Chiến Phan

Chủ Nhật, 30 tháng 12, 2018

[Đời Sales] Tiêu chí về người Sales

8630275a6514bf0181ddcf0cd01876ad 
Bạn nhắn tin ghé gửi quà - quyển sổ tay được dành tặng hàng năm. Bạn biết nó thích viết lách. Nó thích cả sự chân tình. Sự chân tình nặng hơn nghĩa xã giao. (Mấy đứa nhỏ đồng đội cứ hay chọc mỗi khi đại lý gửi tặng quà). Qua lại mấy câu, bạn nói chuyện Đời Sales - đại để không biết mình có đáp ứng đủ mấy tiêu chí khi nó viết về Sales không?
Sài Gòn ở một mùa cuối năm, những cơn mưa trái mùa bắt đầu đỏng đảnh trong cái nắng nhợt nhạt; nghe đài báo bão chuyển thành áp thấp nhiệt đới. Bên ngoài lớp kiếng, người đi trong ánh nắng lưa thưa.
Cuộc sống này đơn giản! Nó reply tin bạn. Trong đầu nó bắt đầu xuất hiện những đứa nhóc đồng đội mình như kiểm chứng lại những gì lựa chọn của ngày xưa. Tất cả xoay vòng đâu đó chỉ ba tiêu chí: trung thực - chịu khó - thông minh. 
Đâu đó, nhìn đám nhóc hiện tại gần như gom lại ở từ "cá tính". Mỗi đứa mỗi vẽ. Căn phòng nằm ở lầu 12, tòa nhà Bitexco nơi chứng kiến những cuộc chuyện trò giữa nó và đám nhóc sau này. Ngông nghênh. 

Nó lựa tìm cá tính hay "lửa" trong người để lúc tham gia vào sàn diễn "Đời Sales" trong kiếp kẻ đưa đò không có ngại khó khăn để thực hiện một vai trò.
Nó lựa tìm cá tính chẳng tính chuyện có kinh nghiệm nghề - thứ người hay hỏi dù rằng nó chẳng hiểu để làm gì? Sự khẳng định mình từ cá tính mang theo là thứ nó cần, sự nổ lực của đứa nhóc cá tỉnh sẽ cao gấp đôi một đứa thông thường - đó là điều nó nhận thấy. Phần còn lại là thời gian kiên nhẫn đợi chờ. Đứa trẻ thông minh là bắt nhịp nhanh nhất, ngược lại thì chậm nhất thôi. Nó phải xác nhận rằng đồng đội nó là những đứa thông minh.
Đám nhóc giờ đã lớn. Đã đủ đầy sương gió nắng phơi - nó nhìn da xạm, mặt xanh thấy gì đó lòng lành đến tội - ở mội độ trở về cười vang dội một góc đời Sales. Lúc đám nhóc cười là lúc nó chửi: Sao không mang áo khoác ngoài ở mấy chặng đi (chặng đi được tình vòng quanh thành phố mỗi ngày). Nó càng chửi đám nhóc càng cười. Nó cũng chẳng hiểu vì sao
Đám nhóc giờ đã lớn. Đã trọn vẹn thực hiện lời nhắn - nó không cho phép đồng đội sống cúi đầu dù đi đâu - dẫu rằng, nó nghe về câu chuyện mấy giọt nước mắt rơi ẩn giấu chỉ có những ngày cuối năm gọi về, ngồi nói nhau nghe. Nó vừa nghe vừa giận, tức đến chửi thề. Chuyện. Mấy đứa nhóc nghĩ nó đang bực về chuyện công việc nhiều cuối năm. Thấy. Những con số tung bay trên nền báo cáo - có đứa năm chục xe, có thằng vượt ngưỡng trăm xe trên tháng. Không hiểu vì sao số cao lại chẳng khiến người vui. 
Ai rồi cũng sẽ khác. Điều còn lại là tốt hơn hay xấu đi. Chuyện gì cũng có thể, việc còn lại là nó ươm sự "trung thực" trong đám nhóc của mình để những khó khăn vượt qua nó không ngại ngần phải quay đầu lại vì tin tưởng ở phía sau. Đơn giản chỉ là vậy.
Bạn nghe về ba tiêu chí về người Sales nó nói. Nhắn. Tui cũng có được hai. Trên màn hình sticker đang thể hiện cảm xúc, nó không tiếp tục hỏi vì bạn cũng đã vào mùa việc cuối năm. Bạn - một kẻ tay ngang trở thành Best Sales Lexus - giờ đang thử thách ở vị trí mới - quản lý: vị trí mà theo nó phải làm sao dũng cảm gạt bỏ hào quang cất lại như một phần chứng nhận bởi thời gian. 

