Em chỉ thấy loài người đông nhất thôi! Nó góp chuyện vào trong buổi chuyện trò về một đất nước Trung Quốc của chị vừa trải nghiệm, khác hẳn những gì trong suy nghĩ trước giờ
Ừ! Đi đâu cũng thấy người! Chị gật đầu. Chiêm nghiệm. Câu chuyện chuyển đề tài khi nói về một đất nước của những kỳ quan thế giới, một trong những kỳ quan lớn nhất của thế giới lại là mồ chôn tập thể của loài người lớn nhất thế giới - Vạn Lý Trường Thành.
…
Bỏ Hàng Châu như tranh thủy mặc, giã Từ Ô Trấn cổ kính. Thượng Hải vẫy gọi bằng một quãng trời trong, như chào đón gã sống lâu đến thưởng thứcmột bản giao hưởng của quá khứ và hiện đại hòa trộn với nhau. Nhân tạo. Tất cả đều là con người dựng xây. Một sự giao thoa của văn hóa Đông - Tây.
Quay đầu về phía Đông. Lục Gia Chủy (Lujiazui), với những tòa nhà chọc trời vươn thẳng lên trời xanh, là một biểu tượng không thể chối cãi của sự phát triển thần tốc. Tháp truyền hình Đông Phương Minh Châu với hai quả cầu khổng lồ, Tháp Kim Mậu uy nghi, và Thượng Hải Tower vút cao như một ngọn tháp tương lai – tất cả tạo nên một đường chân trời siêu thực, giống như bước ra từ một bộ phim khoa học viễn tưởng.
Chiếc cầu của tình yêu. Cha và con gái. Người thiết kế ngắm nhìn những vòng tròn uống lượn của đứa con gái lấy ý tưởng hình thành. Nghệch ngoạc. Ba vòng uống lượn lúc lên xuống cầu, nối hai bờ Đông - Tây.
Cơ sở hạ tầng ở đây không chỉ là hiện đại mà còn là sự đột phá: những con đường cao tốc nhiều tầng uốn lượn như dải lụa trên không, và hệ thống tàu điện ngầm dày đặc, hiệu quả đến kinh ngạc. Mọi thứ vận hành một cách nhịp nhàng, trơn tru, thể hiện một sức mạnh và sự tổ chức đáng nể.
Gã sống lâu ngắm nhìn thành phố, đưa tay lên chạm lấy từng viên gạch của nơi này, như để cảm về một phần lịch sử theo cách riêng của bản thân minh. “Con đường chẳng mấy ai đi”. Thương nhân, ngoại giao và cả những cuộc cách mạng.
Ở đây, con người dường như cũng mang một vẻ điềm đạm, trầm tư hơn, ẩn chứa những câu chuyện về sự bền bỉ, về một quá khứ huy hoàng.
Con người ở Lục Gia Chủy cũng mang một phong thái hoàn toàn khác. Họ vội vã, năng động, với những bước chân nhanh nhẹn và ánh mắt đầy quyết tâm. Đó là những doanh nhân, những người làm công nghệ, những người trẻ đầy tham vọng đang xây dựng tương lai. Họ đại diện cho một Thượng Hải hướng về phía trước, không ngừng đổi mới và vượt lên chính mình. Sự đối lập giữa hai bờ không tạo ra sự chia rẽ, mà lại tạo nên một sự cân bằng độc đáo, khiến Thượng Hải trở thành một thành phố đa chiều, hấp dẫn. Nó không chỉ là một trung tâm kinh tế toàn cầu, mà còn là một bảo tàng sống về lịch sử và văn hóa.
Đêm. Bỏ lại những con đường uốn lượn chồng lên nhau ở trên cao, đón ánh mắt trời như thể những chiếc cầu vòng được nhìn dưới nhiều góc khác nhau. Chui xuống đất. Đặt vé đi tàu điện, mười đường tàu đan cài như mắc cữi với nhau. Những con người trẻ, lựa chọn một phương tiện cho riêng mình. Sâu và sáng.
Nó tìm đến Nam Kinh. Đi. Ngồi. Thở chậm lại, lắng nghe dòng người vội vã xung quanh mình. Bầu không khí của tuổi trẻ. Sức sống và phong cách như một cách để khẳng định mình. Khác biệt và độc lập. Người với người, vội vã trên một con phố về đêm. Mua sắm, chuyện trò, hay đơn giản chỉ là bước đi giống nó.
Dừng. Thả khói. Ngắm nhìn một trời Nam Kinh, lắng trong hơi thở của bầu không khí trẻ, ken đặc người qua lại giửa trời lất phất mưa bay.
https://chienphan.blogspot.com/2025/05/nhat-ky-trung-hang-chau-o-tran-lai-la.html
https://chienphan.blogspot.com/2025/05/nhat-ky-trung-hang-chau-voi-vang-va.html
"All I see are so many people!" he contributed to the conversation about China, a country she had just experienced, so different from what she had imagined before.
"Yes! Everywhere you go, you see people!" she nodded, contemplating. The conversation shifted to a country of world wonders, where one of the world's greatest wonders was also the world's largest mass grave for humanity – the Great Wall.
...
Leaving Hàng Châu, like a watercolor painting, bidding farewell to ancient Ô Trấn. Shanghai beckoned with a clear sky, as if welcoming the old soul to savor a symphony of past and present blended together. Man-made. Everything was built by humans. A fusion of East-West cultures.
Turning towards the East. Lujiazui, with its skyscrapers reaching straight up to the sky, is an undeniable symbol of rapid development. The Oriental Pearl TV Tower with its two giant spheres, the majestic Jin Mao Tower, and the soaring Shanghai Tower like a futuristic spire – all create a surreal skyline, as if stepping out of a science fiction movie.
The bridge of love. Father and daughter. The designer gazed at his daughter's winding movements, taking inspiration for its form. Playful. Three winding loops going up and down the bridge, connecting the East and West banks.
The infrastructure here is not just modern but groundbreaking: multi-layered expressways winding like silk ribbons in the sky, and a dense, astonishingly efficient subway system. Everything operates smoothly and harmoniously, demonstrating remarkable power and organization.
The old soul gazed at the city, reaching out to touch each brick of this place, as if to feel a part of history in his own way. "The path less traveled." Merchants, diplomats, and even revolutions.
Here, people also seem to carry a more serene, contemplative air, harboring stories of resilience, of a glorious past.
The people in Lujiazui also possess an entirely different demeanor. They are hurried, dynamic, with quick steps and determined eyes. They are entrepreneurs, tech workers, ambitious young people building the future. They represent a Shanghai moving forward, constantly innovating and surpassing itself. The contrast between the two banks does not create division, but rather a unique balance, making Shanghai a multi-faceted, attractive city. It is not just a global economic center, but also a living museum of history and culture.
Night. Leaving behind the winding, overlapping roads high above, embracing the sunlight as if rainbows were seen from many different angles. Diving underground. Buying subway tickets, ten lines intertwining like a tangled maze. Young people, choosing their own mode of transport. Deep and bright.
He sought out Nanjing Road. Walking. Sitting. Breathing slowly, listening to the hurried flow of people around him. The atmosphere of youth. Vitality and style as a way of asserting oneself. Different and independent. People rushing past each other on a street at night. Shopping, chatting, or simply walking just like him.
Stopping. Exhaling smoke. Gazing at Nanjing Road, soaking in the breath of the youthful atmosphere, densely packed with people passing by amidst the gentle drizzle.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét