Chiến Phan

Thứ Bảy, 28 tháng 5, 2022

[Review Sách] Nam kỳ và cư dân các tỉnh miền Tây - J.C.Baurac


Khi cô giáo của đứa con gái dạy tại nhà hỏi: quyển sách này anh mua ở đâu? Nó biết rằng mình và cô giáo ít nhiều đã tìm được điểm chung - tìm hiểu về lịch sử nước nhà; một thể loại kén người đọc. Biết rằng, nhưng người như chúng tôi, mong muốn tìm để hiểu theo cách riêng của mình bởi ít nhiều biết được rằng (1) sử được viết bởi người sống, bỏ qua vấn đề tranh cãi về chính trị thì (2) có sự can thiệp của "bên thắng cuộc" với bộ lọc ích nhiều của quy trình cho ra đời một quyển sách. 

Nam kỳ và cư dân các tỉnh miền Tây. Một quyển sách được người Pháp như J.C.Baurac viết lại với chủ đích ghi chép và ít nhiều lồng ghép sự ca ngợi chính quyền Pháp một thời thuộc địa. Dẫu vậy, sự ghi phép chi tiết giúp những thế hệ sinh sau đẻ muộn hiểu hơn về nguồn gốc của một thời "ba mươi năm đô hộ" từ địa lý, thực vật, sinh vật, con người, văn hóa...diễn ra ở Nam Kỳ Lục Tỉnh. 

"Người An Nam không có nền văn học; nhưng họ vẫn có các sáng tác bằng ngôn ngữ của mình, những câu chuyện dân gian và thậm chí một số bài thơ hay nhằm ca tụng những sự kiện lịch sử nội bậc nhất và tô vẽ huyền thoại về những anh hùng..."

Đến những tập tục

"Sự tôn trọng của người An Nam đối với người chết, ý nhiệm của họ về sự an nghĩ phía trước của người quá cố và ảnh hưởng của người quá cố đối với sự thịnh vượng của con cháu, tất cả góp phần khiến cho tang lễ có một tầm quan trọng lớn lao nhất...những người con hiếu đạo phải thể hiện hết tình của mình đối với cha mẹ và điều này dẫn đến việc tang lễ thường tiêu tốn bất cân xứng với tài liệu cả những người còn sống và khiến họ chìm trong nợ nần và phá sản..

Cái chết được xác định chắc chắn bằng một miếng bông để lơ lửng trước mũi và hơi thở dù nhẹ nhất cũng sẽ làm nó dao động. Khi cái chết là chắc chắn, người ta "đắp mặt" người đã khuất bằng ba tờ giấy chồng lên nhau, phủ bằng một cái khăn màu đỏ hoặc một mảnh vải hay mảnh lạu, tùy theo trường hợp.

Lễ cúng cơm đầu tiên (cơm chong đầu) gồm ba chén hoặc ba nắm cơm (ba vắt cơm) đặt thành hình bán nguyệt quanh đầu với hai ngọn nến

Việc tẩm liệm (phép liệm) thường giao cho một người lạ, nhưng do các thành viên gia đình theo dõi sát sao để mọi người diễn ra đúng phép...

Việc để tang được cho là kéo dài ba năm đối với ông bà, nhưng thực tế chỉ là hai mươi bốn tháng. Vào ngày giỗ đầu, người ta làm một lễ gọi là tiểu tường và một phần của những băng (trang phục) tang được bỏ bớt. Giỗ thứ hai được gọi là đại tường. Sau khi cử hành, quần áo tang và tất cả những gì còn lại của đồ tang được tốt. Riêng con tai trưởng vẫn còn mang tang, giá khăn đội trắng suốt ban tháng mười ngày; giai đoạn này, lễ đàm, cũng được phép khép lại bằng một lễ cúng và thiêu hủy khăn đội..

Và tìm thấy trong quyển sách, tư liệu về một Sài Gòn mà nó hứng thú tìm hiểu nhất để đưa vào trong những trang viết "tưởng tượng" của mình không quá phóng đại và đi xa thực tế nhất có thể; khi tác giả đặt ở phần cuối của phần thứ nhất trong hai phần của quyển sách để thấy rõ hơn bóng dáng của nơi người Pháp tự hào với những gì đã đóng góp cho thuộc địa mình quản lý. 

"Sài Gòn - thủ phủ của Nam Kỳ .."phải có một kẻ sáng tạo thiên tài thực sự để trong một thời gian ngắn như vậy có thể lấp đầm lầ, bồi đắp đất đai, đào cống, xây dựng nhà cửa trang nhã và đền đài nổi bật, mở những con đường rộng đầy bóng cây, đại lộ, quảng trường, đặt khắp nơi những đài phu nước tuôn ra một loại nước tuyệt hảo, nói tóm lại, làm mọi thứ để dựng nên một thành phố nửa Âu nửa Á, thanh lịch xinh đẹp, tiện nghi, đầy sức sống, năng động.."(Delteil - dược sỉ cao cấp của hải quân)...Người bản xứ sống ở ngoại ô, gần chợ. Người Hoa ở mạn dưới thành phố; người Ấn đặc biệt thích vùng quanh đường trên Chợ Lớn. Thương nhân Âu Châu có cửa hàng trên các bến cảng và trên các đường ân cận. Về phần quan chức, họ thường sống trên khu vực có độ cao mười mét so với sông Sài gòn

"Ở Sài Gòn, thành phố đích thực của công chức, không có căn hộ sẵn tiện nghi, mà là những khách sạn dành cho người độc thân và những ngôi nhà trống dành cho những người khác. Vì vậy, tùy hteo hoàn cảnh, mức sống mỗi người, nhiều chàng trai sống trong khách sạn, chẳng hạn như nhiều người Mỹ. chung quy, cuộc sống ở đây là khá vui vẻ, nhưng sau một thời gian rất gắn, người ta mệ mõi với vô vàng các món ăn được phụ vụ để ngon miệng. Chẳng mấy chốc, người ta đ ăn sáng, sau đó về khác sạn, và cứ như thế"

Bản thân tự hỏi: liệu còn bao nhiêu những tư liệu về người An Nam thế này?

Thứ Ba, 24 tháng 5, 2022

[Review Sách] Bụi đường di dân - Jeanine Cumming


Một đoàn di cư đến từ Mexico; đất nước được xem là nguy hiểm nhất trên thế giới bởi những sự cướp bóc, giết chóc của những băng đảng bán ma túy nổi tiếng. Hành trình được kể, dẫn dắt người đọc với sự hồi hộp, gay cấn như một bộ phim điện ảnh; thuộc thể loại hành động dưới ngòi bút của Jeanine Cumming. Một sự khác biệt hoàn toàn so với Kelly Yang; cùng một chủ đề nói về người di cư, dưới ngóc nhìn của trẻ con. 

"Cậu bắt đầu hiểu rằng đây chính là điểm chung mà mọi người di cư đều có, đây cũng là sự đoàn kết giữa họ, bất kể họ đến từ những nơi khác nhau, với những hoàn cảnh, xuất thân khác nhau, có người ở thành thị, có người từ nông thôn, có người từ tầng lớp trung lưu, có người thì nghèo khổ, có người được học hành đàng hoàng, người khác thậm chí còn mù chữ...mỗi người đều mang theo một câu chuyện khổ đau nào đó lên nóc tàu này và đến với el norte (Mĩ).

Phải tìm một điểm lí tưởng để tiếp cận đoàn tàu, đó có thể là một chỗ gồ ghề nhô ra, một cái thang, hay bất cứ vị trí nào có nhiều chỗ bám, và phải có một cách nào đó để nhanh chóng lên được nóc tàu. Một khi đã lựa chọn được vị trí thì phải bấu bám lấy nó. Phải tranh giành giữ lấy vị trí đó trước những người di cư khác có chung nhu cầu thôi thúc. Dù trong bất kì tình huống nào, đã lựa chọn thì đừng cố thay đổi ý định. ..Phải hết sức chú ý những thứ nằm trên mặt đất trước mặt mình. Phải thật cẩn thận để không hụt chân xuống hố hay vấp phải đá trong lúc chạy, không ngã nhào vào những bánh xe nghiến rít của con quái vật kia. 

