã định hình nên tư duy kinh tế học và những bài học mà chúng ta có thể rút ra cho thế giới ngày nay. Nằm trong bộ sách "Tư duy" (cùng với "Tư duy như một triết gia" và "Tư duy như chính trị gia"), cuốn sách này chứng minh rằng kinh tế học không chỉ là những con số và biểu đồ mà còn là một cách nhìn nhận cuộc sống.

Cuốn sách nổi bật bởi cách Mochrie đã biến những ý tưởng kinh tế phức tạp trở nên dễ hiểu và hấp dẫn, thông qua những câu chuyện tiểu sử thú vị về các nhà kinh tế học có ảnh hưởng nhất lịch sử – từ Aristotle, Adam Smith, Karl Marx đến John Maynard Keynes và Friedrich Hayek. Ông không chỉ giới thiệu về cuộc đời và tư tưởng cốt lõi của họ mà còn liên hệ chúng với những vấn đề kinh tế đương đại như khủng hoảng chi phí sinh hoạt, biến đổi khí hậu hay đại dịch toàn cầu.

  • "Bằng cách đặt kinh tế học vào bối cảnh lịch sử, từ cội nguồn trong quản lý hộ gia đình Hy Lạp cổ đại đến toán học và phương pháp luận kỳ diệu của phiên bản hiện đại, Robbie Mochrie đã làm sáng tỏ một cách quan trọng về cái mà có lẽ là khoa học xã hội bị hiểu lầm nhất." 

Giọng văn của Robbie Mochrie hóm hỉnh, lôi cuốn và đầy tính giáo dục. Ông phá vỡ định kiến rằng kinh tế học là một lĩnh vực khô khan và khó tiếp cận, đưa người đọc vào một cuộc đối thoại thân mật với các nhà tư tưởng, khuyến khích sự suy ngẫm và tư duy phản biện. Cuốn sách cho thấy tư duy kinh tế đã xuất hiện rất lâu trước khi có các nhà kinh tế học chuyên nghiệp, và rằng kinh tế học tốt đẹp không chỉ giới hạn trong lĩnh vực kinh tế mà còn bao trùm nhiều khía cạnh của đời sống xã hội.

"Tư duy như một kinh tế gia" là một cuốn sách không chỉ mở rộng kiến thức mà còn thúc đẩy người đọc nhìn nhận thế giới một cách khác biệt, hiểu rõ hơn về các lực lượng kinh tế đang định hình cuộc sống hàng ngày của chúng ta. Nó là một công cụ thực tiễn để mỗi người có thể áp dụng tư duy kinh tế vào cuộc sống, không chỉ để hiểu mà còn để thay đổi và làm cho thế giới tốt đẹp hơn.

  • "Chúng ta đều sống trong nền kinh tế, dù chúng ta có biết hay không. Cuộc khủng hoảng chi phí sinh hoạt hiện tại là một vấn đề kinh tế. Biến đổi khí hậu có vẻ là một vấn đề sinh thái, hoặc xã hội, hoặc công nghệ, nhưng nó cũng là một vấn đề kinh tế, bởi vì giải pháp của nó sẽ làm thay đổi cấu trúc của nền kinh tế toàn cầu." 

Robbie Mochrie, qua "Tư duy như một kinh tế gia," đã mang đến một tác phẩm xuất sắc, làm sống dậy những tư tưởng kinh tế vĩ đại và chứng minh rằng chúng vẫn còn nguyên giá trị trong thế giới hiện đại. Cuốn sách không chỉ mở rộng tầm hiểu biết mà còn khuyến khích người đọc tự mình suy ngẫm, đặt câu hỏi và tìm kiếm con đường sống ý nghĩa hơn thông qua lăng kính kinh tế học. Đây là một tác phẩm đáng đọc, để lại dư âm dài lâu và truyền cảm hứng cho một lối tư duy sâu sắc hơn về thế giới xung quanh chúng ta.

***

"Thinking like an economist involves thinking like a philosopher, a mathematician, a psychologist, and a political scientist."

Saigon weekend, Gem Center. I still vividly recall the sparkling, smiling eyes of the girl from Singapore, as she skillfully tied a delicate black paper wristband onto my wrist at the Orchard Grand event, her gaze seeping into the very essence of the opening ceremony.

The scene, like a miraculous painting, transformed ceaselessly: laser lights, just moments before tracing the majestic lines of a cascading waterfall, now vanished, giving way to soothing waves, gracefully harmonizing with the dancers' movements to electronic music interwoven with the melodious sounds of zithers, flutes, and violins.

It wasn't just a performance; it was an experience, an intangible emotion being sold, one that permeated the souls of the affluent middle generation. A subtlety in economic thinking, where Capitaland understood that value lies not only in tangible assets but also in the moments, the unique sensations they create. They came, invested, and developed based on that very mindset, thinking like an economist.

"How to Think Like an Economist" by Robbie Mochrie is not a dry economics textbook; it is an entertaining and enlightening journey that guides readers to discover how the greatest minds shaped economic thought and the timeless lessons we can distill for the world today. Part of the "Thinking" series (along with "How to Think Like a Philosopher" and "How to Think Like a Statesman"), this book opens up a new horizon, proving that economics is not just about numbers and charts but also a vibrant lens through which to understand life.

The book stands out for how Mochrie has made complex economic ideas understandable and captivating, through engaging biographical stories of history's most influential economists – from the ancient philosopher Aristotle, the father of economics Adam Smith, the revolutionary thinker Karl Marx, to the great minds of the 20th century like John Maynard Keynes and Friedrich Hayek. He not only introduces their lives and core ideas but also skillfully connects them to contemporary economic issues plaguing the world, such as the persistent cost-of-living crisis, the threat of climate change, or global pandemics.

