Chiến Phan

Hiển thị các bài đăng có nhãn nhã nam. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn nhã nam. Hiển thị tất cả bài đăng

Thứ Hai, 14 tháng 4, 2025

[Sách] Ông Molloy - Samuel Beckett

 

Nơi ta thuộc về, chúng ta có biết! Có một hành trình như vậy tồn tại trong suốt cuộc đời chúng ta  

Một cuộc hành trình đi vào sự mù mờ của trí nhớ, hiện tại và sự tồn tại chính mình.

Có những cuốn sách không viết ra để bạn "hiểu", mà để bạn cảm nhận sự trật trầy của lý trí, những câu hỏi không lời đáp và trạng thái lấp lửng của con người hiện đại. Molloy của Samuel Beckett là một trong những tác phẩm như thế – kỳ lạ, ngột ngạt, nhưng không hiểu sao lại cứ ám ảnh mãi.

Beckett không kể chuyện theo lối thông thường. Trong Molloy, ông chia tác phẩm thành hai phần: phần đầu là hành trình "nhớ lại" của một lão già tàn tật tên Molloy đang đi tìm mẹ (hay chính là đang tìm đường về chính mình?); phần hai là lời kể của Moran, một "điệp viên" được giao nhiệm vụ tìm Molloy – nhưng càng đi, ông ta càng mất chính mình.

“Tôi đang trong phòng của mẹ tôi. Nó tối, nhưng tôi biết tôi ở đó và tôi không biết liệu bà còn sống hay đã chết.”

Câu mở đầu này đã đặt người đọc vào một trạng thái lập lờ, phi thời gian – nơi không gì chắc chắn, mọi thứ như trôi tuột khỏi quy ước logic bình thường.

Đọc Molloy không giống như bước trên đường thẳng, mà như bước vào một mê cung của ý thức – nơi ngôn ngữ tự tan rã, ý nghĩa liên tục bị hoài nghi, còn con người thì vừa là chủ thể, vừa là trò đùa của số phận.

“Tôi không biết mình đang nói gì. Tôi không biết mình đang sống hay đang mơ một giấc mơ dài.”

Molloy – già nua, yếu ớt, bò lê lết trong rừng, ăn sỏi đá, tính toán từng viên sỏi chuyển từ túi bên này sang túi bên kia… Một hình ảnh vừa tội nghiệp, vừa bi hài, như thể Beckett đang hỏi: Sống là gì, nếu không phải là một loạt những động tác vô nghĩa ta cố gắng gán cho chút lý do để tiếp tục?

“Tôi viết như tôi thở. Một ngày nào đó tôi sẽ ngừng.”

Và cũng như nhân vật của mình, Beckett viết không phải để giải thích, mà để tiếp tục tồn tại trong cái mớ hỗn độn giữa người với người, giữa người với chính mình.

Những người yêu văn học triết lý, hiện sinh.

Những ai không ngại đối mặt với sự mơ hồ, nỗi cô đơn bản thể và tiếng cười chua chát.

Những tâm hồn từng tự hỏi: Tôi là ai trong thế giới không còn gì chắc chắn này?

Molloy không cho bạn câu trả lời. Nó cho bạn một tấm gương méo – nhưng trung thực – về sự tồn tại.

***

Where We Belong—Do We Ever Know?

There exists a journey like that, spanning the entirety of our lives.

A journey into the murkiness of memory, the present, and the very existence of the self.

Some books aren't written for you to "understand," but to let you feel the faltering of reason, the questions that never get answered, and the limbo that defines the modern human condition. Molloy by Samuel Beckett is one such work—strange, stifling, and inexplicably haunting.

Beckett doesn’t tell stories in the conventional sense. In Molloy, the book is divided into two parts: the first is the recollection of a crippled old man named Molloy as he searches for his mother (or is he, perhaps, searching for his way back to himself?); the second is the account of Moran, an “agent” sent to find Molloy—but the further he goes, the more he loses himself.

“I am in my mother’s room. It is I who live there now. I don’t know how I got there.”

This opening line throws the reader into a state of uncertainty—out of time and out of place—where nothing is solid, and everything slips away from logic as we know it.