Khi Rebeca tiết lộ tất cả những chi tiết trong câu chuyện của chị em cô Luca, cậu bắt đầu hiểu rằng đây chính là điểm chung mà mọi người di cư đều có, đây cũng là sự đoàn kết giữa họ, bất kệ họ đến từ nhu7ng4n ơi khác nhau, với những hoàn cảnh, xuất thân khác nhau, có người thành thị, có người từ nông thôn, có người là tầng lớp trung lưu, có người thì nghèo khổ, có người thì được học hành đàng hoàng v.v. "

Thứ Hai, 23 tháng 5, 2022

[Review Sách] Giấc mơ bên kia đại dương - Kelly Yang

Một gia đình di cư. Từ di cư được sáng tạo bởi người Mĩ đấy, nơi đón nhận rất nhiều công dân đa chủng tộc để tạo nên một hợp chủng quốc Hoa Kỳ từ đó hưởng lợi về sự đa dạng này. Đằng sau sự phát triển của nước cờ hoa, đánh đổi là sự cực khổ của những lớp di cư như trong nhân vật trong câu chuyển của Kelly Yang - cô bé Mia Tang.

"Bắc Kinh ngày tuyết rơi hôm đó, bước lên máy bay thật khó làm sao. Điều đầu tiên chúng tôi làm khi đến Mĩ là đi tắm. Trước đây tôi chưa bao giờ thấy vòi hoa sen. Một phòng tắm riêng, không giống như những nhà tắm công cộng ở Trung Quốc"

Bức tranh được vẽ lại dưới góc nhìn trẻ con. Một gia đình người Hoa di cư đến Mĩ, bỏ lại phía sau tất cả để tìm kiếm tương lai cho cô con gái; một giấc mơ Mĩ hiện diện trong tâm trí họ.

Một bức tranh hiện thực và ước mơ. Miêu tả được những sự thăng trầm trong cuộc sống của những con người di cư trước sự khác biệt về ngôn ngữ, văn hóa và làm sao để sinh tồn giữa một xã hội thực tế đến thực dụng. Đồng thời, lồng ghép vào đấy giấc mơ đoàn kết của một thế hệ, một cộng đồng di cư không biết bao giờ trở lại đất mẹ như chim bay về tổ.

"Đây không phải là ý nghĩa của từ "tự do"! "Tự do" có nghĩa là vô tội cho đến khi bị chứng minh là mình có tội, còn vô tội đến đâu thì cũng chưa chắc là không có tội"

Chủ Nhật, 22 tháng 5, 2022

[Review Sách] Cùng suy nghĩ những ý niệm lớn - Mortimer J.Adler

Sự tranh luận vẫn chưa có hồi kết. Việc điều nào là ưu tiên hàng đầu giữa: triết học, khoa học và tôn giáo đến giờ vẫn còn để ngõ; chưa kể, triết học vẫn mang  hai nổi niềm về sự phản biện dành cho bản thân. Để trước khi đi sâu tìm hiểu những điều đó, sự căn bản là thứ cần thiết để trang bị về những ý niệm lớn như Mortimer J.Adler chia sẻ.

Hàng loạt các ý niệm lớn làm rõ. Xâu chuỗi các ý niệm lớn từ bình đẳng, tự do, chân lý, chính trị, tôn giáo...được tác giả lồng ghép những tư tưởng lớn từ thời cổ đại cho đến hiện tại

"Tranh luận chính trị là tốt, chứ không phải xấu...cái mà chúng ta nên sợ là sự đồng nhất của ý kiến chứ không phải sự khác biệt ý kiến

Ba thư chỉ con người mới làm. Một chỉ con người mới làm cái này cái nọ một cách khéo léo. Hai, chỉ có con người mới suy nghĩ lan man. Ba, chỉ có con người mới kết giao về chính trị 

Mặt tiêu cực là, tự do này hệ tại ở sự thoát khỏi áp bức. Và mặt tích cực là, tự do này hệ tại ở hành động, ở việc thực hiện hay hoàn thành những khao khát của tôi. Khi tôi hành động, tôi tự do

Sách là thầy dạy cho người trưởng thành. Và họ có thể học bằng việc thảo luận các ý niệm hoặc vấn đề quan trọng với nhau...Ba câu hỏi: Toàn bộ quyển sách nói về điều gì và mỗi phần của nó liên hệ đến cái toàn thế ấy như thế nào? Về chi tiết, quyển sách nói lên điều gì và tác giả hàm ý gì qua những điều ông ta trình bày? Và câu hỏi thứ ba là, nó đúng thật không, và như thế thì có chuyện gì?"

Tổng công có 52 ý niệm lớn được tác giả đề cập. Nhằm để trang bị cho người đọc những kiến thức về triết học, theo một cách dễ hiểu nhất bởi lòng ghép cách thức kể truyện trong quyển sách của mình

"Bản chất con người là không thay đổi...Những yếu tính của bản chất con người, con người là gì, những giới hạn về đạo đức và tinh thần của nó sẽ mãi mãi không thay đổi cho đến khi kết thúc thời đại con người chúng vẫn vậy như ở thời khai nguyên."

Thứ Tư, 18 tháng 5, 2022

[Đời Sales] Từ Tâm Dịch - Phần 2 - Nhiễm bệnh

Ngày 01 tháng 08 năm 2021 

Hẻm giăng dây đỏ! 

Ấm nước rú vang như đoàn tàu sắp vào ga. Âm thanh vang vọng khắp gian nhà, lang sang nhà hàng xóm, vươn ra cả khu phố tĩnh mịch ở một sớm hừng đông. 

Tôi nhận ra mình đã thay
đổi một thói quen; kiểm chứng với người thân, bạn bè, tất cả đều thay đổi một thói quen. Một hành động được lập đi lập lại từ 3 tuần trở lên sẽ hình thành một thói quen; không cần đến thời điểm và hành động can thiệp để có một thói quen mong muốn như cách của anh chàng phóng viên Charles Duhigg đã chia sẻ, tôi nhận ra mình đã sống nhanh hơn và kỷ luật hơn, một nghịch lý của thời kỳ làm việc tại nhà - work from home.  

Một thói quen tích cực hơn, trước thử thách của cuộc sống và công việc mùa giãn cách.

Thức dậy vào lúc 5h! Bếp nhà được làm ấm lên bởi tia lửa điện và hơi nước đun sôi bay lên. Pha một bình trà và một ly cafe, sức nóng của nước sôi đóng góp cho việc dậy mùi, đưa hương khi từng giọt cà phê tí tách rơi đều, lan tỏa theo những cánh cửa mở hé để gió thông suốt như thay đổi không khí ngột ngạt của căn nhà trong lúc đám trẻ say sưa giấc mộng lành. 

Thưởng thức những trang sách như một cách phiêu lưu; bước qua chặng đường của ráng chiều đời, nhận ra rằng có nhiều cách đi và học hỏi, để rồi viết lại những cảm xúc có được từ những gì đã diễn ra, trải nghiệm khi phát thanh viên bắt đầu đọc những tin tức đầu ngày trên một nền tảng youtube phát lại thời sự của hôm qua. 

Thành phố Hồ Chí Minh tiếp tục chỉ thị 16.

Tuyệt đối không để người dân di chuyển khỏi tỉnh, thành nơi cư trú từ nay cho đến khi hết giãn cách.

Chính phủ đồng ý giảm giá điện đợt 4.

Chủ tịch Hội Đồng Nhân Dân thăm các chốt bảo vệ “vùng xanh” của huyện Củ Chi.

7000 người dân Quảng Nam có nguyện vọng về quê. 

Nhật Bản thực hiện thí nghiệm lâm sàng thuốc điều trị Covid.