"By placing economics in historical context, from its roots in ancient Greek household management to the wondrous mathematics and methodologies of its modern version, Robbie Mochrie has shed important light on what is perhaps the most misunderstood social science."

Robbie Mochrie's writing style is witty, engaging, and deeply educational. He shatters the stereotype that economics is a dry and inaccessible field, gently drawing readers into an intimate dialogue with thinkers, provoking deep contemplation and fostering critical thinking. The book reveals that economic thinking emerged long before there were professional economists, and that good economics is not confined to the purely economic sphere, but encompasses many subtle aspects of social life.

"How to Think Like an Economist" is a book that not only expands knowledge but also encourages readers to view the world differently, gaining a deeper understanding of the economic forces subtly shaping our daily lives. It is a practical tool, empowering each person to apply economic thinking to life, not just to understand but to create change and contribute to making the world a better place.

"We all live in the economy, whether we know it or not. The current cost-of-living crisis is an economic problem. Climate change may seem to be an ecological, or social, or technological problem, but it is also an economic problem, because its solution will transform the structure of the global economy."

Robbie Mochrie, through "How to Think Like an Economist," has delivered an excellent work, bringing great economic ideas to life and proving that they remain relevant in the modern world. The book not only broadens understanding but also encourages readers to reflect, question, and seek a more meaningful path through the lens of economics. This is a worthwhile read, leaving a lasting impression and inspiring a deeper way of thinking about the world around us.

https://chienphan.blogspot.com/2025/07/sach-tu-duy-nhu-mot-triet-gia-peter-cave.html

https://chienphan.blogspot.com/2025/07/sach-tu-duy-nhu-mot-triet-gia-peter-cave.html

Chủ Nhật, 22 tháng 6, 2025

[Story] Hương - Perfume


 

"Gã" là giám đốc, tên gọi này được ghi rõ trên một tờ giấy đăng ký, xác nhận bởi cơ quan cho một người đàn ông ở cái ngưỡng 50 với ba đứa con. Hứng chí, gã đăng ký để đi tìm thêm xác nhận với tên gọi khác nhau, tên sau nghe “kêu” hơn cả tên trước, “tổng”, “chủ tịch”...các thứ. Mê. Cuộc đời gã là một chuỗi những con số biết nói, những hợp đồng bạc tỷ, và những cuộc họp dài hơi đến nỗi chỉ cần nghe thôi đã thấy rụng rời. 

Gã mang lại nguồn thu nhập chính, là trụ cột vững chắc, là bầu trời của cả gia đình. Gã tự hào về điều đó, tự hào về cái đế chế gã đã dựng nên từ hai bàn tay trắng, từ một thằng bán hàng lóc cóc chạy ngoài đường.



Mấy hội, nhóm của tên gọi mới hình thành. Tự nhiên. Gã được biết, được học và tạo được một thói quen bao năm nay không thay đổi: quần áo là lượt với những bảng xếp hạng chất liệu cao cấp ra sao nằm lòng, tóc tai bóng mượt với từng bước thực hiện thế nào chi tiết thuộc lào, và quan trọng nhất, lúc nào cũng phải có một mùi nước hoa Pháp thơm lừng, sang trọng. Gã ghi nhớ trọn vẹn những bảng xếp hạng được gọi là “xa xỉ”. Gã thích điều đó, và gã ghét những con người không biết những điều đó, những bảng xếp hạng, đơn giản vì trong mắt họ chẳng hiểu thế nào là “sang trọng, chỉn chu”, hay đơn giản với gã là “kém sang”. 

Đó không chỉ là sở thích, mà còn là một phần của "thương hiệu" gã, một biểu tượng cho sự thành công và quyền lực. Mùi hương ấy như một lớp áo giáp vô hình, vừa che đi những mệt mỏi, lo toan, vừa khẳng định đẳng cấp của một người đàn ông luôn tự tin ngẩng cao đầu. Gã đã từng phải chứng kiến vài lớp da trên gương mặt, nơi khóe mắt và mũi của người đối diện thay đổi khi đứng cạnh gã lúc ở một trời nắng gắt, gã giới thiệu một món hàng đang bán được gọi là “sang trọng” bởi giá tiền, đó chỉ một khoảnh khắc của tuổi trẻ đáng quên với gã. 

Gã tin rằng, đàn ông phải thơm, phải sạch, phải tươm tất, đó là cách thể hiện sự tôn trọng với bản thân và người đối diện. Dù là cuộc họp quan trọng hay chỉ là bữa cơm gia đình, gã vẫn giữ nguyên cái phong thái ấy. Đôi khi, gã còn tự nhủ, mùi nước hoa này còn là "phép màu" giúp gã luôn tỉnh táo, luôn sẵn sàng đối mặt với mọi thử thách.

Thế rồi, một ngày. Một ngày không định trước, không báo hiệu, không có dấu hiệu gì đặc biệt ngoài cái nóng như đổ lửa của Sài Gòn. "Em" – người vợ của gã, thua gã vài tuổi, ở cái ngưỡng gần năm mươi, cái tuổi mà người ta thường lui về an hưởng tuổi già, chăm sóc con cháu, lại đột ngột tuyên bố muốn đi làm. Gã ngạc nhiên, rồi cười khẩy. "Em thiếu gì tiền mà phải đi làm? Anh nuôi em cả đời cũng được." Gã nói với cái giọng đầy tự mãn, cái giọng của một người đàn ông thành đạt, luôn nghĩ rằng tiền bạc có thể giải quyết được mọi vấn đề, trừ ….những món nợ, gã thích cách hội, nhóm gọi là “đòn bẩy kinh doanh”, giúp gã giải tỏa khỏi áp lực trước những ngày đến hàng. 