Reading Molloy isn’t like walking a straight path, but like stepping into a maze of consciousness—where language disintegrates, meaning is constantly doubted, and man is both subject and spectacle in the farce of fate.

“I do not know what I am doing. I do not know what I have been doing.”

Molloy—old, frail, dragging himself through the woods, eating pebbles, calculating how many stones to move from one pocket to the other… A pitiful and absurd figure, as though Beckett is asking: What is life, if not a sequence of meaningless actions to which we assign just enough reason to keep going?

“I write as I breathe. One day I will stop.”

And like his character, Beckett doesn’t write to explain—but to exist. To continue amid the chaos between man and man, man and himself.

For those who love philosophical, existential literature.

For those unafraid of ambiguity, of the solitude of being, and of bitter laughter.

For those who have once asked: Who am I in this world where nothing is certain?

Molloy won’t give you answers.

It gives you a distorted mirror—but an honest one—of existence.

Chủ Nhật, 13 tháng 4, 2025

[Sách] Chú bé mang Pyjama Sọc - John Boyne

“Chúng ta nhìn thấy thế giới không phải bằng đôi mắt, mà bằng trái tim đã được định hình bởi những điều người lớn kể lại.”
John Boyne, Chú Bé Mang Pyjama Sọc

Nhẹ nhàng và day dứt; ở một trong những sự kiện ám ảnh nhất loài người ở thế kỷ 20.

Có những cuốn sách không cần quá nhiều lời hoa mỹ, bởi chính sự giản dị và trong trẻo của nó đã đủ khiến người đọc nghẹn lòng. “Chú Bé Mang Pyjama Sọc” là một trong những cuốn sách như vậy. John Boyne không kể một câu chuyện về chiến tranh theo cách ồn ào, mà chọn viết nó qua đôi mắt của một đứa trẻ — Bruno, cậu bé 9 tuổi vô tư, vô tội, nhưng lại sống trong thời điểm tăm tối nhất của nhân loại: Thế chiến thứ hai.

Câu chuyện bắt đầu khi gia đình Bruno chuyển từ Berlin đến một nơi mà cậu phát âm nhầm là "Out-With" (ám chỉ Auschwitz). Gần ngôi nhà mới, Bruno phát hiện ra một trại lính lạ lùng, nơi những người bên trong đều mặc bộ “pyjama sọc” giống nhau. Ở đó, cậu kết bạn với Shmuel — một cậu bé Do Thái đồng trang lứa, người sống sau hàng rào kẽm gai. Tình bạn ấy hình thành không vì lý do gì cả, ngoài sự đồng cảm tự nhiên của hai tâm hồn non trẻ không bị nhuốm màu hận thù.

“Cậu là bạn tốt nhất mà tớ từng có.”
Shmuel, trong một trong những đoạn cảm động nhất của truyện

Điều khiến Chú Bé Mang Pyjama Sọc trở nên ám ảnh không nằm ở sự kiện hay dữ kiện lịch sử, mà ở chính sự tương phản đến chua xót: giữa một thế giới mà người lớn dựng lên bằng thù hận và một tình bạn vô điều kiện giữa hai đứa trẻ. Sự ngây thơ của Bruno không chỉ khiến ta xúc động mà còn là một lời nhắc nhở nghiêm khắc về hậu quả của thành kiến, phân biệt và sự im lặng.

John Boyne viết bằng văn phong nhẹ nhàng, mộc mạc, nhưng gài ghép trong từng câu chữ là những câu hỏi lớn: Chúng ta đã từng nhắm mắt làm ngơ trước bất công? Đã từng dạy trẻ thơ cách ghét bỏ thay vì cảm thông?

“Chiến tranh nhìn qua mắt người lớn là vũ khí, là danh dự, là chiến lược. Nhưng qua mắt trẻ thơ, chiến tranh là một hàng rào không cần thiết ngăn đôi hai con người đáng ra nên được làm bạn.”

“Chú Bé Mang Pyjama Sọc” không chỉ là một câu chuyện về tình bạn, mà là một bài học nhân văn sâu sắc. Cuốn sách này xứng đáng được đọc và suy ngẫm bởi cả người lớn và trẻ em – bởi đôi khi, chính chúng ta, những người lớn, mới là những kẻ cần học lại cách nhìn cuộc đời bằng trái tim như một đứa trẻ.