Việc mới phát sinh trong danh sách đầu ngày; em dặn ngó sang nhà hàng xóm xem cửa có mở không?

Hàng xóm tên một loài hoa, đặt cho các cô gái của bộ lạc Aruaki - Lan. Người phụ nữ đã gần chạm trần ngưỡng tuổi của Y Vân đặt ra; thân hình vừa người với những bước đi từ tốn như thể thăng trầm đã bao năm, vội vã gì với thế gian; gương mặt tròn, mái tóc xoăn ngang vai với đôi môi luôn gắn với mùa hoa nở tươi rói như một thói quen đã từng. 

Chị là một giáo viên mầm non đã về hưu, sống độc thân và cần một ai đó trong lúc dịch giã. Người chị chọn là hàng xóm. Tôi may mắn trở thành hàng xóm của chị; dọn về đây khi căn nhà của chị vẫn còn là một chỗ hoang tàn, xuống cấp, phai phôi bởi thời gian bào mòn để rồi căn nhà mọc lên đường hoàng, khang trang như lối chị đi về khi tuổi bước sang rạng chiều. 

Tôi ngưỡng mộ chị ở cách sống. Hoàng hôn đời, học trò từ thuở mầm non vẫn nhớ đến; nấu và mang tặng chị từng món ăn. Sao tự nhiên thấy cô giáo như mẹ hiền ngỡ đã biệt tích thiên thu như thể một loài đã tuyệt chủng, giờ như từ sách vỡ bước ra, thấy cái học ngày xưa còn chưa dở, chẳng qua là vẫn chưa thấm và đủ sao cho không phải chọn thức thời.

Tôi học được nhiều ở chị về cách sống. Dịch giả như chiến trận. Hậu cần phải chăm lo. 

Chị chăm chút những người ra “mặt trận”, chứng kiến rồi làm theo, như gửi chút tiền cho người đổ rác giữa lúc “giặc vô hình” vẫn rình rập ở xung quanh chờ đánh du kích. Từ đó thân người “chiến trận”, hai vợ chồng cứ hết soạn đồ ăn, đến đồ mặc để sẻ chia. 

Chị vun vén “tình làng nghĩa xóm”. Đám con tôi luôn nhận được quà con khi thì túi kẹo, lúc thì bánh, trái đủ cả…và hàng xóm xung quanh cũng được phần, chẳng ai thiếu…đặc biệt trong mùa dịch giả. Sự vun vén lâu ngày ấy bắt đầu vung lên, tràn đầy. 

Ngỡ ngàng. Có những việc không cần làm to tát, vẫn hình thành một ý nghĩa lớn lao.

Dịch đã vào hẻm. Sát cạnh nhà chị, hai vợ chồng già với mái tóc đã pha màu mây bay nhiễm Covid-19. 

Chị là người đầu tiên bước sang gửi những món quà. 

Sự kỳ thị bắt đầu lẻn vào trong căn hẻm.

(Trích Đời Sales)

Thứ Ba, 17 tháng 5, 2022

[Review Sách] Cuộc phiêu lưu của ngôn ngữ Anh - Melvyn Bragg


Bạn sẽ làm được với đam mê. Sức hấp dẫn của việc tìm hiểu về ngôn ngữ Anh của Melvyn Bragg thu hút nó nhiều hơn về mạch thời gian được tác giả chia sẻ, khi là một biên tập viên tìm chủ đề cho công việc của mình, say mê tìm tòi rồi trở thành một chuyên gia. Nhiêu đó đủ để thuyết phục nó đọc và tìm hiểu về những nghiên cứu của Melvyn Bragg về ngôn ngữ Anh.

Một chuyến phiêu lưu không nhàm chán. Sức sống mãnh liệt của ngôn ngữ Anh; từ việc bản thân tự phát triển, tiếp thu những ngôn ngữ khác như Pháp, Latin để làm giàu cho ngôn ngữ mình

"Trong tiếng Anh Cổ, ngữ nghĩa được thể hiện qua biến tố, giống như tiếng Latin. Điểm mấu chốt là trật tự từ thời đó lỏng lẻo hơn ngày nay rất nhiều....Sự hòa trộn mới trong ngữ pháp thường xảy ra tại những thị trấn giao thương vùng biên; họ trao đổi hàng hóa rồi trao đổi cả ngôn từ. Sự rõ ràng trong giao thương có thể là động lực thay đổi chủ chốt.

Một trong những vài trò đáng tự hào nhất của Anh ngữ chính là ghi chép lại "Biên niên sử Anglo-saxon, cuốn sách lưu giữ lại toàn bộ sự kiện vĩ đại đã diễn ra trong suốt hơn sáu trăm năm qua..."

Chuyến phiêu lưu cho gặp lại những con người nổi tiếng. Sự phá cách, tìm tòi của những con người làm việc với con chữ đa vun đấp cho ngôn ngữ anh nhiều hơn những ngôn từ.

"Những bài thơ sonnet là sàn đấu tay đôi, là phòng thí nghiệm ngôn ngữ và là tấm danh thiếp của Shakespeare. Ông là kẻ chân ướt chân ráo tới London, xuất thân từ vùng quê Warwickshire và "thất học", một diễn viên nghèo kiết xác, nhưng tên ông được in lên những trang giấy với vài trò một nhà thơ..

Chuyến phiêu lưu đến những vùng đất mới; thuộc địa Pháp, Anh, nhưng vùng khai phá mới của tiếng gọi thám hiểm "ra khơi" của những người được đất nước nằm trên lục địa già của hiện tại xem như những anh hùng lúc trở về ấy. Ngôn ngữ đã đi theo, tiếp nhận những ngôn ngữ địa phương mới, hình thành nên sự phong phú của ngôn ngữ Anh.

"Những người nhập cư, Từ "nhập cư" là một phát minh của người Mỹ. Sự di cư của con người đã xảy ra ở Cựu Thế giới Cũ nhưng ở Tân Thế Giới, đó là một trải nghiệm chung duy nhất có tính xác định

Chữ viết đã cai trị xã hội và khoảng cách giữa những điều được viết trên giấy với những lời được nói ra dần xuất hiện. Vốn dĩ khoảng cách ấy vẫn luôn tồn tại, nhưng giờ thì văn viết đã trở nên quyền lực hơn lời nói...

Một cuộc phiêu lưu nên có kết thúc nhưng không có hồi kết cho cuộc hành trình đáng kinh ngạc và cảm động của ngôn ngữ Anh, từ con khe nhỏ bé của nó đến những dòng sông tư tưởng, thơ ca và khoa học, đến đại dương của tôn giáo và chính trị, công nghiệp, tài chính và công nghệ, những đại dương đó bị cuốn theo những cơn bão đã đổ tiếng Anh vào cả những người sẵn sàng và không muốn". 

Thứ Sáu, 13 tháng 5, 2022

[Đời Sales] Từ Tâm Dịch - Những con người chấp nhận đổi thay

Sự đời không luôn như mong muốn. Chúng tôi gặp phải khó khăn về khoảng cách; việc tập hợp hồ sơ của khách hàng từ nỗ lực đi của em trên những chuyến xe đi về, khi thì xe máy, lúc thì xe chuyên dụng đi nhờ, hẹn hò đón nhau ở mấy cái ngã ba, đầu hẻm…của miền Tây. Nhờ vậy, tôi biết thêm được những thành viên của Toyota Cần Thơ làm công việc giao xe cho khách này, ngoài nhân viên bán hàng và cô bé phụ trách tài chính. 

Thời gian nhanh nhất để em hoàn thiện một bộ hồ sơ của khách hàng là hai ngày, chuyển lên Sài Gòn để tôi nhận được lúc ở văn phòng, khi ở bến xe là thêm một ngày. Hồ sơ đầy đủ để ra được quyết định đôi khi cần thêm những lần bổ sung, đó là những lần tranh đấu. Để rồi tiếp tục là một ngày để thực hiện một chuyến đi thực địa từ Tài Chính Toyota. Ngốn gần một tuần để có một quyết định cho khách hàng thực hiện một bộ hồ sơ vay có kết quả. 