Sài Gòn khi đó nắng len lén bò vào phòng, nằm cuộn dưới chân nó như sợ mấy bược chân vội vàng của đám nhóc dẫm phải lên thân mình. Ấm áp. Vẫy chào ngày cuối năm. 
(P/s: Gửi bạn & đám nhóc đồng bọn hay chọc mồm nó chửi mỗi độ văn phòng ghé về. Giống nhau. Gặp là đã thấy xuân sang vì nụ cười luông nằm ngay hàng trên khuôn miệng)

Thứ Bảy, 29 tháng 12, 2018

[Review Sách] Nhập môn tâm lý học - Nhóm Ezpsychology




Tâm lý học được viết bởi người Việt. Tình cờ. Bắt gặp trên giá sách một quyển sách về tâm lý học. Thú vị. Đó là một nhóm tác giả người Việt - chính xác là du học sinh tại Singapore; điều đó khiến nó cảm thấy hứng thú.
Tìm hiểu ít nhiều về lĩnh vực này; việc đặt loại sách "giáo khoa" trên kệ của các quyển sách thuộc thể loại nghiên cứu mà nó vô tình thấy được, ắt hẳn là một sự nhầm lẫn đâu đấy. Nó suy diễn. Vì tên tựa đề của quyển sách: Nhập môn tâm lý học & không xem được nội dung bên trong khi đã được bọc kín - gây một sự tò mò nhất định - đó là thứ nó nghĩ quyển sách này đáng xem khi nắm bắt rất tốt điểm yếu đó để phục vụ bán hàng. 
Sự bắt mắt của trang bìa. Một quyển sách được trình bày bắt mắt chứ không chỉ ở trang bìa; theo đúng kiểu "tâm lý" bị màu sắc hay xa hơn là "thị giác" chi phối ra sao.
Tâm lý học trong nháy mắt. Trọng điểm của ý tưởng trình bày qua bộ 5 quyển sách của nhóm Ezpsychology. Cấu trúc trình bày nội dung giống nhau khi nó đọc xong 2 cuốn: Nhập môn tâm lý học & Tâm lý học xã hội - giới thiệu chung, vị trí ngành (như để thuyết phục lý do học ngành tâm lý này), phân nhánh chi tiết ...Quyển sách được sử dụng hai ngôn ngữ Việt - Anh, tặng kèm flashcard để giúp ghi nhớ. 
Bộ sách sẽ giúp ích cho sinh viên vì nội dung cô động & trình bày bắt mắt; riêng nó thì không hứng thú lắm khi phải bắt đầu quay trở lại với vấn đề "sư phạm" thế này. Câu hỏi lẫn quẫn trong đầu nó là tại sao đây không phải là phần mở đầu cho một chiến dịch marketing để tiếp thị nhóm EZ? Nếu đúng thì ắt hẳn sẽ cực kỳ thú vị và nó muốn tìm hiểu các hoạt động tiếp theo của một thế hệ trẻ tiếp nối đầy năng động & thông minh.

Thứ Tư, 26 tháng 12, 2018

[Review sách]



Miêu tả ngành nghề thành câu chuyện văn chương. Sự nhập nhằng này thử thách người đọc như cách trào phúng tác giả chọn trong việc thể hiện tác phẩm của mình. Vì là một kẻ thích & tìm hiểu về Marketing nên tựa đề có chữ "copywritter" đã thu hút nó. Tiếp theo, đó là chữ "lời tự thú" vì nó muốn đọc những chia sẻ về Thất Bại hay mặt trái của ngành nghề - một đề tài cực kỳ hiếm khi hầu hết đều xoay quanh việc tìm kiếm "cách để thành công" nhiều hơn việc hiểu "tránh sao thất bại" như cách nó nhận nhìn.
Một quyển sách khóc đọc, nếu người đọc trong chờ ở các tác phẩm văn chương khi ngôn ngữ chuyên ngành được chèn vào, ngắt quãng dòng cảm xúc hoặc suy tư theo mạch truyện.
Một thế giới hỗn tạp với một thông điệp truyền tải "quảng cáo đầu độc mỗi ngày" ra sao với những sự xa xỉ, dối trá, tình dục đen xen.
Một cách kể chuyện lồng ghép giữa một thế giới quảng cáo với đầy rẫy các thương hiệu được liệt kê & câu chuyện của nhân vật "nhân xưng" (tôi, hắn, bọn tôi, bọn nó,...)  đã làm câu chuyện trở nên khó "tiêu hóa" hơn bình thường. Số phận nghiệt ngã của những con người sống trong đây gần như nhạt nhòa bởi sự lồng ghép này (chưa kể đến cách trình bày & sử dụng cở chữ một cách cố tình làm...lạc sự tập trung vào câu chuyện)
Nó nghĩ quản lý kệ - nhà sách sẽ rất khó khăn trong việc phân loại quyển sách của Beigbeder đặt lên giá văn chương hay kinh tế - vì sự thật nếu kinh tế thì lại càng khó nuốt.
Nó thích sự mở đầu của quyển sách nhất: "Gì cũng bèo bọt cả thôi: tình yêu, nghệ thuật, trái đất, bạn, tôi, cái chết là điều tất yếu tới mức ai cũng bị nó làm bất ngờ. Cái chết là cuộc hẹn duy nhất không được ghi chú trong lịch làm việc của bạn"