 ***

"We don’t see the world with our eyes, but with our hearts shaped by the stories adults tell us."

— John Boyne, The Boy in the Striped Pyjamas

Gentle yet haunting — set against one of the most tragic chapters in 20th-century human history.

There are books that don’t need flowery language to move us, because their simplicity and purity are enough to leave us speechless. The Boy in the Striped Pyjamas is one of those rare books. John Boyne doesn’t narrate war with loud declarations; instead, he chooses to tell the story through the innocent eyes of a child — Bruno, a 9-year-old boy, carefree and naive, living through one of humanity’s darkest moments: World War II.

The story begins when Bruno’s family moves from Berlin to a strange place he mispronounces as “Out-With” (a childlike twist on Auschwitz). Near their new home, Bruno discovers a strange camp where everyone inside wears matching “striped pyjamas.” There, he meets Shmuel — a Jewish boy his age who lives behind a barbed-wire fence. Their friendship is formed not out of logic, but from the simple, natural empathy of two young souls untouched by hatred.

“You’re my best friend,”

— says Shmuel, in one of the novel’s most touching moments.

What makes The Boy in the Striped Pyjamas truly haunting isn’t just the historical context, but the heart-wrenching contrast: between a world adults built from hatred, and a pure, unconditional friendship between two children. Bruno’s innocence doesn’t just move us — it serves as a stark reminder of the consequences of prejudice, discrimination, and silence.

John Boyne’s writing is gentle and unadorned, yet layered with big questions:

Have we ever turned a blind eye to injustice?

Have we ever taught our children to hate instead of to understand?

“War, through the eyes of adults, is weapons, honor, and strategy. But through the eyes of children, war is a needless fence dividing two people who should have been friends.”

The Boy in the Striped Pyjamas is more than a story of friendship — it’s a profound lesson in humanity. This is a book that deserves to be read and reflected upon by both adults and children alike — because sometimes, we adults are the ones who need to relearn how to see the world with the heart of a child.

Chủ Nhật, 9 tháng 3, 2025

[Sách] Lịch sử cái đẹp - Umberto Eco


 “Cái đẹp chưa bao giờ là một khái niệm cố định. Nó luôn biến đổi, phản ánh những giá trị, ước mơ và thế giới quan của từng thời đại.”

Ai chẳng thích đẹp! Đẹp vẫn là một khái niệm gì đó mơ hồ, càng mơ hồ vẫn càng bị cám dỗ. Như thể chẳng còn tồn tại bởi thời gian, cái đẹp nằm trong sức sống của mỗi con người.

Cái đẹp là gì? Nó có thực sự khách quan hay chỉ là một ảo ảnh được kiến tạo bởi văn hóa, lịch sử và xã hội? Đó là những câu hỏi mà Umberto Eco – nhà triết học, nhà ký hiệu học và tiểu thuyết gia nổi tiếng – đặt ra trong cuốn sách Lịch Sử Cái Đẹp.

Không đơn thuần là một công trình nghiên cứu khô khan, Lịch Sử Cái Đẹp đưa người đọc vào một hành trình hấp dẫn xuyên suốt các thời kỳ lịch sử để khám phá cách con người định nghĩa và cảm nhận cái đẹp. Từ vẻ đẹp lý tưởng của Hy Lạp cổ đại, sự huyền bí của nghệ thuật Trung Cổ, nét thanh tao thời Phục Hưng, đến cái đẹp hoang dại của chủ nghĩa Lãng mạn và sự phá vỡ mọi quy tắc trong nghệ thuật hiện đại, cuốn sách mở ra một bức tranh toàn cảnh về sự tiến hóa của cái đẹp qua từng giai đoạn.

Eco chỉ ra rằng cái đẹp không phải là một khái niệm bất biến. Người Hy Lạp cổ đại đề cao sự hài hòa và cân đối (symmetria), còn thời Trung Cổ lại thiên về cái đẹp mang tính tôn giáo và thần bí. Đến thời kỳ Baroque, cái đẹp trở nên kịch tính và tràn đầy cảm xúc, trong khi nghệ thuật hiện đại thì thách thức mọi chuẩn mực truyền thống.

“Mỗi thời đại đều có một hình dung riêng về cái đẹp, đôi khi hoàn toàn trái ngược với những gì người ta từng coi là chuẩn mực.”

Một điểm đặc biệt của Lịch Sử Cái Đẹp là sự kết hợp giữa phân tích lý luận và những minh chứng trực quan. Cuốn sách chứa đựng hàng trăm hình ảnh từ tranh vẽ, điêu khắc, kiến trúc đến nhiếp ảnh, giúp người đọc có cái nhìn cụ thể về từng thời kỳ nghệ thuật.

Eco không chỉ phân tích cái đẹp dưới góc độ nghệ thuật mà còn đặt nó trong bối cảnh triết học và xã hội. Ông dẫn dắt người đọc qua những quan điểm của Plato, Aristotle, Kant, Nietzsche và nhiều nhà tư tưởng khác, từ đó giúp ta hiểu sâu hơn về cách loài người xây dựng khái niệm về cái đẹp qua từng thời đại.

“Cái đẹp không chỉ là một cảm giác, mà còn là một cấu trúc tư duy, một cách con người phản chiếu thế giới.”

🔸 Cuốn sách có chiều sâu học thuật cao, đôi khi khiến người đọc không chuyên về triết học và mỹ học cảm thấy nặng nề.

🔸 Vì tập trung vào mỹ học phương Tây, Lịch Sử Cái Đẹp chưa khai thác sâu những quan điểm về cái đẹp trong nghệ thuật phương Đông.

Nếu bạn là người yêu nghệ thuật, triết học và muốn hiểu sâu hơn về cách nhân loại nhìn nhận cái đẹp qua từng thời đại, Lịch Sử Cái Đẹp là một cuốn sách không thể bỏ qua. Nó không chỉ giúp ta mở mang tầm mắt về lịch sử nghệ thuật, mà còn thay đổi cách chúng ta nhìn nhận về cái đẹp trong thế giới xung quanh.

“Cái đẹp không chỉ là điều ta chiêm ngưỡng, mà còn là cách ta học cách cảm nhận thế giới.”

***

"Beauty has never been a fixed concept. It constantly evolves, reflecting the values, dreams, and worldviews of each era."

Who doesn’t love beauty? And yet, beauty remains an elusive concept—so vague, yet so irresistible. As if untouched by time, beauty exists within the very essence of human life.

What is beauty? Is it truly objective, or merely an illusion shaped by culture, history, and society? These are the questions that Umberto Eco—a renowned philosopher, semiotician, and novelist—explores in his book History of Beauty.

Far from being a dry academic study, History of Beauty takes readers on a fascinating journey through the ages, examining how humanity has defined and perceived beauty. From the idealized forms of Ancient Greece, the mysticism of Medieval art, the refined elegance of the Renaissance, the untamed beauty of Romanticism, to the breaking of all conventions in modern art, the book paints a comprehensive picture of how beauty has evolved across time.

Eco argues that beauty is not an immutable concept. The Ancient Greeks revered harmony and proportion (symmetria), while the Middle Ages embraced a beauty rooted in religious symbolism and mysticism. The Baroque period introduced a more dramatic and emotionally charged aesthetic, whereas modern art defied traditional standards altogether.

"Each era has its own vision of beauty, sometimes in complete contrast to what was once considered the standard."

Eco masterfully demonstrates how beauty shifts across time, reflecting societal and philosophical changes. His analysis shows that our perception of beauty is deeply intertwined with cultural and historical contexts.

One of the book’s greatest strengths is its seamless blend of theoretical discussion and visual evidence. History of Beauty features hundreds of images—from paintings and sculptures to architecture and photography—allowing readers to engage with artistic masterpieces firsthand.

Beyond art history, Eco explores beauty through the lenses of philosophy and society. By guiding readers through the thoughts of Plato, Aristotle, Kant, Nietzsche, and other influential thinkers, he deepens our understanding of how humanity has constructed the concept of beauty over time.

"Beauty is not just a sensation; it is a framework of thought, a way through which humans reflect the world."

🔸 The book’s academic depth may feel overwhelming to readers unfamiliar with aesthetics and philosophy.

🔸 Since it primarily focuses on Western aesthetics, History of Beauty does not explore Eastern perspectives on beauty in great depth.