Ấy vậy, anh em vẫn dìu dắt nhau đi qua. Ấy thế nên qua những nẻo đường có bước chân em và tiếng nói tôi. Lặng thầm. Chờ đợi.

Sự phát triển của công nghệ đã hỗ trợ chúng tôi. Gã facebook vào Việt Nam trong âm thầm vào năm 2006 với sự đón nhận của thế hệ trẻ lúc bấy giờ, những con người sẵn sàng tiếp nhận cái mới, mọi thứ chỉ dừng ở đó như là một mạng xã hội trong khi gã Yahoo độ đã bắt đầu lung lay một đế chế về nơi chia sẻ chuyện trò của giới trẻ từ Yahoo Messenger cho đến Yahoo Blog 360 độ. Tất cả đều diễn ra trên phương tiện máy tính. 

Cho đến khi gã Apple cho ra đời chiếc smartphone đầu tiên năm 2008, cả thế giới chứng kiến sự đổi thay nhưng chưa ai hình dung hết sự tác động của công nghệ đến cuộc sống ra sau, đến ba năm sau khi sự phổ biến của điện thoại thông minh bắt đầu thay thế dần ngôi vua của gã Nokia, tôi đã chứng kiến sự thay đổi này cùng với sự tác động của mạng xã hội.

Tiết kiệm chi phí. Tôi liên lạc nhiều qua điện thoại, nhưng với kênh giao tiếp này đã cho chúng tôi giao tiếp không chỉ qua những con chữ mà còn hình ảnh gửi đi, đó là những thông tin về khách hàng giúp dễ hình dung hơn thay vì diễn đạt bằng ngôn từ hoặc con chữ. Bảo mật thông tin khách hàng là một điều cần cân nhắc nhưng với những con người trẻ chưa hình dung đến những điều này. 

Quan trọng là giới trẻ sẵn sàng đón nhận cái mới; nghĩa là luôn sẵn sàng để thay đổi. 

Từ bên trong nội bộ, nơi đội ngũ trẻ đang chứng kiến sự thay đổi của thế hệ quản lý đầu tiên làm nền móng xây dựng cho đến tận mười năm sau, cũng bắt đầu hấp thụ văn hóa Kaizen (cải tiến liên tục) của Toyota, để rồi cho ra đời hàng loạt những kiến nghị đổi thay trình bày một cách bài bản: từ việc sắp xếp và rút ngắn khoảng cách đi lại trong cùng một khu vực thông qua điều phối nhân sự bán hàng cũng như kiến thức và kinh nghiệm chuyên môn, cho đến việc đồng hóa dữ liệu - từ kiến thức, kinh nghiệm chung để ra được dữ liệu một ngành nghề từ gợi ý và hướng dẫn của quản lý phòng kinh doanh và tín dụng khi đó, cho đến bước phát triển cao hơn - đổi thay đồng nghĩa chấp nhận một rủi ro nhất định. 

 

+Từ một độ nắng bỏ hạ, sang thu rồi gặp đông. Gần một năm tròn anh em cùng nhau vượt qua một chặng đường với những sự đổi thay trong cách làm khiến cả người trong cuộc choáng ngợp, với khoảng cách về đại lý khiến cho hình thức sẻ chia bị bó buộc chỉ còn trong những cuộc gọi đường dài (ngày qua ngày dễ làm người ngán ngẩm); với những ức chế từ công việc, khách hàng và các phòng ban mang lại khi quy trình đổi thay; giống như cổ máy vừa thay một khớp răng mới đang nghiến với những khớp cũ rít lên từng hồi vì thiếu nhớt. 

Thừa hưởng từ quản lý sẵn sàng đổi thay. Xây dựng sự tin tưởng sau một năm làm. Tôi và em đề xuất từ hai hướng để rút ngắn trong quy trình gửi hồ sơ, chấp nhận kết quả thẩm định thực địa từ Cần Thơ gửi về thành phố Hồ Chí Minh nơi trụ sở chính của Tài Chính Toyota. 

 

Đó là một quyết định đầy rủi ro bởi bản chất gần như là cùng một mục tiêu nhưng khác nhau hoàn toàn mục đích; em là đại diện của đại lý mang trên mình mục đích bán xe, tôi là đại lý của tài chính Toyota mang trên mình không chỉ mục đích cho vay mà còn cả giảm thiểu rủi ro trong quản lý khi là người ở tuyến đầu được giao trách nhiệm như bộ lọc đầu vào. Đó là viên gạch đầu tiên để ban giám đốc bật đèn xanh cho sự thay đổi lớn hơn hai năm sau đó, chấp nhận hồ sơ bản mềm thay vì bản gốc. 

 

Sự thay đổi lớn nhất đó là đã thuyết phục được ban giám đốc của Tài chính Toyota chấp nhận kết quả thực địa của nhân viên phụ trách tài chính là em; điều đó có nghĩa là rút ngắn 1 - 2 ngày để tài chính Toyota tự mình sắp xếp để đi kiểm tra thực địa nhà khách hàng rồi quay trở về để xem xét các con số rồi ra quyết định. Đằng sau sự thay đổi là nỗ lực của một tập thể tin tưởng vào sự cố gắng và nhiệt tình của chúng tôi, tôi biết được rằng sếp quản lý trực tiếp của mình đã phải hỗ trợ để trình bày một cách logic nhất có thể, thuyết phục được giám đốc tín dụng để trở thành người cộng sự có tiếng nói mạnh khi là người quản lý rủi ro trước tổng giám đốc người Úc khi đó để bắt đầu sự đổi thay một quy trình lớn. 

Sự bức phá bắt đầu, em bắt đầu gây dựng được lòng tin của tổ chức hay chính xác là phòng kinh doanh khi đó, các thành viên bắt đầu tin tưởng gửi các khách hàng vay để em xử lý bước đầu, tôi ở phía sau, quần thảo và chạy đua với khách hàng trong thời gian sớm nhất. 

 

Từ lèo tèo một năm, số lượng khách hàng xử lý chỉ đếm trên đầu một bàn tay, giờ anh em tôi xử lý số lượng trên đầu bàn tay đấy trong một tháng.

 

Gặp gỡ, chuyện trò, tiếp nhận và trao đổi. Quá trình xử lý hồ sơ rút ngắn, áp dụng công nghệ trong vận hành đã bắt đầu đơm hoa kết trái. 

 

 

Đến một ngày đá đơm bông.

            Để em được góp một phần cống hiến trong sự thành công của đại lý trẻ TCTC, như anh chàng thánh Gióng vươn vai lớn dậy, đứng ngang hàng với những đại lý đàn anh với lịch sử bề dày. Em hoàn tất vai trò người trung chuyển ở một nhánh sông để đại lý rẽ nguồn, tuôn ra biển lớn. TCTC đã đứng đầu trong top các đại lý hàng đầu của TOYOTA về chỉ tiêu TFS.

 

            Để sự kỳ vọng về một sự đột phát đã hình thành khi TCTC trở thành một trong những đại lý dẫn đầu về số lượng hồ sơ giải ngân của TFS trong 2012 (60 hồ sơ giải ngân) & chín tháng đầu năm 2013 (100 hồ sơ giải ngân)

 

            Cho niềm khát vọng về một sự song hành vượt qua những gian khó để tiến tới sự ghi nhận trong ánh mắt nghi ngại của nhiều người ở quá khứ, hiện tại và cả tương lai còn mãi như một khúc hát tôi ca hoài không chán mỗi khi bước chân đi đào tạo, lấy em làm hình mẫu & nơi em làm điểm gốc để phân tích về yếu tố thành công.

