Chiến Phan

Thứ Hai, 26 tháng 5, 2025

Nhật ký Trung - Dạ Thượng Hải, Tân Thiên Địa [Diary of China - Shanghai Night, Xintiandi]



Nếu anh có ghé đến Xintiandi (Tân Thiên Địa) thì chụp một bức ảnh giúp em! Em nhớ nơi này! Em nhắn ở một trời Đức. Tìm hiểu. Ngày trở về có trắc trở khi báo đài giật tít về những ca dịch bệnh đang bùng lên.

Nơi kỷ niệm của em, ở gần cả một năm rưỡi! Em nhắn tiếp. Em được nó gọi là “gái lớn”, cô nhóc của ngày nào cá tính, mang trên mình một mái tóc xoăn đặc trưng, từng trở thành rắc rối khi đại lý phàn nàn là “thiếu chỉn chu”. Em đi qua “mùa chinh chiến” cùng ở một thanh xuân cùng nó, chinh phục niềm tin của một trong những đại lý Toyota lớn nhất khu vực miền Nam.  

Nơi đau thương nhất lại là nơi rực rở nhất. Một thị trấn nhỏ, một làng chài, giờ lại là một trong những thành phố sầm uất nhất thế giới, Thượng Hải, nơi oằn mình với hàng loạt cuộc chiến tranh theo chiều dài lịch sử.



Tân Thiên Địa. Ngày. 

Nó đi thật chậm, cảm nhận những việc gạch lát dưới chân mình như một lối nhỏ, đường quen, đón người về từ một chốn xa xôi. Yên. Những ngôi nhà "shikumen" (石库门 – một kiểu kiến trúc nhà ở truyền thống của Thượng Hải pha trộn giữa phong cách Trung Hoa và phương Tây) được phục dựng tỉ mỉ, mang lại cảm giác như đang lạc bước vào Thượng Hải của thế kỷ 20. Ánh nắng ban mai rọi xuống những bức tường gạch xám, làm nổi bật lên những chi tiết chạm khắc tinh xảo trên cửa sổ, mái hiên. Không khí trong lành, thoảng mùi cà phê từ những quán xá sang trọng bắt đầu mở cửa. 

Đường đến, lối cũ, cửa hẹp nở hậu, rộn ràng chào đón nhau.  

Những ngôi nhà shikumen. Tự tình. Mỗi cánh cửa gỗ, mỗi khung cửa sổ đều có vẻ như đang mong muốn kể câu chuyện của mình cho nó nghe, về những gia đình đã từng sống ở đây, về một thời Thượng Hải trầm mặc và cổ kính. 

Rộn rã. Sự trầm tư của lối vào biến mật, thay thế bằng những con người hội tụ ở đường bên trong phố. Những nhà hàng, quán cà phê và cửa hàng thời trang cao cấp được bố trí một cách khéo léo bên trong những cấu trúc lịch sử này, tạo nên một sự kết hợp hài hòa giữa cũ và mới. Sự tinh tế trong cách bảo tồn và phát triển đã khiến Tân Thiên Địa trở thành một điểm đến không chỉ để mua sắm mà còn để trải nghiệm văn hóa.

Nó không chụp một bức hình! Một góc quán. Đọc. Con đường chẳng mấy ai đi. Ngắm nhìn lại một khu phố, chứng nhân của một thời giông bão. Một tô giới của Pháp ngày nào, hứng chịu sự đối kháng của liên quân, Nhật, Trung. Nhớ.



Đêm. Nó quay trở lại Tân Thiên Địa khi những con phố bên ngoài trung tâm bắt đầu chuẩn bị đi ngủ. Chẳng có nơi nào tốt hơn được chứng kiến con người trút bỏ đi tấm áo, gương mặt của ngày bằng những nơi quán bar ở trung tâm sầm uất.  

Nơi hiện diện của con người trẻ. Họ đổ về đây như những dòng sông nhỏ đổ ra biển lớn, mang theo năng lượng, phong cách và một tinh thần tự do. Khác hẳn những con người trẻ ở một Nam Kinh. 