Gã bắt đầu “nhảy số” trong đầu, gã biết hai mặt của nghề bán hàng, hấp lực của bề ngoài phải có thế nào, với những thứ khoác lên mình và ánh đèn lung linh soi chiếu cùng những huy hiệu và bảng thành tích kéo dài đến vô tạn ra sao. Gã cũng biết luôn cả mặt trái của nghề bán hàng là một sự đánh đổi, thời gian, tiền bạc và cả bản thân mình nếu như không có một sự tỉnh táo và cân bằng. Ngao ngán. Gã cũng thừa biết rằng đây là công việc dễ xin. 

Nhưng "em" không nghĩ vậy. "Em muốn đi làm, để tự do, để không ỷ lại. Ai biết được chuyện gì sẽ xảy ra?” Giọng "em" nhẹ nhàng nhưng đầy kiên quyết, như một dòng nước mát nhưng đủ sức xói mòn đá. "Em" nói về việc muốn có một khoản dự phòng, phòng khi cái đế chế của gã có lúc chao đảo, phòng khi những hợp đồng kia không còn mang lại con số biết nói nữa. Gã lặng im. Gã biết, đó là một phần tính cách của "em", một sự chu toàn đến mức đôi khi gã thấy hơi… thừa thãi. Nhưng cũng chính sự "thừa thãi" ấy lại là thứ giữ cho gia đình gã luôn vững vàng, êm ấm.

Thế là "em" đi bán hàng. Không phải bán cái gì cao siêu, không phải là những dự án bạc tỷ, mà chỉ là những tờ rơi quảng cáo, những món đồ gia dụng nhỏ lẻ trước cửa siêu thị. Gã không khỏi sững sờ khi lần đầu tiên tận mắt chứng kiến. Chiều hôm ấy, gã tan sở sớm, không theo lịch trình. Cái xe Lexus màu đen bóng loáng của gã dừng lại cách siêu thị một đoạn. Từ xa, gã nhìn thấy "em".

"Em" đứng đó, giữa dòng người hối hả, giữa tiếng ồn ào của phố thị. Chiếc áo sơ mi cotton đã phai màu, không còn giữ được vẻ thanh lịch như khi "em" mặc ở nhà. Mái tóc "em" búi cao, vài sợi tóc con lòa xòa trước trán, ướt đẫm mồ hôi. "Em" không còn thoang thoảng mùi nước hoa gã hay tặng, mà thay vào đó là cái mùi mồ hôi đặc trưng, trộn lẫn với mùi nắng, mùi bụi đường. Cái mùi ấy, với gã, trước đây thật khó chịu, thậm chí là kinh tởm. Gã vốn quen với những mùi hương sang trọng, tinh tế. Mùi cơ thể, với gã, là thứ cần phải che đậy, phải xua đi bằng mọi giá.

Nhưng rồi, gã lại thấy "em" mỉm cười. Một nụ cười rạng rỡ, tươi tắn như đóa hoa hướng dương vừa hé nở dưới nắng. "Em" không ngại ngần đưa từng tờ rơi cho những người qua lại, bất kể đó là cô sinh viên, bà nội trợ hay anh thanh niên đang vội vã. "Em" nói những lời mời chào đơn giản, không cầu kỳ, nhưng lại chân thành đến lạ. Gã thấy những nếp nhăn nơi khóe mắt "em" hằn rõ hơn dưới nắng, thấy đôi bàn tay "em" đã chai sần vì làm việc nhà giờ lại chai sần thêm vì cái nghề bán hàng.

Ngộ. Gã chạy về nhà, đón ba đứa con gã, quay trở lại nơi “em” làm. Tất cả cùng bước xuống xe và chào hỏi đồng nghiệp làm cùng. Gã im lặng từ đầu đến cuối, gã vẫn giữ nguyên phong thái của riêng mình, chỉ có đám con gã và “em” là rộn ràng suốt buổi.

Tối hôm đó, gã về nhà. Cái mùi nước hoa trên người gã bỗng trở nên nồng nặc, khó chịu đến lạ. Gã tắm rửa sạch sẽ, nhưng lạ thay, gã không xịt nước hoa như mọi khi. Gã nằm xuống giường, hít một hơi thật sâu. Cái mùi hương thoang thoảng trên gối, mùi hương đặc trưng của "em", của cơ thể "em", bỗng trở nên quyến rũ lạ thường. Nó không phải là mùi hương sang trọng, nhưng nó chân thật, gần gũi, mang đến một cảm giác bình yên đến lạ. Gã chợt nhận ra, mùi cơ thể của "em" là mùi của nắng, của gió, của những nỗ lực thầm lặng mà "em" đã dành cho gia đình này.

Từ ngày đó. Gã vẫn mặc quần áo lịch sự, vẫn chăm chút ngoại hình, nhưng những chai nước hoa đắt tiền dần nằm yên trong tủ. Gã bắt đầu cảm nhận mùi cơ thể mình sau một ngày làm việc, mùi mồ hôi của sự cố gắng, mùi của sự sống động. Nó không còn là thứ gã muốn che giấu, mà là một phần của gã, một phần rất thật, rất đàn ông. Gã bắt đầu thích thú với cái mùi ấy, nó giống như một dấu ấn, một lời nhắc nhở về những gì gã đã trải qua, đã làm được.