 

Sau những ngày nắng, mưa như mấy gã lưu manh hành hung những cung đường em qua lại ở các tỉnh miền Tây, cho đến tận giờ với những thành công bước đầu như một công việc. Tự hào. Những gì đã trải qua không phải nghĩ ngợi quá nhiều hay phân tích sâu xa vì chẳng có gì xa lạ. Yếu tố đó làm niềm tin. Gửi gắm.

Nhiều khi. Tôi chẳng muốn nghĩ ngợi nhiều, nói chuyện gì cao siêu, có đôi phần ích kỷ khi muốn em cứ thế mà lang bạt:

 

Qua những cánh đồng xanh ngát hay chín vàng, thơm lừng một mùi lúa ngậm sữa, quyến rũ mặt trời chạy qua lớp kính xe, ngồi xuống cạnh bên ở một buổi lam chiều. Đâu đó đằng xa khói nhà ai nấu món gì đang tỏa hương từ một chái bếp. Tự hỏi. Hương khói lam chiều có hoà với mùi lúa non làm một để tạo thành một mùi của đất mẹ miền Tây!?

 

Qua những rặng dừa xào xạc lá khô hay lá non xiêu vạt bởi gió chiều như tước rách màn trời ở một buổi nắng đã đi chơi, bỏ con sông chảy thành từng dòng lặng lẽ với lục bình tím rục một khúc quanh, lẻ loi vài gợn nước bao quanh rồi chạy mất.

Qua và qua nhiều nơi nữa. Để rồi cứ vậy mà sẻ chia. Để rồi ở một khoảnh khắc nào đó của ngày gọi điện hỏi: ở nơi đó có gì vui không em?  

(P/s: Tặng em gái – Liêu Phan Kim Thuỷ - Cựu Chuyên viên tư vấn tài chính TCTC. Hãy tiếp tục giữ vững niềm tin vì đơn giản đó là nơi bắt đầu)


Thứ Năm, 12 tháng 5, 2022

[Review Sách] Tạo độ (Cấu trúc gia đình và xã hội của người Jorai) - Jacques Dournes


Tôi hát bạn nghe, bạn hát tôi nghe. Khi cô bé Lê Cát Trọng Lý cùng với đội ngủ đi tìm về những bản sắc còn lưu lại thông qua những khúc hát dân ca của người dân tộc - đồng bào ấy, thì nó tìm lại những gì lịch sử diễn ra trên mãnh đất hình chữ S (dù phải thú nhận rằng Sài Gòn còn khám phá chưa xong) và hôm nay là trên mãnh đất Tây Nguyên. 

Jacques Dournes tiếp cận bằng việc sống cùng; tiếp cận những mẫu truyện dân gian truyền miệng và những gì diễn ra trong cuộc sống của người Jorai, đút kết lại mà thành.

Di sản để lại, sự tìm tòi và nghiên cứu của người Pháp về những vùng đất thuộc địa. Năm, mười, mười lăm, hai mươi...các con số cứ nhảy trong khoảng đời nghiên cứu của Jacques Dournes về một bộ tộc người Jorai trên miền đất Tây Nguyên nắng cháy. Hai mươi lăm năm sống cùng người Jorai nhưng bản thân ông thốt ra "đã đến muộn rồi"

"Có tất cả bao nhiêu thị tộc Jorai? Người được hỏi liệt kê ra được tám, nhưng lại không nói là có tám bởi con số này không có ý nghĩa. Tôi nghi ngờ rằng chỉ có bảy thị tộc, nhưng tôi không bao giờ biết chắc điều đó nếu không nghe đọc thuộc lòng những câu chuyện được dịch"

"Người Jorai rất mê phả hệ và về điểm này mà nói, họ là nguồn hỗ trợ tự nguyện cho người nghiên cứu. Các bài khấn thường bao gồm nhiều đoạn mà một trong số đó là danh sách của các vị tổ tiên mà gia đình cầu khấn"

"Con cái gắn bó với mẹ, ít thân với bố ..Người con trai tỏ ra sớm trở nên độc lập, những câu vẫn giữ lại một mối liên kết với mẹ cho tới lúc xuống mồ bởi cậu mang họ mẹ. Người con gái phải sống trọn đời trong nhà dcua3 mẹ hoặc gần đó, chỉ là cái bóng của người đã sinh ra mình, điều - ta có thể ngồ _ chẳng thuận lắm cho sự gần gủi vợ chồng"

Cho đến sự thay đổi vì mục đích chính trị. Đồng hóa. Người Kinh tìm đến, sự phân hóa hình thành. Sự xuất hiện của tiền.

"Tiền không giúp tiếp nối quá trình trao đổi, nó thuộc dòng học jorao . Sở hữu tiền là sở hữu jorao của thành công mà không cần cố gắng..."

Ngỡ ngàng. Phát hiện ra rằng không chỉ ở những đất nước xa xôi, bản sắc đã bị mai một, ở chính nơi mình sống cũng có những sự một mai đó.

 

Thứ Ba, 10 tháng 5, 2022

[Đời Sales] Từ Tâm Dịch - Chủ nghĩa xê dịch


Tôi nghĩ đến việc bị trói buộc phải ở một chỗ là một trong những sự ức chế cao cho mỗi con người, nhất là với đời Sales những con người không thể ngồi yên, họ luôn chuyển động 

 

Chim trời lang bạt gió

 

Em gọi tôi là đại ca, là huynh, thậm chí là thầy… nhưng như vậy không đủ để nói lên nhiều về mối quan hệ giữa tôi và em. Một đồng nghiệp, một đối tác, một người anh và là một người bạn. Tôi gọi em đơn giản là em gái. Thế thôi. 

Sau một chặng đường chẳng ngắn, chẳng dài; đếm qua, đếm lại thì ngót nghét cũng đã gần hai năm.

 

Bitexco, Sài Gòn, 2011. 

+Từ một độ nắng bước chân sang hạ. Ngót nghét, tôi bắt đầu công việc ở tài chính Toyota được gần ba năm, bước chân đến năm trên bảy các đại lý Toyota tại Sài Gòn. Nỗ lực để khẳng định; một kẻ ngoại đạo của ngành tài chính và sự ngông nghênh của tuổi trẻ, tôi là một ứng cử viên bị loại sau vòng phỏng vấn. 

Một sinh viên tỉnh lẻ, lặn ngụp trong buổi giao thời giữa học và làm, lựa chọn các ngành nghề, run ruổi tìm đến bán hàng cho một ngành nghề xuất nhập khẩu đã chọn - đại lý hãng tàu. Nhiêu đấy là chưa đủ, một gã trẻ đặt hoài bảo cao hơn và biết rõ nền là tìm kiếm kinh nghiệm, marketing là lĩnh vực đeo đuổi tiếp theo ở một công ty phân phối theo hình thức OEM; nơi tôi gặp gỡ những người bạn nước ngoài trở thành anh em đến hơn phân nửa cuộc đời còn lại, điều đó tiếp thêm cho tôi sự tự tin trước khi bước chân vào Toyota. 

Sự quá tự tin trở thành một rào cản, sau khi vượt qua vòng đánh giá ban đầu và nghịch ngợm trong đáp án IQ như thể cuộc đánh giá là một cuộc dạo chơi, cho đến việc thách thức kiểm tra trình độ của mình từ hai người phỏng vấn - hai con người đã có ảnh hưởng lớn đến cuộc đời tôi sau này không hay. Họ đặt tôi vào một vị trí khác - nhân viên kiểm tra thực địa, thành viên đang khuyết để thực hiện quản lý tốt rủi ro, đó là cơ hội để tôi hiểu hơn về một quy trình; bước bán hàng và bước thẩm định thực tế. Đồng thời, tôi được kích hoạt bản năng bán hàng cho sự háo thắng chứng minh năng lực mình.