Một Nam Kinh tối giản có phần hướng nội, nhường lại cho một Tân Thiên Địa có phần hướng ngoại, lấp lánh những bộ cánh, trang sức của những thương hiệu đắt tiền. Nó ngồi một góc, ngắm nhìn phố đêm, nơi sức sống của tuổi trẻ ở một thành phố. Hai nơi, Nam Kinh và Tân Thiên Địa có một sự khác biệt rõ ràng như hai bờ Đông, Tây. 

Nhấp môi, nếm cồn, thả khói bay. Nó gởi lời chào một Tân Thiên Địa, nơi bàn kế cạnh, cô bé đang ríu rít với bạn mình. Cười. Như muốn nói lời hẹn gặp lại với Thượng Hải, ở một Tân Thiên Địa này. Hẹn. Một mai, dạ Thượng Hải.

***

"If you come to Xintiandi (Tân Thiên Địa), please take a picture for me! I miss that place!" She texted from Germany. She researched. The return date was difficult as newspapers headlined outbreaks of new epidemics. … 

"My place of memories, almost a year and a half!" she texted again. She's what "the old man" called "big girl," the spirited young lady of yesteryear with distinctive curly hair, which once caused trouble when the dealer complained she "lacked polish." I went through "the conquering season" of youth with her, winning the trust of one of the largest Toyota dealerships in the Southern region.

The most painful place is also the most brilliant place. A small town, a fishing village, now one of the busiest cities in the world, Shanghai, which has endured countless wars throughout history.

Xintiandi. Day.

I walked very slowly, feeling the paved bricks under my feet like a small path, a familiar road, welcoming someone from a distant land. Peaceful. The "shikumen" houses (石库门 – a traditional Shanghai architectural style blending Chinese and Western influences) are meticulously restored, giving the feeling of stepping into 20th-century Shanghai. The morning sun illuminated the grey brick walls, highlighting intricate carvings on windows and eaves. The air was fresh, with a faint smell of coffee from elegant cafes beginning to open.

The road arrived, the old path, the narrow but expanding door, joyfully welcoming each other.

The shikumen houses. Confidences. Each wooden door and window frame seemed to want to tell its story to me, about the families who once lived there, about a once quiet and ancient Shanghai.

Lively. The contemplative stillness of the entrance transformed into bustling crowds gathering on the inner street. Restaurants, cafes, and high-end fashion boutiques are skillfully arranged within these historic structures, creating a harmonious blend of old and new. The sophistication in preservation and development has made Xintiandi a destination for shopping and cultural experiences.

I didn't take a single picture! A corner of a cafe. Reading. The road less traveled. Gazing back at a neighborhood, a witness to a turbulent era. A former French Concession, enduring the resistance of Allied forces, Japan, and China.

Night. I returned to Xintiandi as the streets outside the center began to quiet down. There's no better place to witness people shedding their daytime masks and faces than the bustling bars in the city center.

The presence of young people. They poured in like small rivers flowing into a large sea, bringing energy, style, and a spirit of freedom. Completely different from the young people in Nanjing.

A minimalist, somewhat introverted Nanjing yielded to a more extroverted Xintiandi, sparkling with expensive clothes and jewelry from luxury brands. I sat in a corner, gazing at the night street, where the vitality of youth thrived in a city. The two places, Nanjing and Xintiandi, have a clear distinction like the East and West banks.

I sipped, tasted alcohol, and exhaled smoke. I bid farewell to Xintiandi, where at the next table, a young girl was chattering happily with her friend. Smiling. As if wanting to say goodbye to Shanghai, to this Xintiandi. A promise. Someday, Shanghai by night.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

[Nhật ký của cha] Merci, ông già & con chữ

  Ai rồi cũng phải lớn! Ông già nhận ra điều đó khi ngồi ly trà cúc còn ủ hơi nóng ở một đêm cuối hạ, lắng nghe thằng nhóc Merci nói bằn...