Từ buổi ấy. Gã bắt đầu lắng nghe "em" nói về công việc, về những khó khăn mà "em" gặp phải dù là với người thân, bạn bè chứ không phải gã. Nụ cười khẩy biến mất như thể con tàu chìm ở một biển sâu. 

Lần đầu tiên sau rất nhiều năm, gã thấy lòng mình bình yên đến lạ. 

Gã bắt đầu quan tâm đến những điều nhỏ nhặt nhất. Những bữa cơm gia đình không còn chỉ là nơi để gã ăn và lướt điện thoại. Gã bắt đầu hỏi han con cái về trường lớp, về bạn bè. Gã không còn quát tháo khi chúng làm đổ nước, mà kiên nhẫn chỉ bảo. Gã nhận ra, hạnh phúc không phải là những thứ xa hoa, mà là những khoảnh khắc giản dị bên những người mình yêu thương.

Một buổi sáng cuối tuần, gã dậy sớm. "Em" vẫn còn say giấc. Gã nhìn "em", nhìn những nếp nhăn nơi khóe mắt, nhìn đôi tay đã chai sần. Tự dưng. Gã cười, nụ cười tự nhiên nhất mà gã chẳng cần phải tập như một thời làm bán hàng phải đứng trước gương tập mãi để thành tự nhiên. Gã đi làm. Trời hôm ấy trong xanh.

***

He was "the Director," a title clearly inscribed on a corporate registration document, confirmed by the authorities for a man nearing 50 with three children. In a surge of ambition, he registered to seek further validation with various other titles, each sounding grander than the last: "General Director," "Chairman," and so on. He was obsessed. His life was a series of speaking numbers, billion-dollar contracts, and endless meetings that would make one's head spin just thinking about them.

He was the main breadwinner, the solid pillar, the very sky of his family. He took pride in that, proud of the empire he had built from scratch, from being a mere hustling salesman on the streets.

New clubs and groups based on these new titles began to form, naturally. He learned, studied, and developed habits that hadn't changed for years: his clothes were always pressed to perfection, with detailed knowledge of premium fabric rankings memorized; his hair was always slick, every step of grooming meticulously followed by heart; and most importantly, he always carried the fragrant, luxurious scent of French perfume. He knew by heart all the rankings of what was considered "luxury." He loved it, and he detested people who didn't know these things, these rankings, simply because in his eyes, they didn't understand what "luxury, meticulousness" meant, or, to put it simply, they were "less classy."

This wasn't just a preference; it was part of his "brand," a symbol of success and power. The fragrance was like an invisible armor, both concealing his fatigue and worries, and asserting the status of a man who always carried himself with confident pride. He had once witnessed a few layers of skin on the faces, at the corners of the eyes and nose, of people he met change when they stood beside him in scorching sunlight, as he introduced a product he was selling, deemed "luxurious" by its price. That was a fleeting moment of regrettable youth for him.

He believed that a man had to smell good, be clean, and be presentable; it was a way of showing respect for himself and for others. He maintained that same demeanor whether it was an important meeting or just a family meal. Sometimes, he would even tell himself that this perfume was a "magic spell" that kept him alert and ready to face any challenge.

Then, one day. A day unplanned, unannounced, with no special signs other than the scorching heat of Saigon. "Em" – his wife, a few years younger, nearing fifty, an age when people typically retire to enjoy their later years and care for grandchildren, suddenly declared she wanted to work. He was surprised, then sneered. "Why do you need to work when you have plenty of money? I can support you for life." He said it with a self-satisfied tone, the voice of a successful man who always thought money could solve all problems, except for... debts, which his clubs and groups called "business leverage," helping him relieve pressure before the due dates.

His mind started racing. He knew both sides of the sales profession: the allure of appearances, what one had to wear, the glittering lights, and the endless badges and achievements. He also knew the downside of sales, which was a trade-off of time, money, and even oneself, if one lacked clear-headedness and balance. He felt weary. He also knew very well that it was an easy job to get.

But "Em" didn't think so. "I want to work, to be free, to not be dependent. Who knows what might happen?" Her voice was gentle yet firm, like cool water, yet strong enough to erode rock. She spoke of wanting a reserve fund, for when his empire might falter, for when those contracts might no longer bring in impressive figures. He fell silent. He knew that was part of "Em's" nature, a meticulousness that sometimes he found… excessive. But it was precisely that "excess" that kept his family stable and harmonious.

So "Em" went to work as a salesperson. Not selling anything grand or billion-dollar projects, but simply distributing promotional flyers and small household items in front of the supermarket. He couldn't help but be stunned when he witnessed it for the first time. That afternoon, he left work early, off-schedule. His shiny black Lexus stopped a short distance from the supermarket. From afar, he saw "Em."

"Em" stood there, amidst the bustling crowd, amidst the city's noise. Her cotton shirt was faded, no longer retaining the elegant look it had when she wore it at home. Her hair was tied up, a few wisps falling across her forehead, soaked with sweat. She no longer carried the faint scent of the perfume he often gave her; instead, there was the distinct smell of sweat, mixed with sun and street dust. That smell, to him, had always been unpleasant, even repulsive. He was accustomed to sophisticated, refined fragrances. Body odor, to him, was something to be concealed, to be driven away at all costs.

But then, he saw "Em" smile. A radiant, fresh smile like a sunflower blooming under the sun. She didn't hesitate to hand out flyers to passersby, whether they were students, housewives, or hurried young men. She spoke simple, unpretentious greetings, yet they were surprisingly sincere. He saw the wrinkles around "Em's" eyes more clearly in the sun, saw her hands, once calloused from housework, now even more so from her sales job.

