Ba lụm đâu mới có không? Thằng nhóc Lavie đang ngồi xếp bàn, ngước mặt lên cất tiếng hỏi trong lúc ông già và thằng nhóc lớn Merci đang bắt đầu trải drap phủ lên nền nhà được lát bằng gạch khổ lớn mát lạnh, sắp xếp gối đầu, gối ôm theo vị trí của từng người.
Lavie hỏi gì? Ông già ngớ người ra vì không hiểu câu hỏi của anh chàng.
Sài Gòn bắt đầu tấu lên bản nhạc đêm. Âm thanh xe chạy, tiếng còi xe thỉnh thoảng lại vang lên như một nốt thăng, hòa chung với tiếng nhạc phát ra từ một quán nào đó phục vụ cho những thực khách đêm.
Bà nội á! Ba lụm đâu mới có không? Thằng nhóc Lavie lập lại trước câu hỏi khó hiểu của ông già.
Ông già ngờ ngợ. Sự rối loạn ngôn ngữ xuất hiện ở đâu đây. Thoảng. Ông già cũng hay có tình trạng này trong những lúc diễn đạt một câu văn đủ ý, ngược từ.
Ba biết con lụm đâu mới có không? Thằng nhóc Lavie bắt đầu chuyển đối tượng, cảm giác đâu đó đây mới là trọng tâm của chủ đề anh chàng định nói đến. Sài Gòn bắt đầu hắt lên ánh sáng của đèn đêm, len qua mấy ô nhỏ của màn xanh được dệt từ giàn nho leo, rọi xuống nền nhà một loài hoa tuyệt đẹp, như thể Quỳnh ẩn mình chỉ nở về đêm.
Thằng nhóc đầu hơi ngẩng lên, cặp mắt đen tròn đang nhìn thẳng vào mắt ông già đầy nghiêm túc, như thể điều sắp nói ra là một tuyệt mật vừa được khám phá, chỉ có ông già và thằng nhóc biết thôi.
Lavie và Nên lụm (lượm) trong thùng rác. Anh chàng nói rõ từng chữ, khẳng định một cách tâm đắc, sàn nhà đã sẵn sàng cho vị trí của từng người xong. Cô nhóc Nên từ xa chạy đến vùi mình vào trong mền, gối để thưởng thức cái mềm của vải bông và mùi của nước xả vải phơi khô ướp nắng.
Ông già giờ mới biết ra bí mật đó.
Merci lụm (lượm) ở xe rác. Anh chàng tiếp tục bài thuyết trình của mình, chẳng đợi đến ông già phản hồi lại chuyện đúng sai.
Ông già ngoảnh mặt lên trời, môi có phần nhếch lên để tránh ánh mắt của thằng nhóc chạm đến, lo rằng làm đứt mạch cảm xúc đang dâng cao. Bật mí về một bí mật vừa được khám phá dưới gian nhà này.
Cô nhóc Nên tung gối rồi nói mấy câu rớt từ, nhã chữ: Ối chà!
Em và ông già ngớ người ra phì cười.
Chuyện đấy mới hôm qua. Chuyện kể về sự thật của gia đình. Ông già, em và ba đứa nhỏ. Ở một đêm trước khi tiếng ngáy ngủ của các thành viên hòa vào bản nhạc đô thị về đêm ấy.
Em và ông già nói về nguồn gốc sinh ra của đám trẻ. Tình cờ. Mấy đứa nhóc chẳng chịu nghe lời, cứ thích cãi nhau rồi đánh nhau chờ phân xử. Em và ông già nói ra “sự thật đấy”, khi đám trẻ bắt đầu hỏi tiếp về điều bí mật của gia đình.
Tiết lộ về vị trí “lụm” mỗi đứa. Im ru. Mỗi đứa cuộn tròn mình trong một góc riêng như thể muốn trở về nơi vị trí ngày nào, không biết mỗi gương mặt lúc bắt gặp ra sao.
Tiết lộ thêm về vị trí “lụm” của ông già và em. Lúc đó, ông già cũng thú nhận mình được lụm (lượm) về từ một góc chuối; bà nội chính là người đã lụm ông già về.
Chuyện từ đấy mà ra. Bí mật của một gia đình giờ được khám phá.
Đám nhỏ từ thùng rác. Ông già từ bụi chuối, gốc cây.
Tất cả đều được “lụm” về. Ông già lôi ra ghi chú lại, về một câu chuyện tuyệt mật dưới mái nhà được thằng nhóc kể để một mai lôi ra xem lại, nhớ về một thời đã được bật mí cho nghe. lụm đâu mới có không?
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét