Chiến Phan

Thứ Bảy, 3 tháng 9, 2022

[Sách] Cuộc sống từ ô cửa Thiền - Tập 1 - Vô Thường

"Có người mãi nhìn cuộc đời như hôm qua, nói những lời như hôm qua, làm những việc như hôm qua đã làm, nhưng lại chờ mong những đổi thay. 

Sẽ rất khó khăn khi chọn cho mình sự lương thiện để sống, những nếu vì những điều dễ dàng trước mắt mà làm những việc không lương thiện rồi nhận lại kết quả từ đó, khi đó nhất định phải khó khăn bội phần"

Bạn tặng bộ sách; giờ cũng phải dùng cho đúng cách xưng hồ, bạn đã là "thầy".  Biết nhau dưới mái nhà Toyota, gặp nhau ở một đời Sales (bán hàng), bạn rẽ sang nhiều vị trí để rồi chọn một con đường thiền tư tìm kiếm về khái niệm "hòa bình" trong con đường mộ đạo. 

Bạn chọn tặng bởi giá trị truyền tải. 

"15 năm mãi miết đi; một chiều ngồi xuống nghĩ chân, nhìn lại, thứ mà 15 năm trước nghĩ là to lớn, 15 năm sau, hóa ra lại bé nhỏ chưa vừa một bàn chân bình yên, và cũng không ngọt như một giọt mật nhân gian. 15 năm đó, thời gian cứ lặng lẽ cắt vụn nát hết tuổi trẻ của mình. 15 năm nữa, có lẽ cũng chỉ như một chớp mắt thoáng qua"

Day dứt những lời kinh trong lòng bàn tay. Âm hưởng của người kể lại, lồng vào đấy những lời răng thiện, ác. Lòng lành. Đối ẩm dưới mái chùa nơi quận một, giữa một phố thị xô bồ, đêm về là một chốn ăn chơi gần ngã tư quốc tế của Sài Gòn, lời kinh tiếng kệ cứ thế vang lên. Đó là một buổi trưa thu giã biệt hè. 

"Đời người chia thành ba giai đoạn: Thanh niên - Trung niên - Lão niên. Nếu thực sự biết thương mình trong ba giai đoạn đó, nhất định phải biết thương mình ít nhất một lần.

Thương Tuổi già bằng một trái tim tĩnh lặng đầy từ tâm. Để dừng lại, và chuẩn bị cho cuộc hành trình trở về lại với chính mình. Để tĩnh lặng giữa những ngỗn ngang được mất đã trải qua hơn nửa đời người. Để đủ dũng khí cho cuộc hành trình dài mà ai cũng phải đi qua đó một mình."

Tôn giáo là không bàn. Nó nói với bạn về chủ đề bạn lựa chọn một hướng đi; bởi đọc ngàn trang nhưng chưa tường một chữ thì mạn đàm cũng chỉ là lọc từ, phô chữ, ngụy nghĩa cho đủ chuyện trò gượng gạo cho kiểu vừa với nhau một tầm thước. 

Phải thú nhận rằng những lời kinh ấy đủ sức tạo ra giá trị cho người đọc.

Phải nhìn nhận rằng những lời kinh ấy cần người đọc có quan điểm riêng để nhận nhìn.



 


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

[Nhật ký của cha] Merci, ông già & con chữ

  Ai rồi cũng phải lớn! Ông già nhận ra điều đó khi ngồi ly trà cúc còn ủ hơi nóng ở một đêm cuối hạ, lắng nghe thằng nhóc Merci nói bằn...