For those passionate about art, philosophy, and the ever-changing concept of beauty, History of Beauty is an essential read. It not only broadens our understanding of art history but also transforms the way we perceive beauty in the world around us.

"Beauty is not just something we admire; it is a way we learn to perceive the world."

Thứ Ba, 14 tháng 1, 2025

[Sách] Tương lai của địa lý - Tim Marshall - The Future of Geography


"Biên giới không chỉ nằm trên bản đồ, mà còn nằm trong tâm trí con người."

Một trái đất là chẳng đủ cho loài người; vậy cả một vũ trụ thì thế nào, có đủ không? Bao giờ đủ khi tồn tại một lòng tham!? Tiếp nối những đề tài sở trường của mình...địa lý.

Tim Marshall, tác giả của cuốn sách nổi tiếng Những Tù Nhân Địa Lý, tiếp tục mang đến một góc nhìn sâu sắc về cách địa lý định hình tương lai của nhân loại qua cuốn sách Tương Lai Của Địa Lý (The Future of Geography). Với phong cách viết dễ hiểu, hấp dẫn nhưng không kém phần thuyết phục, ông giải thích tại sao những yếu tố địa lý truyền thống vẫn đóng vai trò quan trọng trong thế giới hiện đại – và cả trong những thách thức sắp tới mà loài người phải đối mặt.

Dắt díu nhau rời khỏi trái đất. Ông chỉ ra rằng những căng thẳng địa chính trị trong thời đại mới không chỉ giới hạn trên đất liền mà còn mở rộng ra không gian và đại dương – những biên giới cuối cùng của nhân loại.

Không gian: Biên giới mới của nhân loại

Một trong những điểm nổi bật của cuốn sách là việc Tim Marshall khám phá cuộc chạy đua không gian đang diễn ra giữa các cường quốc như Mỹ, Trung Quốc, Nga và cả các công ty tư nhân như SpaceX. Ông nhấn mạnh rằng:

"Ai kiểm soát không gian, người đó kiểm soát Trái đất."

Với sự phát triển của công nghệ vệ tinh và khả năng thiết lập các trạm không gian thương mại, không gian vũ trụ không chỉ là nơi khám phá khoa học mà còn là một chiến trường mới cho quyền lực và ảnh hưởng.

Những thách thức địa lý của tương lai

Tim Marshall cũng bàn về những vấn đề như biến đổi khí hậu, di cư, và sự tranh giành tài nguyên ngày càng khan hiếm. Ông cảnh báo rằng:

"Những con sông và nguồn nước sẽ trở thành biên giới xung đột của thế kỷ 21."

Các quốc gia sẽ phải đối mặt với câu hỏi: Làm thế nào để duy trì hòa bình và hợp tác khi tài nguyên cạn kiệt, trong khi các mâu thuẫn lợi ích ngày càng sâu sắc?

https://doisales.com.vn/index.php/2025/01/15/sach-tuong-lai-cua-dia-ly-tim-marshall-the-future-of-geography/

***

"Borders are not only drawn on maps but also etched in the minds of people."

Is one Earth enough for humanity? If not, how about an entire universe—would that suffice? But can there ever be enough when greed persists? Continuing his mastery in exploring his favorite subject—geography—Tim Marshall once again delves into how geography shapes the destiny of humankind in his compelling work, The Future of Geography.

Tim Marshall, the renowned author of the bestseller Prisoners of Geography, presents a profound perspective on why traditional geographical factors remain crucial in the modern world—and the challenges humanity will face in the years ahead.

Leaving Earth Behind

Marshall argues that geopolitical tensions in the new era are no longer confined to land but are expanding into the seas and outer space—the final frontiers of humanity.

Space: The New Frontier for Humanity

One of the book's most striking highlights is Tim Marshall's exploration of the ongoing space race among global powers like the United States, China, Russia, and private enterprises such as SpaceX. He emphasizes:

"Whoever controls space controls Earth."

With advancements in satellite technology and the establishment of commercial space stations, outer space has become not just a realm of scientific discovery but also a new battleground for power and influence.

The Geographic Challenges of the Future

Tim Marshall also addresses critical issues like climate change, migration, and the intensifying competition for scarce resources. He warns:

"Rivers and water sources will become the battlefronts of the 21st century."