Thứ Hai, 24 tháng 12, 2018

[Sách] Nghệ thuật tư duy rành mạch - Rolf Dobelli



"Tư duy rành mạch không chỉ là khả năng biết cách giải quyết vấn đề mà còn là khả năng biết cách tránh xa chúng." - Đây là một trong những lời khuyên sáng tạo và thực tế mà Rolf Dobelli mang đến trong cuốn sách "Nghệ thuật tư duy rành mạch".

Cuốn sách này là một tập hợp chất lượng gần 100 lỗi tư duy mà tác giả đã sưu tầm và lồng ghép với các ví dụ thực tế, tạo nên một bức tranh đa chiều về cách con người quyết định và suy nghĩ. Tác giả không chỉ đơn thuần mô tả, mà còn phê phán những thói quen tư duy độc hại, giúp độc giả nhận thức và tránh xa những sai lầm thông thường.

Điểm nổi bật của sách là sự cuồng nhiệt của tác giả đối với Nassim Taleb, tác giả nổi tiếng với những tác phẩm như "Thiên Nga Đen" và "Khả Năng Cải Thiện Nghịch Cảnh". Tác giả không chỉ trình bày ý kiến của Taleb mà còn thể hiện sự trung thực khi nhấn mạnh lời khuyên của Taleb: "Đừng xuất bản nó!"

"Sự giao thoa giữa hai văn minh không chỉ là sự gặp gỡ, mà còn là cơ hội để họ học hỏi và phát triển cùng nhau, là nguồn động viên để cả hai tìm kiếm sự hoàn thiện và tiến bộ." - Dobelli mô tả sự đa dạng của tư duy rành mạch thông qua các chương, giúp độc giả nhìn nhận giá trị và độc đáo của mỗi quan điểm.

Cuối cùng, cuốn sách không chỉ giúp độc giả nắm bắt lý thuyết tư duy mà còn là nguồn cảm hứng mạnh mẽ, khuyến khích áp dụng những nguyên tắc thông minh vào cuộc sống hàng ngày. "Nghệ thuật tư duy rành mạch" là một hành trình học thuật và tâm linh, mang lại sự tỉnh táo và nhận thức cho những ai đang tìm kiếm sự phát triển cá nhân và sự hiểu biết sâu sắc về tư duy con người.

***

"Rational thinking is not only the ability to solve problems but also the ability to avoid them." - This is one of the creative and practical pieces of advice that Rolf Dobelli brings to readers in the book "The Art of Thinking Clearly." This book is a high-quality compilation of nearly 100 thinking errors that the author has gathered and interwoven with real-life examples, creating a multifaceted picture of how humans decide and think. The author not only describes but also criticizes harmful thinking habits, helping readers recognize and steer clear of common mistakes. A highlight of the book is the author's enthusiasm for Nassim Taleb, the renowned author of works such as "The Black Swan" and "Antifragile." The author not only presents Taleb's opinions but also demonstrates honesty by emphasizing Taleb's advice: "Don't publish it!" "The intersection of two cultures is not only a meeting but also an opportunity for them to learn and develop together, a motivation for both to seek perfection and progress." - Dobelli describes the diversity of rational thinking through chapters, allowing readers to appreciate the value and uniqueness of each perspective. In conclusion, the book not only helps readers grasp the theory of rational thinking but also serves as a powerful inspiration, encouraging the application of intelligent principles in daily life. "The Art of Thinking Clearly" is an academic and spiritual journey, bringing clarity and awareness to those seeking personal development and a profound understanding of human thinking.

https://doisales.com.vn/index.php/2024/02/12/sach-nghe-thuat-tu-duy-ranh-mach-rolf-dobelli/

Thứ Tư, 19 tháng 12, 2018

[Nhật ký của cha] Lavie chậm nói!