It struck him. He drove home, picked up his three children, and returned to "Em's" workplace. They all got out of the car and greeted their colleagues. He remained silent from beginning to end, maintaining his own demeanor; only his children and "Em" were lively throughout the evening.

That night, he came home. The perfume on his body suddenly became strong and unpleasant. He showered thoroughly, but strangely, he didn't spray perfume as usual. He lay down on the bed and took a deep breath. The faint scent on the pillow, "Em's" distinctive fragrance, her body's scent, suddenly became unusually alluring. It wasn't a luxurious scent, but it was genuine, intimate, bringing a strangely peaceful feeling. He suddenly realized that "Em's" body odor was the smell of the sun, of the wind, of the silent efforts she had made for this family.

From that day on. He still wore formal clothes and took care of his appearance, but the expensive perfume bottles gradually stayed in the cabinet. He began to feel his body odor after a day's work, the smell of sweat from his efforts, the smell of vitality. It was no longer something he wanted to hide, but a part of him, a very real, very masculine part. He began to enjoy that scent; it was like a mark, a reminder of what he had experienced and accomplished.

From that evening. He began to listen to "Em" talk about her work, about the difficulties she encountered, even if it was with relatives or friends, not him. The sneer vanished as if a ship had sunk into a deep sea.

For the first time in many years, he felt a strange sense of peace.

He started paying attention to the smallest things. Family meals were no longer just a place for him to eat and scroll on his phone. He started asking his children about school and friends. He no longer yelled when they spilled water but patiently guided them. He realized that happiness was not extravagant things but simple moments with those he loved.

One weekend morning, he woke up early. "Em" was still asleep. He looked at "Em," at the wrinkles around her eyes, at her calloused hands. Suddenly. He smiled, the most natural smile he had ever given, not needing to practice it in front of a mirror like he once did during his sales days. He went to work. The sky was clear that day.

Chủ Nhật, 29 tháng 12, 2024

[LD] Những Bàn Tiệc Dưới Ánh Hào Quang - Banquet Under the Glow of Lights

 “Ấy bao nhiêu tuổi hỡi cô mình

Chị cũng xinh mà em cũng xinh”


Paris Garden, mềm màng nơi đầu đường Minh Khai, những ngày cuối năm, khí trời Sài Gòn như dịu dàng lại, hai bàn tiệc dài đã được bày biện. Ngọt ngào màu chủ đạo. Trắng và hồng đào, gam màu của năm như để tô điểm thêm phần lung linh cho trang phục của khách mời. Đêm của tri ân những con người dấn thân vào đời Sales bất động sản. 

Một bàn là những gương mặt quen thuộc từ PKH, bàn kia thuộc về LD. Xen kẻ với khách mời, sales bất động sản từ các sàn danh tiếng tại Sài Gòn, đồng hành là những đối tác gỗ An Cường, hệ sinh thái Hafele. Tất cả hòa quyện, gốp phần làm nên buổi tối đầy ý nghĩa.

Đứa em ngồi cạnh, từ giã một mái nhà Toyota, bước vào một mái nhà mới tự xây, con đường lựa chọn tiếp vẫn là bán hàng, chỉ là đổi sang bán một món hàng mới. 

Giao thông Sài Gòn là một bản nhạc lộn xộn, đã gò ghép một trên một nền nhạc náo động. Nhiều thành viên đến muộn, đội tổ chức loay hoay trong việc chọn cái tên xứng đáng cho phần mềm đầy tham vọng – ứng dụng Fast Q – hỗ trợ tính toán ngân sách đầu tư dự kiến về một thiết kế thi công. Quyết định đánh dấu một ngày, nhưng cũng gắn liền với lo lắng: làm sao để khác biệt?


Nốt nhạc cuộc sống thăng, trầm khiến con người ta vĩnh viễn chẳng thể quên. Trên bàn tiệc, men cay thấm qua từng bờ môi. Đượm ướt. Có cô nhóc từ Novaland, rơi nước mắt khi kể hành trình bước chân vào đời sales đầy gian truân. Cô nhóc đã tự đứng dậy, trở thành một bà mẹ đơn thân với chỉ một trăm tám chục nghìn đồng trong túi khi rời khỏi nhà, phía sau là gánh nợ cần trả. Một cuốc taxi trả hết một trăm năm mươi nghìn đồng, còn lại một hộp cơm vừa đủ ba chục để mẹ con ăn. 

“Hãy cho tôi một cơ hội,” cô nhóc đã nói trong một buổi phỏng vấn khi biết rằng mình bị loại, nguyên nhân chỉ là nghề quá nhọc nhằn, quản lý lắng lo cho một người mẹ đơn thân. Thiên kiến. Như thể đất Việt của một thời ảnh hưởng của đất nước cận kề, cố gắng gồng mình lên để thay đổi quan điểm về phụ nữ ngàn năm vẫn chưa xong. Truyền thuyết Âu Cơ, mấy câu chuyện về những người nữ anh hùng như Hai Bà Trưng, công chúa, hoàng hậu trong suốt thời phong kiến kéo dài đến thời hiện tại, cũng gồng mình lên hy vọng của đổi thay một cách nhận nhìn.

Ánh hào quang chẳng khép lại với ai thèm khát nó. Nhạc sống vẫn được chơi. Người mẹ đơn thân đã trình diễn trên khung đời với quyết tâm tồn tại và vương lên, trả hết nợ ần trong vòng hai năm trọn, để rồi nở nụ cười trên sân khấu lung linh. Phấn son tô điểm ngạo với nhân gian một nụ cười. 