Tôi duy trì ở top 3 nhân viên bán hàng tốt nhất của tài chính Toyota lúc bấy giờ, cùng hai thằng bạn đồng nghiệp vào cùng lúc chiếm lĩnh vị trí số 1, số 2 tại các đại lý lớn như Toyota Bến Thành, Toyota Hùng Vương và Toyota Lý Thường Kiệt. Trong mặt đừng bắt hình dong, chính xác với thân hình thấp bé của hai người bạn đồng nghiệp, xây dựng được sự tin tưởng và ủng hộ từ những đại lý lớn. Nguồn khách của tôi đa phần đến từ sự ủng hộ của đại lý Toyota Đông Sài Gòn; dẫu vậy tất cả đều quanh quẩn ở đất Sài Gòn. Cho đến một ngày, tôi  tiếp xúc với một nhân sự đến từ đại lý tỉnh - Toyota Cần Thơ.

 

Tôi được thông báo về một lịch đào tạo; đây là bước đầu tiên của sự thay đổi lớn từ một đại lý Toyota Cần Thơ, cho đến sự hình thành một mô hình nhân viên tài chính phổ biến rộng rãi của mười năm sau.

  

Tôi gặp em. Cô gái đang ngồi chờ ở quầy tiếp tân, đứng phắc dậy khi thấy tôi và đồng nghiệp tiến đến chào. Phân nửa rụt rè, phân nửa tự tin, đó là cảm nhận ban đầu khi nhìn thấy cô bé dáng người nhỏ nhắn; gương mặt sáng và mái tóc nhuộm màu vàng đầy nổi loạn. Thấp thoáng dáng dấp của đồng bằng, của đất gạo trắng, nước trong nhưng không phải có khói lam chiều bảng lảng bay trong vô định, ở đây có sự bồi đắp khát khao hiện thay như phù sa đổi mới vun vén nhiều năm tạo thành. Cù lao đã trở thành đảo tự khi nào. Con người đã phát triển hơn. Mấy ai còn chịu sống mãi kiếp long đong.

Tôi đã từng đùa với anh Bình - giám đốc của Toyota Cần Thơ khi đó: anh “lụm” con nhỏ này ở đâu về, làm không đủ sống phải đi bán vé số vàng hết cả tóc? Anh cười: Tao nhớ thấy nó bán ở một góc đường thấy thương nên nhận về. 

 


Nhân viên phụ trách tài chính. Một vị trí có rất nhiều cám dỗ. Tôi đặt ra sự trung thực - chịu khó - thông minh như một cách đo lường, cô bé cũng sẽ không ngoại lệ.

Em với dáng người nhỏ nhắn, tôi đoán chừng 1m52, là cựu sinh viên của trường đại học Cần Thơ - nơi sản sinh ra những nhân vật nổi tiếng trong giới giải trí, mà thế hệ của em lúc bấy giờ hâm mộ như Issac, Thanh Duy, Nhan Phúc Vinh…Đôi mắt sáng và nụ cười lành; kể cho tôi nghe quá trình học vấn và đi làm, tôi biết đã thỏa hai trên ba tiêu chí của mình, chuyện còn dài là thước đo về sự thành thật ra sao. Đó là lý vì sao, đi bất cứ buổi đào tạo núp bóng bán hàng nào, tôi luôn chỉ truyền đạt đúng một chữ: TIN.

 

Em học chuyên tiếng Pháp, em chia sẻ như một trong những hạn chế của mình khi tiếp xúc với môi trường tiếng Anh trong lúc đào tạo, như cách sử dụng từ chuyên môn hay đệm từ đã làm mất đi sự tự tin của cô bé, tôi biết rằng mình cần phải điều chỉnh ngôn từ phù hợp. Gác lại chuyện ngôn ngữ, từ chuyên môn hay sử dụng tiếng Anh để khoe mẽ một cách vô tình là không cần thiết.

 

Sự tự tin là thứ cần trang bị cho em. Đó là trách nhiệm của tôi, làm sao để mang đến sự tự tin cho cô bé sau một buổi đào tạo, không chỉ là kiến thức về ngân hàng (thứ em đã trang bị sẵn) mà còn là trong việc quản lý điều hành, cung cấp một bức tranh lớn nhất có thể trong khả năng am hiểu của mình. 

 

Hoàn tất buổi đào tạo. Đó là sự tiếp xúc đầu tiên với thành viên đến từ đại lý tỉnh. 

 

Hãy cứ đi. Như là điều chia sẻ cuối cùng trước khi tiễn em ra về; đi để thấy, đi để nghe và tự đưa ra đánh giá của bản thân mình. Trước khi thuyết phục anh, em cần tự thuyết phục bản thân mình về đánh giá một khách hàng đủ năng lực để rồi tranh đấu nếu có vì hơn ai hết, em là người hiểu khách hàng. Đi để hiểu khách hàng.

 

Em chào mọi người ra về. Khuất dần ở một bến xe trong chiều bóng đổ, tôi tiễn em. Tôi đã nghĩ mọi việc chỉ dừng lại ở đây: đào tạo. 

 

Xa lạ. Với tất cả mọi người và cả tôi, khoảng cách chỉ rút ngắn dần khi cuộc gọi đầu lúc nắng trưa hè xôn xao như thổi còi cho cuộc chạy việt dã của những giọt mồ hôi; em còn lưu giữ số điện thoại của tôi.

Em hỏi về cách xử lý một tình huống (tôi không phải là thành viên phụ trách đại lý TCTC lúc bấy giờ), khách hàng không chịu cung cấp những giấy tờ TFSVN cần. Tôi xác định chúng ta sẽ yêu cầu khách hàng cung cấp những gì khách hàng có, chứ không phải chúng ta cần, để minh chứng cho lời nói của khách hàng đã sẻ chia. Tôi yêu cầu em xác nhận và làm việc lại với người phụ trách - đầu mối của tài chính Toyota một lần nữa. 

Tôi được giao phụ trách TCTC sau đó. Khi nắng xuân vẫn còn nằm đậu ở một góc nhành mai còn vương vấn khi sót một nụ hoa chưa nở kịp mùa, tôi bắt đầu một hành trình kết nối mới và thử thách mới. 

Hai con người khác nhau. Gần như bản tính đối lập hoàn toàn, sự linh động, thích nghi với hoàn cảnh đối lập gần như hoàn toàn với sự quyết đoán, cương trực trong suốt quá trình làm.

Một mục tiêu chung. Hai anh em phải mang đến một kết quả tốt hơn về tài chính Toyota, và cả khách hàng vay mua xe Toyota. Đó là nhiệm vụ còn về thực hiện ra sao và thế nào, thì cả hai anh em như gã mù đi trong bóng đêm, dò từng bước chân đi dựa trên trực giác là chính. Biết và đồng ý với nhau một điều: vấp ngã thì đứng dậy. Chúng tôi đi, như thể đi rồi sẽ đến, cứ miệt mài thế thôi, như thể việc của cá là bơi, việc của chim trời là cứ bay. Chim trời lang bạt gió.

(Trích Đời Sales)

Thứ Hai, 9 tháng 5, 2022

[Review Sách] Giá trị của sự tử tế - Piero Ferrucci

Khi người anh trai của mình qua đời, tôi cảm nhận rõ hơn nhận định của Piero Ferrucci về cuộc sống, người thân. Họ vẫn hiện hữu theo cách đó

"Ghi nhớ là sống. Lãng quên là chết. Khi ai đó qua đã qua đời bỗng sống dậy trong ký ức của chúng ta, họ đột nhiên hiện diện lại lần nữa."

 "Tôi đồ rằng quãng thời gian đẹp nhất trong cuộc đời mỗi chúng ta đã qua rồi. Cũng không có gì phải nuối tiếc cả - tất cả chúng ta, dù đang ở độ tuổi nào, vẫn còn rất nhiều khả năng để phát triển, nhiều trở ngại cần vượt qua, nhiều cơ hội để làm tròn công việc của mình"

Bằng góc nhìn vị tha; như những quyển sách cùng thể loại, để đưa ra những giải pháp, lời khuyên, thứ vốn dĩ nằm trong những cái gọi là "văn hóa" mà các công ty gán ghép, đam mê và ước mơ xây dựng như thành tựu của tổ chức mình. Ở đây, tác giả hướng đến cá nhân nhiều hơn từ các giải pháp

"Sự chú tâm chính là một hình thái của lòng tốt, còn thờ ơ là cấp độ cao nhất của sự man rợ. Chú tâm nghĩa là ta cần tỉnh táo, tức nhận biết được ta đang nhìn thấy điều gì.

