Ngày 20 tháng 7 năm 2021. Tôi viết từ tâm dịch. Trận đại dịch mà thế giới loài người đang phải chiến đấu bởi tác nhân virus SARC-CoV-2 và các biến thể.
Tôi bắt đầu trang bị kiến thức cho bản thân mình về con virus này. Thời đại tôi sống, tìm hiểu và tra cứu chủ yếu qua công cụ google - một trong những công ty công nghệ lớn nhất thế giới thời đại bây giờ; và một trong những trang web để truy cập tìm hiểu thì nguồn mở Wikipedia vẫn được xem là nguồn thông tin nhiều người tin dùng
Đại dịch COVID-19 là đại dịch bệnh truyền nhiễm với tác nhân là virus SARS-CoV-2 và các biến thể của nó đang diễn ra trên phạm vi toàn cầu.Khởi nguồn vào cuối tháng 12 năm 2019 với tâm dịch đầu tiên tại thành phố Vũ Hán thuộc miền Trung Trung Quốc đại lục, bắt nguồn từ một nhóm người mắc viêm phổi không rõ nguyên nhân. Giới chức y tế địa phương xác nhận rằng trước đó họ đã từng tiếp xúc, chủ yếu với những thương nhân buôn bán và làm việc tại chợ bán buôn hải sản Hoa Nam. Các nhà khoa học Trung Quốc đã tiến hành nghiên cứu và phân lập được một chủng coronavirus mà Tổ chức Y tế Thế giới lúc đó tạm gọi là 2019-nCoV, có trình tự gen giống với SARS-CoV trước đây với mức tương đồng lên tới 79,5%.
Các ca nghi nhiễm đầu tiên ở Vũ Hán được báo cáo vào ngày 31 tháng 12 năm 2019.
Nguồn thông tin của Wiki chỉ dẫn dắt đến đây. Cả thế giới ắt hẳn vẫn còn chờ đợi một câu trả lời cho nguồn gốc của con virus này khi bùng phát đầu tiên ở Trung Quốc. Các nước giàu như Mỹ và Châu Âu đưa ra những lời chỉ trích về Trung Quốc như là nguồn gốc của virus xuất thân từ một phòng thí nghiệm. Đó là vũ khí sinh học đằng sau những nhận định đó như một trong những thuyết âm mưu; mọi người nghiên về thuyết âm mưu này sau hơn một năm tổng thống Mỹ - Donald Trump chỉ trích và đổ lỗi này phát sinh từ Trung Quốc hơn nhận định cho rằng nguồn gốc của dịch bệnh xuất phát từ động vật - loài dơi.
Câu chuyện về nguồn gốc của thứ virus đáng sợ này vẫn cứ thế kéo dài suốt hơn một năm qua. Đọng lại trong tâm trí của mọi người trên thế giới lúc này chỉ là nỗi lo sợ về cái chết của virus gây ra.
Biến thế Delta bắt đầu xuất hiện và đang bắt đầu hoành hành dữ dội sau hơn một năm rưỡi tồn tại.
Dịch đang diễn biến phức tạp tại thành phố Hồ Chí Minh (bản thân tôi thích gọi nơi đây là Sài Gòn vì nhiều lý do), với những người nhiễm bệnh phải tự cách ly ở nhà, khung cảnh của những ước bạn về việc người bị nhiễm bệnh thiếu oxy và những cái chết không kịp chôn, kịp thiêu đã phần nào góp vào tâm lý lo sợ thanh hoảng loạn của những con người sống ở nơi đây.
Tôi hỏi mẹ tôi; người phụ nữ đã vượt bát thập cổ lai hy, rằng trong trí nhớ của mẹ tôi liệu rằng đã gặp một trận chiến dịch kinh hoàng tương tự như vậy không. Đáp lại lời tôi rằng đây là trận dịch kinh khủng nhất mà người phụ nữ đã đi qua những trận dịch và trận đói kinh hoàng của lịch sử từng chứng kiến, bởi sự nguy hiểm của virus như một binh đoàn thần chết đi khắp các hang cùng, ngõ hẻm để tước đi nhưng linh hồn.
Lên thiên đường hay xuống địa ngục, chẳng ai biết. Tôi chỉ biết rằng mình phải trân trọng thời gian bằng cách kiếm một việc gì đó có thể hữu ích và ý nghĩa hơn các công việc mang tính chất cơm, áo, gạo, tiền để tồn tại. Tôi chọn viết.
Yêu thương để viết lại tất cả dùng để sẻ chia. Nghe có vẻ ngang trái vì là ý tưởng này chợt đến khi số lượng con số người nhiễm phát sinh trong ngày lên hơn bốn con số, lập kỷ lục một ngày vượt bốn ngàn người nhiễm.
Các con số bắt đầu cứ hiển hiện trong đầu, rồi liên tưởng đến những cái chết, tôi thấy cuộc đời quả thật vô thường như thuyết của nhà Phật. Suy nghĩ định hình trong đầu tôi lúc này là thời gian cực kỳ quý giá, hạn hữu chứ không phải giàu có như tôi nghĩ ở một thời tuổi trẻ, ở thì hiện tại này các bạn trẻ gọi là thời thanh xuân. Thanh xuân là hữu hạn.
Tôi không cho phép bản thân tôi chần chừ để hoàn thành viết Đời Sales, dù rằng bản thân đặt mục tiêu mỗi năm viết tặng mình một quyển sách về những đề tài yêu thích khác nhau. Đời Sales vẫn là một bản thảo vẫn còn dở dang với ấp ôm mang những suy nghĩ, tâm tư về những kiến thức và hành trình của một người chập chững bước chân vào thế giới bán hàng để rồi ở lại đây suốt hơn mười lăm năm.