Hành trình đó như những vần điệu dệt thành lời ca, là đời sales – những con người đưa đò đã trải qua biết bao thách thức.


Trong khoảnh khắc đó, ánh mắt chân thật như tỏa ra khắp khán phòng. Trên sân khấu, clip hành trình LD vượt bao thách thức đã mang đến cho khách mời những phút giây nhìn lại, tìm kiếm sự đồng cảm. Các sales đã trình bày câu chuyện đời mình.

Trăm vẻ như in tờ giấy trắng

Ngàn năm còn mãi cái xuân xanh

(Đề Nhị Mỹ Nhân Đồ)

Những giọt nước mắt rơi xuống bàn tiệc không chỉ là sự xúc động mà còn là lời nhắc nhở về bản chất của nghề sales – một hành trình không ngừng chèo chống giữa những con sóng lớn. Họ là những người đưa đò, luôn cố gắng giữ thăng bằng giữa các nhu cầu của khách hàng và mục tiêu cá nhân. Họ cũng là những nghệ sĩ, che giấu những nỗi đau riêng để giữ nụ cười khi xuất hiện trước khách hàng.

Một chương mới của LD được viết lên, nó đại diện chia sẻ suy nghĩ về sự ra đời của một lĩnh vực mới - bất động sản, về một cái tên Fast Q là tên của phần mềm được ra mắt, về những trải lòng của một câu chuyện đời sales theo mình với những định nghĩa: “Đời Sales là một kẻ đưa đò, làm sao đừng phải qua sông đắm đò. Đời sales là một người nghệ sĩ hài, đằng sau là đắng, cay, chua, ngọt thì bước ra sân khấu thì vẫn gắn một nụ cười ở trên môi. Muốn làm được điều đó, cần tạo cho mình một bản sắc riêng, chẳng gì khác hơn là chân thật đến chân thành”  

Nhìn lại các ánh mắt của buổi tiệc. Trong khán phòng đó, hơn một nửa là phụ nữ – những chiến binh thầm lặng đã vượt qua định kiến và khó khăn để khẳng định giá trị của mình. Nhìn vào ánh mắt họ, người ta thấy sự quyết tâm, lòng can đảm, và niềm tự hào khi được công nhận. Điều này khiến LD càng thêm trân trọng những đóng góp của họ.

Buổi tiệc khép lại trong ánh sáng dịu dàng của Paris Garden. Những món quà tri ân được trao tay, những lời hẹn gặp lại vào năm sau được thốt lên trong nụ cười. Như câu nói cuối cùng vang lên: “Vì cuộc đời còn phong ba, nên việc cần làm là đừng bao giờ gục ngã.” Hẹn gặp lại. Những con người trẻ, một thế hệ mới

(Ảnh: Internet)

https://doisales.com.vn/index.php/2024/12/29/ld-nhung-ban-tiec-duoi-anh-hao-quang-banquet-under-the-glow-of-lights/

***

“How old are you, dear lady?

Both you and your sister are so beautiful.”

At Paris Garden, nestled gently at the beginning of Minh Khai Street, the year-end in Saigon feels unusually calm. Two long tables have been beautifully arranged, dominated by soft, sweet colors. White and peach pink—the hues of the year—add a touch of elegance, complementing the attire of the guests. This night is a tribute to those who have dedicated themselves to the challenging world of real estate sales.

One table is filled with familiar faces from Phan Khang Home (PKH), while the other belongs to Lavie Decor (LD). Interspersed are prominent sales agents from Saigon’s renowned real estate firms, joined by partners from An Cường and the Hafele ecosystem. Together, they contribute to an evening full of meaning and gratitude.

Seated nearby is a young woman who has left Toyota behind to build her new path. She remains steadfast in her sales career, but now with a new product. The chaotic symphony of Saigon traffic plays in the background as late arrivals trickle in, while the organizing team deliberates over the name for a newly launched software, Fast Q. Designed to assist in budget calculations for construction and design investments, the software signifies both a pivotal milestone and a challenge to stand out in a competitive landscape.

Life's notes of highs and lows leave an indelible mark. At the banquet, the bittersweet sip of wine accompanies heartfelt stories. A young mother from Novaland shares her tumultuous journey into the world of sales. With only 180,000 VND in her pocket, she left home burdened by debt, spending 150,000 on a taxi and the remaining on a meal for herself and her child.

"Give me a chance," she once pleaded during a job interview, knowing she had been dismissed simply because the career was deemed too demanding for a single mother. Her story reflects not only her struggles but also the deeply ingrained biases women face. As in Vietnam’s history, where tales of heroines like the Trung Sisters fought against societal norms, the modern woman continues to challenge perceptions.

Under the stage lights, she stands triumphant—a single mother who cleared her debts within two years and now smiles with quiet pride. Her journey mirrors the life of sales professionals, described as ferrymen steering through turbulent waters or comedians who mask their personal struggles behind smiles for their clients.

As LD presents a video showcasing their challenges and achievements, the room is filled with empathy and reflection. The sales representatives share their narratives, embodying the essence of their profession: perseverance, authenticity, and an unwavering commitment to their craft.

"Sales is about building a unique identity, anchored in sincerity and authenticity," one participant declares. Looking around, one cannot miss the silent strength radiating from the women present—more than half of the attendees. Their eyes convey determination, courage, and a deep sense of pride, underscoring the significant contributions they make to their field.

The evening concludes in the soft glow of Paris Garden, with heartfelt gifts exchanged and promises to reunite in the year ahead. As the final words echo through the hall, “Because life is still stormy, never give up,” the guests depart with renewed hope and inspiration.