0-02-06-07f1c2af8eb8edc2912934a69eda5f0e2ddd034e74e0faea740d5bfb55deaf09_91740336 
Em lo lắng thằng nhóc bị chậm nói, bằng tuổi này thằng nhóc Merci đã nói rành. 
Buổi đấy, Sài Gòn mây giăng lối âm u, phố phường người đi trong ánh sáng mờ đục. 
Ông già gạt bỏ ý kiến đó. Bởi chuyện so sánh vốn dĩ đã là thiếu công bằng cho một thằng nhóc chưa đầy hai tuổi với tên gọi Lavie. Ông già luôn nghĩ cuộc sống này, chẳng ai giống ai cả! Điều đấy tạo nên sự thú vị cho giống loài Sapien. 
Người tình tóc bạc nói trên màn hình zalo ở một cuộc gọi video call: thương quá, mới đấy đã là anh! 
Ông già cười trả lời: chuyện đấy có làm sao. Đâu phải ai sinh ra cũng được làm anh!? “Làm anh khó đấy, phải đâu chuyện đùa” Biết đâu, thằng nhóc nhờ vậy sẽ trưởng thành sớm hơn, việc còn lại là của ông già – làm sao để quãng ấu thơ không trôi nhanh đến ngỡ ngàng. 
Bạn nhậu trêu đùa: Tự nhiên lọt ra thêm một đứa mất hết 50%, lọt đứa nữa còn lại 25%. Nhớ. Bạn nói đến thời gian là ông già đồng ý, còn tình cảm ông già dứt khoát không. 
0-02-06-88472ef3484a4cf29bc181f7b50de325b1444d60854b58fc715b4567ee7a55bf_5b6331d3 
Ông già ôm cả bầu trời gói vào trong lòng thằng nhóc ngồi gọn hơ phía trước mỗi bận về nhà. Nhẹ nhàng. Ông già vén mây trời tìm nắng cho mấy bận thằng nhóc ngồi như lẻ loi ở một góc nhà với mây trôi lơ đãng. 
Ông già lụm chữ thằng nhóc mỗi ngày ghi lại lòng như sợ lạc mất. Ngỡ ngàng. Người nghe nhiều khi chẳng hiểu có đúng thằng nhóc đấy không mà sao ông già cứ ngồi lụm khí thế. 
Ông già lựa chữ vỗ về thằng nhóc mỗi lần môi anh chàng khẽ chạm má em – cảm tưởng cô nàng như khối pha lê dễ vỡ trong mắt thằng nhóc vậy. Hai đứa giao tiếp với nhau bằng một ánh mắt. Ngập tràn yêu thương. Người xem thót tim, chẳng hiểu sao ông già liều đến vậy, cứ để thằng nhóc – chưa tròn hai tuổi – tự nhiên thể hiện tình cảm mình với em – đứa vừa tròn tháng. 
Sài Gòn lúc đấy mây trời mênh mông lối, phố phường người đi trong ánh sáng chan hòa. Rộn ràng. Ở một góc nhà, ông già xếp chữ thành từ. Tự nhiên. Cười. Như kiểu rồi sẽ sếp từ thành câu. Lẹ mà!

Thứ Hai, 17 tháng 12, 2018

[Sách] Blink - Trong chớp mắt (Malcolm Gladwell)



"Chúng ta thường nghĩ quá nhiều khi đối mặt với một quyết định quan trọng, nhưng đôi khi, sự nhanh nhạy và nhận thức ngắn ngủi mới là chìa khóa cho sự hiểu biết thực sự."
"Blink - Trong Chớp Mắt" của Malcolm Gladwell là một tác phẩm đầy sức lôi cuốn, mở ra một cách nhìn mới về quyết định và sự nhận thức. Gladwell không chỉ là một nhà nghiên cứu tài năng mà còn là một người kể chuyện xuất sắc, biến những khái niệm phức tạp thành câu chuyện hấp dẫn.
Trực giác là từ bản thân chọn cho quyển sách; để diễn giải cho điều tác giả muốn đề cập. Khi nó đọc tiếp quyển sách thứ hai của Malcolm Gladwell sau quyển đầu tiên "Điểm Bùng Phát" (The Tipping Point) - khoảng cách cũng mười năm.

Cuốn sách thách thức quan điểm truyền thống về việc làm thế nào chúng ta ra quyết định. Gladwell chỉ ra rằng đôi khi, trong chớp mắt, bản năng và trực giác có thể mang lại những kết quả quan trọng hơn cả sự suy nghĩ mày mò và tính toán.

Quyển sách tập trung vào việc phân tích khái niệm: sự quyết định vô thức - (đâu đó nó hiểu gần giống như tên gọi "trực giác" mà bản thân chiêm nghiệm).