Sự hào phóng chạm tới tầng ý thức sâu nhất trong mỗi con người của chúng ta. Mỗi khi phải đối mặt với ý thực về sự sở hữu ta lại trở nên nhạy cảm thái quá."

Có lẽ thật kỳ lạ, và trái ngược, nhưng là sự thật: Con đường đúng đắn nhất để tiến xa hơn, để tìm tự do cho bản thân, và nhìn thấy hạnh phúc của chính mình, lại thường không phải bằng cách trực tiếp theo đuổi những mục tiêu ấy, mà bằng cách quan tâ đến lợi ích của những người khác, giúp họ bớt sợ hãi và đau đớn, đóng góp vào niềm hạnh phúc của họ. Rốt cuộc thì những điều ấy rất đơn giản. Không cẩn phải chọn giữa việc sống tốt với người khác và sống tốt với chính bản thân mình. Hai điều đó là một."

Thứ Ba, 3 tháng 5, 2022

[Đời Sales] Từ Tâm Dịch - Tôi và sinh viên


 Ngày 31 tháng 07 năm 2021 

Màn hình phủ kín bởi các ổ cửa sổ nhỏ. Khi dịch covid-19 bùng phát chính là thời điểm của công nghệ và các phương thức giao tiếp online lên ngôi; họp trực tuyến diễn ra ở khắp mọi nơi. 

Thế giới thực giờ như dịch chuyển hoàn toàn lên không gian mạng. 

Đời người đi làm phải làm quen với cụm từ work from home (làm việc tại nhà). Đó là hình ảnh của một con người nhìn chằm chằm; rồi nói, rồi cười... trước một màn hình máy tính hay điện thoại một cách thường xuyên nếu như không muốn nói là cả ngày. Tôi soi vào gương, thấy mình là một ví dụ hoàn hảo minh chứng cho hình ảnh đấy.

Google Meet là phương tiện liên lạc với sinh viên. Tôi nghĩ mình phải làm gì đó để góp chút sức trong khả năng của mình, đối tượng tôi chọn là sinh viên đang mắc kẹt lại tại Sài Gòn. Bằng phương thức trực tuyến, với những công việc chẳng đầu chẳng đuôi được bản thân tôi nghĩ ra nhằm để có việc cho sinh viên làm…kiếm sống. 

Tôi không thích sự ban ơn. Vì chính điều đó nên khi đặt mình vào hoàn cảnh của sinh viên, tôi nghĩ đến việc tạo ra một “công việc” để các bạn làm và được trả lương như thành quả của việc lao động. Sự thật thì ai cũng biết, khi dịch bùng phát thì chẳng có việc gì làm. Một trong những công việc tôi giao cho các bạn là…đọc sách rồi thuyết trình. 

Mỗi ngày ba mươi phút, tôi đều đặn gặp những bạn sinh viên kẹt lại ở Sài Gòn trên ô cửa sổ nhỏ online, phần để kiểm tra việc thực hiện “công việc” (tránh suy nghĩ về những thông tin tiêu cực làm hoảng loạn thêm), và phần để xem có thành viên nào mắc Covid không. Việc phát hiện và hỗ trợ sớm sẽ giúp ích nhiều cho các bạn, tôi suy nghĩ ngây ngô như thế trong hoàn cảnh bản thân cũng tham gia việc giãn cách xả hội tại nhà. Riêng các bạn sinh viên, đứa ở ký túc xá, đứa thì ở nhà trọ; tất cả đều duy trì sinh hoạt trong một phạm vi hẹp trong sự lo lắng của người thân. 

Số lượng ô cửa sổ màn hình bắt đầu tính bằng chục. Nhẫm lại hành trình, thấy ít nhất đã có sinh viên của hơn mười trường đại học tại thành phố Hồ Chí Minh đi cùng mình. 

Trong đám sinh viên ấy, tôi đặc biệt chú ý đến đứa nhóc sinh viên được vợ tôi quý mến bởi sự chịu khó đang học dở dang chuyên ngành 3D tại đại học FPT. 

Chú nhóc ở tuổi đôi mươi, sóng mũi cao, gương mặt sáng đến từ mảnh đất miền Trung. Thanh Hóa là nơi chú nhóc được sinh ra, giờ kẹt lại Sài Gòn trong căn nhà trọ chưa đến 10 m2; món ăn định kỳ là mì tôm ấy. Tôi thường len lén chuyển tiền lương thêm với lời kêu gọi động viên cố lên. Để rồi, trãi qua một trận dịch, thằng nhóc vẫn tiếp tục đồng hành cùng với vợ tôi để học hỏi về chuyên môn nghiệp nghề. 

Nụ cười là động lực. Tôi thích nụ cười của sinh viên; không quá già để có những khách sáo chen vào trong suy nghĩ, không quá trẻ để có những ngây ngô đặt trong tâm thức người nhìn. 

Sớm đấy, đám trẻ báo tin, ký túc xá đại học Bách Khoa đã phong tỏa. Màn hình vẫn phủ kín các ô cửa sổ nhỏ. Đám nhóc miệt mài thuyết trình sách đọc vừa xong.   

Phường Tân Định, Quận 1, nơi tôi ở. Mỗi ngày có ít nhất 2 người chết. Thông tin đến từ nhưng cô, dì bắt ghế ngồi trước cửa kể nhau nghe. 

Ít nhất hai người chết như hai ly café tôi uống mỗi ngày để chiến đấu trong các buổi họp online. Quả thật, mức độ căng thẳng của làm việc tại nhà không thua làm việc tại văn phòng. 

Đó là một sự đảo lộn không còn phân biệt được rõ ràng thời gian nào là thời gian của công việc, thời gian nào là của cá nhân, gia đình. Tất cả cứ thế lộn tùng phèo.

Theo một trong những báo cáo của các tổ chức bảo hiểm đã chỉ ra rằng con người sẽ cảm thấy áp lực; tinh thần dẫn đến tiêu cực khi sống với dịch cùng thế giới trên mạng. Dẫu biết vậy nhưng bản thân tôi cũng không thoát khỏi sự đảo lộn này.   

Tôi tranh thủ lướt tin ở đầu ngày. 

  • Thành phố chuẩn bị phương án phục hồi sản xuất kinh doanh.

  • Các địa phương chia sẻ nguồn vaccine đối với tỉnh, thành đang bùng phát dịch bệnh. Tất cả người dân trên 18 tuổi sẽ được tiêm ngừa vaccine.

  • Sở Công Thương tăng cường tổ chức bán hàng lưu động. 

  • Trên 5000 người tình nguyện đăng ký tham gia chống dịch. Tôi biết trong nhóm người ấy, chắc chắn có những người bạn của mình. Tôi thích họ vì có chung một điểm giống nhau. Tất cả không ai bảo ai nhưng đều tự nguyện góp một tay chống dịch.

Có một sự hoảng loạn ngày càng dân cao trong tâm trí của mỗi người với những thông tin họ thể hiện và truyền tải trên mạng được sự giám sát nghiêm ngặt bởi những an ninh mạng. 

Những vụ thông tin chính xác hoặc lợi dụng tình hình dịch bệnh để chống phá nhà nước cũng đầy rẫy bởi những vết thương từ quá khứ để lại; một bộ phận phải tha hương và ôm nỗi tiếc nuối về một đất nước Việt Nam huy hoàng của ngày nào đâu mất, tang hoang sau chiến tranh rồi hồi phục dần nhưng trong suy nghĩ của những con người tha hương ấy vẫn chưa thoát khỏi cuộc sống trong ký ức của mình.