See you again—a young generation, ready to embrace new challenges.


Thứ Sáu, 19 tháng 3, 2021

[Sách] Tay ngang làm nên thương hiệu - David Vinjamuri


  • "Một trong những bài học quan trọng nhất là bạn cần học cách kể câu chuyện của mình một cách thực sự tốt. Tôi gọi đó là 'xây dựng một huyền thoại'." 

Trên sa bàn lung linh của dự án eco-retreat, nó một người đến từ thế giới của những ý tưởng và con chữ, chia sẻ những suy nghĩ của mình. Nó nói về việc làm thế nào để thu hút một cộng đồng sáng tạo, làm sao để giữ chân họ, và làm cách nào để những không gian này không biến thành một mảnh đất cằn cỗi của tư duy. 

Đôi mắt của cô giám đốc sàn bất động sản, một cô gái trẻ đầy nhiệt huyết, lắng nghe với nụ cười nhẹ. Đâu đó, đằng sau là những câu chuyện đánh đổi để tồn tại một vị trí từ đời Sales em gắn bó đã gần chục năm. Em nương theo những ý kiến của nó, rồi lại cất lên khúc ca về thương hiệu của riêng mình, về hành trình trằn trọc đi tìm một vị trí, một định nghĩa cho bản thân trong vũ trụ rộng lớn của những người kiến tạo.

"Tay ngang làm nên thương hiệu" (Accidental Branding) của David Vinjamuri là một lời tuyên ngôn mạnh mẽ và đầy cảm hứng cho những ai tin rằng việc xây dựng một thương hiệu vĩ đại không nhất thiết phải tuân theo mọi nguyên tắc marketing truyền thống. Cuốn sách là một công trình nghiên cứu sâu sắc, kể lại câu chuyện thành công của 7 thương hiệu "tay ngang" – những doanh nhân không có nền tảng marketing bài bản, nhưng đã tạo ra những cái tên lẫy lừng bằng sự khác biệt, bản năng và niềm đam mê mãnh liệt.

"Accidental Branding" tựa như một cuốn biên niên sử đầy lôi cuốn, ghi lại chuỗi những cuộc phỏng vấn, những lát cắt cuộc đời của bảy tâm hồn khởi nghiệp vĩ đại. Nó không đi sâu vào từng chi tiết, mà chọn cách phác họa một bức tranh tổng thể về những con người đã làm nên lịch sử trong thập niên 1990 – 2000, thời kỳ bùng nổ của Internet. Trong họ, tôi thấy một sự chịu khó lặng lẽ, bền bỉ đến lạ kỳ. Họ không ngừng lăn xả vào thực tiễn, tự tay rút ra những kinh nghiệm quý giá, làm việc bằng cả con tim và khối óc, hơn hẳn những ngôn từ hoa mỹ hay học thuyết khô khan trên trang sách. Để rồi, một ngày nào đó, khi tình cờ đọc được một cuốn sách hay, họ sẽ mỉm cười nhận ra thứ mình vốn đã biết, đã thực hành, nhưng chưa từng biết gọi tên nó là gì. Đó chính là sự đồng điệu kỳ diệu giữa trải nghiệm và tri thức, giữa thực tiễn và lý thuyết.

  • "Việc không có hoặc có rất ít ngân sách cho marketing truyền thống có thể là một động lực tuyệt vời cho sự sáng tạo." 

Cuốn sách nổi bật bởi cách tiếp cận thực tế và giàu tính tự sự. Thay vì đưa ra những lý thuyết khô khan, Vinjamuri đã dẫn dắt người đọc qua những hành trình khởi nghiệp đầy chông gai của các thương hiệu như Burt's Bees, J. Peterman hay Clif Bar. Ông phơi bày sự thật rằng, thành công của họ không phải là ngẫu nhiên, mà là kết quả của việc phá vỡ các quy tắc, tập trung vào việc kể một câu chuyện chân thật, tạo ra những trải nghiệm khách hàng đáng nhớ và xây dựng một cộng đồng người hâm mộ trung thành.

Giọng văn của David Vinjamuri trong cuốn sách minh bạch, trực tiếp và đầy tính gợi mở. Ông không phán xét mà chỉ khéo léo chỉ ra những bài học quý giá, khuyến khích độc giả suy ngẫm về giá trị của sự sáng tạo, tính xác thực và niềm đam mê trong kinh doanh. Cuốn sách là một lời nhắc nhở rằng, trong một thế giới cạnh tranh khốc liệt, đôi khi chính sự "ngây thơ" và bản năng của những người "tay ngang" lại là vũ khí lợi hại nhất, giúp họ nhìn thấy những cơ hội mà những người chuyên nghiệp có thể đã bỏ qua.

"Sự thật không đến từ các nhóm tập trung, mà đến từ việc hòa mình vào thế giới của người tiêu dùng." 

"Hoàn hảo đến từng chi tiết nhưng không phải là chi ly. ..Giữ vừng tiêu chí hàng chất lương cao - giá cả phải chăng...Mọi doanh nhân tài giỏi ...luôn có cảm giác sói dữ chực chờ đằng sau cánh cửa, bất kể họ thành công vang dội đến đâu"

Cuốn sách nổi bật bởi cách tiếp cận thực tế và giàu tính tự sự. Thay vì đưa ra những lý thuyết khô khan, Vinjamuri đã dẫn dắt người đọc qua những hành trình khởi nghiệp đầy chông gai của các thương hiệu như Burt's Bees, J. Peterman hay Clif Bar. Ông phơi bày sự thật rằng, thành công của họ không phải là ngẫu nhiên, mà là kết quả của việc phá vỡ các quy tắc, tập trung vào việc kể một câu chuyện chân thật, tạo ra những trải nghiệm khách hàng đáng nhớ và xây dựng một cộng đồng người hâm mộ trung thành.