Gladwell đi sâu vào các nghiên cứu về tâm lý và hành vi con người để chứng minh rằng những quyết định "trong chớp mắt" có thể là những quyết định tốt nhất. Ông đề cập đến các ví dụ từ nhiều lĩnh vực như nghệ thuật, y học, và kinh doanh để minh họa cho ý tưởng này.
Sự vô thức đút kết từ kinh nghiệm thiên bẩm hay bản năng trong một khoảng thời gian ngắn. Điều quan trọng là tránh sự kịch tính cao độ để ra quyết định dễ gây ra sai lầm. Hiện tượng đấy được tác giả miêu tả là hiện tượng mờ đi khả năng đọc suy nghĩ (vùng trắng) khi thời gian không đủ dễ dẫn đến định kiến. 

Nghĩa là chúng ta hay từ bỏ; ở mức độ thường xuyên, những gì diễn ra trong nháy mắt (Blink). "Quyết định thực sự thành công phải dựa trên sự cân bằng giữa những suy nghĩ chủ tâm & những suy nghĩ theo bản năng".

Để làm được việc "quyết định đúng đắn & chính xác liên quan đến sự đơn giản hóa vấn đề". Nói một cách khác là chia thành các lát cắt nhỏ.

Tác giả dẫn chứng ở - phương diện cá nhân về việc nhận biết dấu hiệu nguy hiểm thông qua các phương thức kiểm tra: điện tâm đồ, huyết áp, chất dịch trong phổi và cơn đau thắt ngực thất thường. Ở phương diện kinh doanh - khách hàng càng cảm thấy gần gủi với sản phẩm bao nhiêu, họ sẽ lại càng bảo thủ bấy nhiêu.  

"Trong Chớp Mắt" không chỉ là một cuốn sách về tâm lý mà còn là một hành trình sâu sắc để hiểu về cách chúng ta đưa ra quyết định và tạo ra cái nhìn toàn diện về sức mạnh của bản năng con người. Đây là một tác phẩm thú vị, kích thích tư duy và thách thức cách chúng ta suy nghĩ về quyết định hàng ngày.

***
"Blink - In the Blink of an Eye" by Malcolm Gladwell is a captivating work that offers a fresh perspective on decision-making and perception. Gladwell, not only a talented researcher but also an excellent storyteller, transforms complex concepts into compelling narratives.

The book challenges traditional views on how we make decisions. Gladwell suggests that sometimes, in the blink of an eye, instinct and intuition can lead to more significant outcomes than deliberate thought and calculation.

A notable quote from the book is, "We often think too much when faced with an important decision, but sometimes, quick sensitivity and fleeting awareness are the keys to true understanding."

Gladwell delves into studies on human psychology and behavior to demonstrate that decisions made "in the blink of an eye" can be the best decisions. He provides examples from various fields such as art, medicine, and business to illustrate this concept.

The focus of the book is on analyzing the notion of unconscious decision-making, akin to what the author terms "intuition" based on personal experience. Gladwell discusses the importance of avoiding high-intensity drama when making decisions, as it can lead to errors. He describes the phenomenon as the blurring of cognitive thinking ability (white space) when time is insufficient, leading to prejudice.

This means that we often give up; frequently, what happens in a blink of an eye (Blink). "Truly successful decisions must balance subjective thoughts and instinctive thoughts."

To achieve "correct and accurate decisions related to simplifying the problem," one needs to break it down into small slices. The author provides personal evidence regarding recognizing signs of danger through electrocardiograms, blood pressure checks, lung fluid examinations, and abnormal chest pains. In a business context, the closer customers feel to a product, the more conservative they become.

"Blink - In the Blink of an Eye" is not just a psychology book; it is also a profound journey to understand how we make decisions and gain a comprehensive view of the power of human instinct. This is an intriguing work that stimulates thinking and challenges our daily decision-making processes.

[Đời Sales] Trực Giác

pexels-photo-340779 
Trực giác là một món quà trời cho - đặc biệt đối người Sales khi nhận ra và tận dụng. Nghĩa là, trực giác gần như không chỉ dành cho phụ nữ. Nó tin vào điều đó khi đã chứng kiến nhiều lần & bản thân đã nhận ra điều đó với cái gọi cụ thể hơn là trực giác ban đầu.

Nó đi tìm hiểu lý do vì sao một người Sales có thể nhận ra được người ngồi trước mặt mình có phải là một khách hàng tiềm năng hay không chỉ qua vài câu nói chuyện? Trong những người nó hỏi, có những người cho nó hàng tá lý do về các dấu hiệu để nhận biết và có những người lắc đầu trả lời nó rằng không biết - họ gọi đó là trực giác báo.