Đâu đó, mấy câu chuyện vỡ trận được nói ra rả trên mạng truyền thông không chính thống; lan truyền ngày một nhiều hơn.

Tôi không biết bản thân sắp vào cuộc chiến đấu sinh tử; mà chắc chắn rằng bản thân sẽ không muốn nhớ lại.

(Trích Đời Sales từ Tâm Dịch)

[Review Sách] Những đại lộ vành đai - Patrick Modiano


Tác phẩm đoạt giải Nobel văn chương 2014. Sức nặng của sự vinh danh là không chối cãi, nó cố mà cảm cái sức nặng đó trong quá trình đọc sách, lắng nghe nhân vật kể về hành trình tìm cha của mình, dẫu vậy có gì đó khó nuốt trôi ở một người đọc như nó. Có thể đấy là nằm ở văn phong và đa tầng nghĩa truyền tải không chỉ là câu chuyện đi tìm cha. 

Lời kể chen lấn lời tự sự. Cảm giác như tự vấn, đấu tranh tâm lý của người con trước người cha đã sinh ra mình. Dẫu có tồi tệ đến thế nào thì vẫn chảy một dòng máu và đứa con đã sẵn sàng cho một sự thứ tha hai chiều.

"Thời buổi đó, không gì dễ hơn việc loại bỏ một người như bố. Không quốc tịch, không pháp danh, không nơi cư trú cố định, bố thiệt thòi chồng chất thiệt thòi...Bố không để lại cho tôi một kỷ niệm tuyệt vời, nhưng mọi chuyện, sau mười năm, mất đi tầm quan trọng của nó và tôi không còn oán hận chút nào về "trường đoạn đau đớn ở trạm tàu điện George-V" ...Chúng ta sẽ đề cặp chủ đề ấy một lần nữa và đây là lần cuối. Về hai điều: 1. Tôi nghi oan cho bố, Xin bố, trong trường hợp này, chấp nhận lời xin lỗi của tôi và quy sai lầm ấy cho những hoang tưởng trong tôi. 2. Nếu bố đã muốn đẩy tôi xuống gầm tàu điện ngầm, thì tôi vui lòng chấp nhật cho bố được hưởng những tình tiết giảm nhẹ"

[Review Sách] Lược sử ngôn ngữ - Daniel L. Everett


Một hành trình ba mươi năm. Tác giả Daniel L. Everett người Mỹ, đã lặn lội sinh sống và làm việc trong rừng rậm Amazon với hơn mười nhóm bộ lạc khác nhau để nghiên cứu về đề tài đam mê của mình: ngôn ngữ.

"Thực tế là ngôn ngữ không đòi hỏi việc phát âm tròn vành rõ chữ như chúng ta nghĩ. Ngôn ngữ có thể là huýt sáo, thì thầm hoặc thốt lên một nguyên âm đơn, có thể không cần phụ âm. Nó là sự kết hợp giữa văn hóa và bộ não Homo - thứ mang đến cho chúng ta ngôn ngữ. Còn tiếng nói hiện đại chỉ là chức năng phụ thêm đẹp mã. 

Mối liên kết giữa cử chỉ và lời nói cũng chịu ảnh hưởng từ văn hóa...Văn hóa là những quy ước ngầm của kiến thức và sự thể hiện của các vai trò xã hội, các giá trị và phương thức được chia sẻ trong cộng đồng. Mỗi chúng ta đều có nhiều vai trò khác nhau. 

"Cốt lõi của ngôn ngữ là kí hiệu, sự kết hợp giữa hình thức được chấp thuận với ý nghĩa được phát triển về mặt văn hóa. Những ràng buộc về nhận thức và giới hạn trong tư duy của con người là nhân tố dẫn dắt quá trình này, nhưng chủ yếu chúng là sản phẩm của xã hội loài người, của những giá trị, tri thức và cấu trúc xã hội.

[Review Sách] Công ty tôi gìn giữ - Leonard A. Lauder


Một đế chế Estée Lauder được kể lại khiêm tốn. Từ một công ty nhỏ với ý tưởng của người mẹ làm nền móng, nhanh chóng phát triển thành một tập đoàn đa quốc gia. Đó là một công ty gia đình, xuất phát điểm của một gia đình là dân nhập cư. 

Tồn tại và phát triển từ người phụ nữ yêu "vẽ trên khuôn mặt", nhạy cảm với thị trường và khát khao sống với đam mê "Giải pháp quảng cáo truyền miệng thông qua phụ nữ đã đặt nền móng đầu tiên cho mỹ phẩm Estée Lauder" - Một thế hệ được truyền lại từ người phụ nữ mạnh mẽ và quyết đoán". Luôn cố gắng tìm tòi và nổ lực để sống với đam mê của mình, một người phụ nữ bán hàng bẩm sinh "Điểm mấu chốt là phải luôn trưng bày sản phẩm trước mắt người tiêu dùng và liên tục sáng tạo nhiều cách thức mới mẻ để thu hút sự chú ý của họ"

Đi suốt hành trình kể về sự ra đời và phát triển, Leonard A. Lauder lồng ghép vào đó những kinh nghiệm rút ra và chia sẻ lại cho người đọc. 

"Nếu bạn có thể dạy một đứa trẻ 6 tuổi thành công - bất kể hướng dẫn bé úp mặt xuống nước hay đánh bóng mềm - thì bạn có thể dạy cho bất kỳ ai, về bất cứ chủ đề gì. Nguyên tắc này đúng trong việc bán hàng cũng như trong bơi lội hay môn bóng mềm" 

Những bài học khi là một anh chàng sĩ quan. Leonard A. Lauder đã học được:

(1) Quyết đoán (2) Đưa ra mệnh lệnh rõ ràng, truyền đạt đúng người và tuyệt đối không mơ hồ (3)Thường xuyên khen ngợi thành quả và tinh thần làm việc chăm chỉ của cấp dưới (4) Khen ngợi công khai nhưng phê bình kín đáo (5) Khi có người kể với bạn về một việc làm tốt, đáng được ghi nhận của ai đó, hãy khen ngợi cả hai người, như vậy, tất cả sẽ biết ơn vì bạn trân trọng hành động của họ (6) Bạn có thể ủy thác quyền hành nhưng không thể chuyển giao trách nhiệm cho người khác (7) Tôn trọng.

Nếu bạn đang giằng xé giữa con tim và lý trí, hãy làm theo những gì trái tim mách bảo!

"Khi bước vào cuộc chiến, bạn cần biết rõ mình đang làm gì và sẽ đi đến đâu. Hãy tập hợp tất cả đồng đội, đồng minh và giúp họ thấu hiểu lẫn nhau. Bạn không thể mong đợi người khác nghe theo mình nếu họ chưa hiểu bạn đang làm gì và tại sao lại làm thế" 

Tất cả các nhiệm vụ sẽ được hoàn thành suôn sẽ hơn nếu bạn bắt đầu bằng sự đồng thuận thay vì mâu thuẫn. Nếu mọi người có cảm xúc tích cực, những thứ khác tự động diễn ra trôi chảy. 

Tất cả mọi người trên thế giới này đều có giá trị. Nếu như bạn không thể giúp một người trở thành nhân viên hữu ích trong tổ chức của mình, đó gần như luôn là lỗi của bạn. Hãy thừa nhận điều này một cách thành thật và trên tinh thần tôn trọng lẫn nhau" 

Quyển sách xứng đáng để đọc. Đặc biệt là người đam mê bán hàng hay khát khao khởi nghiệp, sức sống nằm ở trong từng kinh nghiệm được sẽ chia vẫn chảy bỏng.


[Nhật ký của cha] Merci, ông già & con chữ

  Ai rồi cũng phải lớn! Ông già nhận ra điều đó khi ngồi ly trà cúc còn ủ hơi nóng ở một đêm cuối hạ, lắng nghe thằng nhóc Merci nói bằn...