Giọng văn của David Vinjamuri trong cuốn sách minh bạch, trực tiếp và đầy tính gợi mở. Ông không phán xét mà chỉ khéo léo chỉ ra những bài học quý giá, khuyến khích độc giả suy ngẫm về giá trị của sự sáng tạo, tính xác thực và niềm đam mê trong kinh doanh. Cuốn sách là một lời nhắc nhở rằng, trong một thế giới cạnh tranh khốc liệt, đôi khi chính sự "ngây thơ" và bản năng của những người "tay ngang" lại là vũ khí lợi hại nhất, giúp họ nhìn thấy những cơ hội mà những người chuyên nghiệp có thể đã bỏ qua.

David Vinjamuri đã mang đến một tác phẩm đầy sức sống, chứng minh rằng sự thành công của một thương hiệu không chỉ là đặc quyền của những "chuyên gia" mà còn là của những "tay ngang" dám nghĩ dám làm. Cuốn sách là một lời khẳng định mạnh mẽ về giá trị của sự khác biệt và sự chân thành. Đây là một tác phẩm đáng đọc, để lại dư âm dài lâu và truyền cảm hứng cho những ai đang trên hành trình kiến tạo một thương hiệu của riêng mình.

***

"One of the most important lessons is that you need to learn how to tell your story really well. I call that 'building a myth'."

On the sparkling diorama of the eco-retreat project, I, a person from the world of ideas and words, shared my thoughts. I spoke about how to attract a creative community, how to retain them, and how to prevent these spaces from becoming a barren land of thought.

The eyes of the young real estate sales manager, a girl full of passion, listened with a gentle smile. Somewhere, behind her, were the stories of sacrifices made to hold a position in a sales career she had been dedicated to for nearly a decade. She followed my ideas, then sang her own brand's anthem, of the arduous journey to find a place, a definition for herself in the vast universe of creators.

"Accidental Branding" by David Vinjamuri is a powerful and inspiring declaration for anyone who believes that building a great brand doesn't necessarily mean following all traditional marketing rules. The book is a profound study, recounting the success stories of seven "accidental" brands – entrepreneurs without formal marketing backgrounds who built famous names through uniqueness, instinct, and fierce passion.

"Accidental Branding" reads like a captivating chronicle, recording a series of interviews, snapshots of the lives of seven great entrepreneurial souls. It doesn't delve into every detail but chooses to paint a broad picture of the people who made history in the 1990s and 2000s, the era of the Internet boom. In them, I see a quiet, strangely persistent diligence. They relentlessly immersed themselves in practice, personally drawing valuable lessons from the field, working with both heart and mind, far exceeding the flowery words or dry theories found in books. Then, one day, upon stumbling upon a great book, they would smile and realize that what they already knew and practiced had a name they couldn't articulate until then. That is the miraculous synchronicity between experience and knowledge, between practice and theory.

"Not having or having very little budget for traditional marketing can be a great stimulus for creativity."

The book stands out for its practical and rich narrative approach. Instead of presenting dry theories, Vinjamuri guides the reader through the challenging entrepreneurial journeys of brands like Burt's Bees, J. Peterman, and Clif Bar. He reveals that their success was not accidental, but the result of breaking the rules, focusing on telling an authentic story, creating memorable customer experiences, and building a community of loyal fans.

David Vinjamuri's writing style in the book is transparent, direct, and highly evocative. He doesn't pass judgment but skillfully points out valuable lessons, encouraging readers to reflect on the value of creativity, authenticity, and passion in business. The book is a reminder that, in a fiercely competitive world, it is sometimes the "naivety" and instinct of "outsiders" that become the most potent weapons, helping them see opportunities that professionals might have overlooked.

"The truth doesn't come from focus groups, but from immersing yourself in the consumer's world."

"Perfect to the last detail but not nit-picky... Maintaining a high-quality, affordable standard... Every talented entrepreneur... always has a sense of a lurking wolf behind the door, no matter how successful they are."

The book stands out for its practical and rich narrative approach. Instead of presenting dry theories, Vinjamuri guides the reader through the challenging entrepreneurial journeys of brands like Burt's Bees, J. Peterman, and Clif Bar. He reveals that their success was not accidental, but the result of breaking the rules, focusing on telling an authentic story, creating memorable customer experiences, and building a community of loyal fans.

David Vinjamuri's writing style in the book is transparent, direct, and highly evocative. He doesn't pass judgment but skillfully points out valuable lessons, encouraging readers to reflect on the value of creativity, authenticity, and passion in business. The book is a reminder that, in a fiercely competitive world, it is sometimes the "naivety" and instinct of "outsiders" that become the most potent weapons, helping them see opportunities that professionals might have overlooked.

David Vinjamuri has delivered a vibrant work, proving that a brand's success is not exclusively the domain of "experts" but also of "outsiders" who dare to dream and act. The book is a powerful affirmation of the value of differentiation and authenticity. It is a worthwhile read, leaving a lasting impression and inspiring those on their own journey to build a brand.

[Nhật ký của cha] Merci, ông già & con chữ

  Ai rồi cũng phải lớn! Ông già nhận ra điều đó khi ngồi ly trà cúc còn ủ hơi nóng ở một đêm cuối hạ, lắng nghe thằng nhóc Merci nói bằn...