Nó nhận ra bản thân cũng làm một điều tương tự. Trong cách đánh giá một ứng cử viên của một buổi phỏng vấn mà nó phải thú nhận với đồng đội sau này rằng việc đó chỉ diễn ra trong những giây phút đầu tiên. Một cảm giác ùa đến như một bản ngã thứ hai thì thầm vào bên tai nó rằng đối tượng trước mắt có phù hợp không theo tiêu chí lựa chọn của riêng mình - ổn hay không ổn. Nó gọi đấy là trực giác ban đầu.

9b8b91caec04cf750a149f70e689081c
Ngẫm nghĩ. Trực giác ban đầu như một liều andrenaline được tiêm thẳng vào não thay vì tim để kích hoạt một cổ máy tính toán phức tạp khổng lồ hoạt động và nhanh chóng đưa ra kết luận. Người Sales có sở hữu điều diệu kỳ. Nó nói thế. Trực giác ban đầu mà bản thân hay chia sẻ ở những lần đào tạo như là một "giác quan thứ 6" ngoài ngũ quan cơ bản của con người.

Ngẫm nhớ. Trực giác ban đầu đó rất phong phú. Có anh, trực giác ban đầu đến từ nhân tướng học để đánh giá một con người. Có chị, trực giác ban đầu đến từ ngôn ngữ học để đánh giá một con người. Dẫu vậy.

Trực giác ban đầu không phải luôn luôn đúng! Nhưng đúng nhiều hơn với nó vì thế nó tin. Đó là lúc khi ngồi đối diện với đồng đội mình - thằng nhóc được nó đặt tên "mặt nờ" sau những "mặt nùn", "mặt lờ"...đã trở thành một best sales tiếp theo với con số giải ngân đã sắp chạm đến ngưỡng 100 xe trên tháng và đang ngồi gậm nhấm...khoai lang. Chịu đựng. Mấy trận càn cảm xúc chuyển hóa thành ngôn ngữ của nó với âm vực to vẫn ngoác miệng ra cười như đời chưa bao giờ vui thế. 

Chủ Nhật, 16 tháng 12, 2018

[Nhật ký của Cha] Việt Nam Vô Địch

Ông già & thằng nhóc. Đi bão. Theo cách của riêng mình, ở một góc ngã tư, cả hai hòa vào dòng người đang đỗ về trung tâm thành phố trên con đường Hai Bà Trưng, ngợp bóng cờ bay, các tiếng hô vang bị tiếng kèn hay âm thanh hỗn tạp từ mấy vật thân quen như thùng, thau, nấp nồi... lấn át mấy từ: Việt Nam Vô Địch. 
...
Ông già phi nhanh về nhà ngay khi tiếng còi kết thúc hiệp hai trận chung kết lượt về AFF: Việt Nam & Malaysia với tỉ số 1:0; Việt Nam đã trở thành nhà vô địch AFF 2018. Ông già biết rằng sẽ còn được xem nhiều trận Việt Nam nữa sau này với các giải không nhớ hết tên.
Kết quả hình ảnh cho đội tuyển việt nam 2018
Ông già lôi thằng nhóc Merci dậy để cùng chứng kiến một sự kiện sau 10 năm. Nhớ. Từng viết. Đời người có được mấy cái mười năm. Nhẫm đếm. Năm, mười, mười lăm...đời cạn. 
Thằng nhóc ngơ ngác. Theo đúng cách dùng từ của mấy đứa nhỏ để miêu tả hình ảnh được ông già chụp lại. 
Ngơ ngác. Không hiểu vì sao mọi người lại vui đến vậy. Ai cũng cười. Ngơ ngác. Không hiểu vì sao cờ đỏ sao vàng có ở khắp nơi, sắc đỏ như một ngọn lửa đang bùng cháy. Ai cũng có. 
Lơ ngơ. Thằng nhóc đứng với ông già và nhiều câu hỏi đặt ra, phải kê tai sát miệng để ông già nghe rõ các câu hỏi tại sao. 
Với bóng đá, ông già là một gã amateur, chỉ nắm những điều cơ bản. Ấy vậy.
Với bóng đá, ông già bị lôi cuốn chính là những lần đội tuyển Việt Nam thi đấu. Có một thứ sức hút kỳ lạ mà ông già đeo đuổi nó & tìm hiểu vì cớ làm sao mà tất cả những gì gọi là kiểm soát mất sạch. 
Ông già la hét như một gã điên, tức giận như một gã nóng tính & nghe con tim mình đập ngay giữa chốn đông người như một gã thính nhĩ. Đó có phải là tâm trạng khi yêu?
Rồi, ngỡ ngàng, ông già phát hiện đấy chính là một niềm tự hào nằm sau sở thích. 
Ai cũng là người – một giống loài Sapiens và không phải lúc nào cũng lý trí. Ông già cũng vậy! Hiểu rất rõ về khái niệm dân tộc không tồn tại lại tồn tại ấy, đang thấm vào đến tận tim. 
Ông già lôi thằng nhóc ra đường để lắng nghe những câu hỏi tại sao pha trộn giữa Việt - Anh; ông già gọi đấy là Viet-lish, khi ngắm những con người đang gào thét, khoát lên mình những hình ảnh lá cờ Tổ Quốc. 
Yêu thích nhân lên thành tự hào bởi niềm vui chiến thắng
Ông già tưởng tượng một ngày nào chắc đến lược thằng nhóc sẽ ra đường - ở Việt Nam hoặc một nơi nào đó trên Trái Đất này - hô to giống vậy. Ắt là lúc ấy ông già vui chảy nước mắt. Vì đó là quê hương!