Nations will face a pressing question: How can peace and cooperation be sustained when resources are dwindling, and conflicts of interest grow ever sharper?

Marshall’s work is a fascinating exploration of geography’s enduring influence on humanity, not only in shaping history but also in determining the challenges and opportunities of the future.

Thứ Hai, 24 tháng 12, 2018

[Sách] Nghệ thuật tư duy rành mạch - Rolf Dobelli



"Tư duy rành mạch không chỉ là khả năng biết cách giải quyết vấn đề mà còn là khả năng biết cách tránh xa chúng." - Đây là một trong những lời khuyên sáng tạo và thực tế mà Rolf Dobelli mang đến trong cuốn sách "Nghệ thuật tư duy rành mạch".

Cuốn sách này là một tập hợp chất lượng gần 100 lỗi tư duy mà tác giả đã sưu tầm và lồng ghép với các ví dụ thực tế, tạo nên một bức tranh đa chiều về cách con người quyết định và suy nghĩ. Tác giả không chỉ đơn thuần mô tả, mà còn phê phán những thói quen tư duy độc hại, giúp độc giả nhận thức và tránh xa những sai lầm thông thường.

Điểm nổi bật của sách là sự cuồng nhiệt của tác giả đối với Nassim Taleb, tác giả nổi tiếng với những tác phẩm như "Thiên Nga Đen" và "Khả Năng Cải Thiện Nghịch Cảnh". Tác giả không chỉ trình bày ý kiến của Taleb mà còn thể hiện sự trung thực khi nhấn mạnh lời khuyên của Taleb: "Đừng xuất bản nó!"

"Sự giao thoa giữa hai văn minh không chỉ là sự gặp gỡ, mà còn là cơ hội để họ học hỏi và phát triển cùng nhau, là nguồn động viên để cả hai tìm kiếm sự hoàn thiện và tiến bộ." - Dobelli mô tả sự đa dạng của tư duy rành mạch thông qua các chương, giúp độc giả nhìn nhận giá trị và độc đáo của mỗi quan điểm.

Cuối cùng, cuốn sách không chỉ giúp độc giả nắm bắt lý thuyết tư duy mà còn là nguồn cảm hứng mạnh mẽ, khuyến khích áp dụng những nguyên tắc thông minh vào cuộc sống hàng ngày. "Nghệ thuật tư duy rành mạch" là một hành trình học thuật và tâm linh, mang lại sự tỉnh táo và nhận thức cho những ai đang tìm kiếm sự phát triển cá nhân và sự hiểu biết sâu sắc về tư duy con người.

***

"Rational thinking is not only the ability to solve problems but also the ability to avoid them." - This is one of the creative and practical pieces of advice that Rolf Dobelli brings to readers in the book "The Art of Thinking Clearly." This book is a high-quality compilation of nearly 100 thinking errors that the author has gathered and interwoven with real-life examples, creating a multifaceted picture of how humans decide and think. The author not only describes but also criticizes harmful thinking habits, helping readers recognize and steer clear of common mistakes. A highlight of the book is the author's enthusiasm for Nassim Taleb, the renowned author of works such as "The Black Swan" and "Antifragile." The author not only presents Taleb's opinions but also demonstrates honesty by emphasizing Taleb's advice: "Don't publish it!" "The intersection of two cultures is not only a meeting but also an opportunity for them to learn and develop together, a motivation for both to seek perfection and progress." - Dobelli describes the diversity of rational thinking through chapters, allowing readers to appreciate the value and uniqueness of each perspective. In conclusion, the book not only helps readers grasp the theory of rational thinking but also serves as a powerful inspiration, encouraging the application of intelligent principles in daily life. "The Art of Thinking Clearly" is an academic and spiritual journey, bringing clarity and awareness to those seeking personal development and a profound understanding of human thinking.

https://doisales.com.vn/index.php/2024/02/12/sach-nghe-thuat-tu-duy-ranh-mach-rolf-dobelli/

[Nhật ký của cha] Merci, ông già & con chữ

  Ai rồi cũng phải lớn! Ông già nhận ra điều đó khi ngồi ly trà cúc còn ủ hơi nóng ở một đêm cuối hạ, lắng nghe thằng nhóc Merci nói bằn...