Thứ Hai, 3 tháng 12, 2018

[Review Sách] Tất cả chúng ta đều hành xử Cảm Tính (Richard H.Thaler)

Kết quả hình ảnh cho tất cả chúng ta đều hành xử cảm tínhMột quyển sách khó đọc đối với nó. Khó đọc không phải ở nội dung về cách con người ta phản ứng "thiên lệch" ra sao khi đụng chạm đến những thứ được gọi là "quyền sở hữu" chẳng hạn (thứ mà bản thân mười năm trước phải vật lộn với việc sản phẩm của mình bị khai thác một cách vô tội vạ trên không gian mạng và hành trình report mệt mỏi kéo dài); ở đây chính là cách trình bày của tác giả. 
Một sự ôm đồm trong cách trình bày khiến rối rắm, giữa việc kể lại một quá trình (tìm hiểu) hình thành của kinh tế học hành vi - lĩnh vực mà tâm lý chưa "sát nhập" đến trước đây như đã từng với sinh học, xã hội, pháp lý v.v. và việc chứng minh các nhận định bằng các dẫn chứng khiến bản thân người đọc như nó bị lệch trọng tâm về quan điểm trình bày của tác giả khi cùng lúc phải "tiêu hóa" cả hai cùng lúc.
Một bức tranh miêu tả về sự hình thành của tâm lý học lớn hơn Dan Ariely với "Phi lý trí". Giọng văn ngông nghênh như Nassim N. Taleb (Thiên Nga Đen) với chủ đề tập trung vào chứng khoán.

Cách thức được tác giả đề cập khiến nó quan tâm. Những nhà lãnh đạo tốt phải tạo ra môi trường trong đó nhân viên cảm thấy đưa ra quyết định dựa vào bằng chứng luôn được khen thưởng bất kể kết quả xảy ra thế nào. Môi trường tổ chức lý tưởng động viên mọi người quan sát, thu thập dữ liệu & lên tiếng 

Thứ Bảy, 1 tháng 12, 2018

[Review Sách] Thiền Đích Thực - Shunryu Suzuki

Kết quả hình ảnh cho thiền đích thực

Đọc để hiểu hơn về Thiền trong Phật giáo. Một phần muốn thay đổi khẩu vị đọc & một phần tò mò chút về Phật giáo; đặc biệt là sự phát triển của Phật giáo ở nơi đất nước mặt trời mọc, ảnh hưởng của thuyết nhị nguyên, nhưng nghĩ kẻ "tà ma" như nó thì không nên đi sâu vào thế giới đầy huyền diệu này bởi sự thâm trầm và triết học sâu của phương Đông hiển hiện trong tôn giáo này. 
Tóm lại, nó nghĩ mình chưa đủ tầm, giờ quan tâm đến một góc nhỏ của Phật giáo - Thiền là đủ. Điều đó khiến nó thích thú và tò mò. Quyển sách mõng "Thiền Đích Thực" là một sự lựa chọn hợp lý với nó

Hình ảnh đã gặp quay trở lại. Nó đọc & tưởng tưởng đến cảnh tượng của một dãy người ngồi xếp bằng, lưng thẳng, mặt quay vào trong đối diện với bức tường ván theo thiết kế nhà sàn gỗ của Nhật - đang tập thiền để trở thành "một của vạn vật" - trong ký ức tuổi thơ đã từng gặp trong những khung hình của manga "Cậu bé Teppi". Một lão sư già cầm cây đánh lên vai những ai cử động & giờ đọc để hiểu vì sao đầu nghiêng về bên trái để tiếp tục nhận thêm 1 cây bên vai phải. Đâu đó, thấy thấp thoáng lời Chúa dạy của tôn giáo Cơ Đốc gần như tương tự 

Thiền đích thực - một cuộc ành trình bảy ngày của thiền sư theo thuyết Nhị nguyên Shunryu Suzuki, bắt đầu với "chỉ quản đả tọa" để sống trọn vẹn từng khoảnh khắc (ăn, uống, ngủ, ...thậm chí là vệ sinh) đến "dù bạn ở đâu giác ngộ cũng đang ở đó" là trọn vẹn một kỳ nhiếp tâm.

Điều thú vị là cách so sánh ngồi thiền của thiền sư. Phép so sánh với một con ếch - gần như bắt gặp rất nhiều trong các truyện manga của Nhật hay Thiền khi bắn cung "mấu chốt của sự tu tập là trở thành vạn pháp, cung thủ trở thành một với cây cung & mũi tên, khi ấy ngay cả chẳng có cung & tên đi nữa, thuật bắn cung vẫn có ích cho tâm thức"

[Nhật ký của cha] Khoảnh khắc riêng của mỗi người


0-02-08-32ffcd6ef7c9ee749b422987a5ff6c6e6304f71c494ae860b4ccd189c1b8aaf6_full
Ai cũng có lúc cần những khoảnh khắc riêng mình! Đối diện với chính bản thân – như là một trong những cách tôi đi tìm tôi. Thằng nhóc cũng vậy! Ông già phát hiện điều ấy sau một cuộc tranh luận chẳng ngã ngũ.
Ông già cảm giác bất lực với những lời giải thích & phân tích chẳng giải quyết hay “đã thông” suy nghĩ của thằng nhóc. Vô ích. Thằng nhóc vẫn giữ nguyên ý định không muốn đi học. Vô lý. Thầy giáo sao cứ hay la cả đám – bao gồm luôn thằng nhóc & thằng nhóc không thích điều đó.
Sài Gòn trưa cuối tuần, cái nắng đánh lạc mấy phần mây trôi. Dưới mái nhà con, nghe có tiếng em góp phần như đe dọa. Nó nghĩ cần phải làm một điều gì đấy khác hơn là tranh luận lúc này. Hiển nhiên. Ngôn ngữ đã tự trào & bao nhiêu đấy là đủ.
Nó, em, Lavie & bánh bèo chuyển hết ra ngoài. Riêng tư. Để lại một căn phòng trống cho thằng nhóc Merci – như một cách để thằng nhóc được đối diện với chính bản thân mình. Ai đó gọi “khủng hoảng tuổi lên ba” dù chẳng cơ sở chẳng rõ ràng hay vững chắc. Ở đây, thằng nhóc đã bước qua tuổi lên năm đang chuẩn bị đến sáu.
0-02-01-d0d80e8a63cb1dc1a29562a2dd13c0343b4eb267e4a75043b809badc4789999b_full 
Sài Gòn trưa cuối tuần,cái nắng tát ngang mấy phần mây lạc. Dưới mái nhà con, tất cả gần như lặng im tò mò chuyện gì đang diễn ra im lặng bên trong; trừ thằng nhóc Lavie & bánh bèo Julie.
Ông già nghĩ đây là một trong những thất bại của mình. Tranh luận hay giải thích chẳng giúp ích được gì. Riêng tư. Là điều cuối cùng mang ra áp dụng. Nhớ. Từng đọc ở đâu đó – có những lúc con người ta cần đôi diện với chính mình hay những triết lý đại loại như chiến thắng bản thân là chiến thắng khó nhất. Tự hỏi. Điều ấy có tính luôn trường hợp thằng nhóc không?
Căn phòng mở sau những đợi chờ - thời gian là 5 phút trôi qua; nặng nề như cả 5 tháng.
Câu chuyện của ấu thơ thường là kết thúc có hậu – happy ending. Câu chuyện này ông già kể vẫn là như thế. Đó là một lời xin lỗi với tặng kèm là một tờ giấy ghi chú nhỏ được vẽ chi chít những đường nét ngoằn ngòe bằng bút đỏ - thằng nhóc dịch là từ xin lỗi.
Sài Gòn trưa cuối tuần, cái nắng ngỡ ngàng quay sang ôm mấy phần mây trôi. Dịu dàng. Ngất ngây.

[Nhật ký của cha] Merci, ông già & con chữ

  Ai rồi cũng phải lớn! Ông già nhận ra điều đó khi ngồi ly trà cúc còn ủ hơi nóng ở một đêm cuối hạ, lắng nghe thằng nhóc Merci nói bằn...