Tôi muốn viết lại sự kiện này với những gì đã từng trải qua của một gã xuất thân từ bán hàng, cuộc đời của gã bán hàng như tôi.
…
Đời ai sống được hai lần?
Tôi sống được hai cuộc đời.
Đời thường và đời Sales.
Tôi gọi cuộc đời dành cho bán hàng là Đời Sales. Tôi yêu cuộc sống thứ hai này. Ai đó sẽ tìm thấy được đam mê khi đã lỡ yêu thương.
Là một người yêu thích viết lách từ thuở nhỏ, bài văn đầu tiên của tôi - một cậu nhóc lớp sáu là kể lại món quà tôi được mẹ mình tặng cho - một chiếc bánh mua về từ chợ, cô giáo đọc bài văn trước lớp khi đám bạn tôi cười rũ rượi; không phải vì câu từ hay cách kể mà chỉ là món quà quê mùa đó. Dẫu vậy, tôi vẫn tiếp tục viết.
Tôi viết đời Sales từ lúc bước chân vào Toyota, ngôi nhà của gã khổng lồ trong thị trường xe hơi tại Việt Nam khi đó với thị phần đứng đầu và khắc sâu trong tâm khảm người dùng về một thương hiệu. Tài chính Toyota là nơi bắt đầu hành trình của cuộc đời thứ hai của mình, trải qua rất nhiều ngành nghề và biết bao là nơi chốn để gặp gỡ rất nhiều con người sinh sống trên mảnh đất hình chữ S, nhiều người trong số họ đến với mảnh đất thân yêu của tôi từ những nơi khác nhau trên quả địa cầu này như một yêu cầu của công việc được giao, đôi khi là như định mệnh đã an bài. Ai cũng có một số phận. Đó là hành trình suốt mười lăm năm tính từ lúc tôi xem lại bản thảo đã điều chỉnh này.
Đời Sales là một cuộc đời vị sống.
Một cuộc đời của đầy đủ gia vị của mặn, ngọt, chua, cay.
Đó là cái mặn chát của giọt mồ hôi ở những buổi chạy nhong nhong trên chiếc xe dream xuất xứ từ Trung Quốc dưới cái nắng hỏa thiêu của đường phố Sài Gòn; để đến chỗ làm, nhà khách hàng hay là một cơ sở của khách hàng. Tất cả những người bán hàng đều làm một công việc giống nhau. Tìm khách theo đúng nghĩa bán lưng cho trời, bán mặt cho đất.
Đó là cái ngọt ngào của thành quả đạt được khi tìm kiếm được một khách hàng. Cái gật đầu đồng ý của khách hàng là một trong những sự sung sướng nhất ban đầu mà người bán hàng nhận được như tôi. Để có được cái gật đầu đó là cả một quá trình được chuẩn bị, giới thiệu và thuyết phục. Hành trình càng dài, kết quả đạt được ngọt ngào hơn bạn tưởng.
Sự chua cay đến từ sự nghi ngờ. Nghi ngờ dẫn lối đến phủ nhận. Sự ác cảm ban đầu của khách hàng dành cho người bán hàng luôn hiện hữu vì chẳng ai thích mình bị dẫn dắt bởi bất kỳ ai. Từ suy nghĩ đó, khách hàng bên ngoài hay bên trong đều sẵn sàng tuôn trào những ngôn từ mang tính chất ác cảm dành cho người bán hàng, đôi khi là sự quy chụp, mặc định, đóng khung dựa trên cuộc sống kinh nghiệm đã từng.
Đến tận giây phút này, tôi vẫn còn nhớ rất rõ khách hàng đầu tiên của mình. Đó là một cặp vợ chồng trung lưu đang muốn mua một chiếc xe Toyota Innova để thuận tiện cho việc đi lại và công việc của mình. Người vợ sở hữu một công ty về nghiên cứu và khảo sát thị trường. Người chồng là một giám đốc quản lý nghiên cứu và khảo sát thị trường của một doanh nghiệp nước ngoài hoạt động tại Việt Nam.
Tôi phải mất đến ba mươi phút để trả lời các câu hỏi chuyên môn và hóc búa nhất của cả hai dành cho mình về sản phẩm, quy trình và thủ tục cho vay của tài chính Toyota; một điều còn lạ lẫm với khách hàng Toyota khi đó. Tôi phải chạy như thoi đưa từ quận hai sang quận nhất và ngược lại để hoàn thành thủ tục hồ sơ của khách hàng trong suốt hai ngày để chứng minh sự nhiệt tình của mình và sự tin tưởng của khách hàng và người bạn bán xe đã giới thiệu cho. Hồ sơ vay được duyệt. Tôi mừng như đứa trẻ của ngày nào được mẹ tặng cho chiếc bánh mua từ chợ về.
Một cuộc đời có đầy đủ nụ cười và nước mắt, có thăng hoa và cả lụi tàn.
Tôi thích ở gần những anh, chị, em bán hàng. Họ luôn nở nụ cười trên môi dù cuộc sống chất chồng những áp lực thế nào. Sau những lần thất bại trong việc thuyết phục khách hàng, họ lại tiếp tục tìm kiếm một khách hàng tiếp theo, họ nuôi dưỡng những nụ cười để làm năng lượng tích cực bước tiếp một cuộc đời đã đi. Thật sự không hiếm để tôi có thể bắt gặp chuyện một người bán hàng vừa mất đi một khách hàng, người mà họ đã tìm kiếm từ mọi nguồn có thể, mời đến showroom để giới thiệu tư vấn về một chiếc xe rồi lời từ chối tế nhị “suy nghĩ lại” thường được sử dụng nhất.
Nước mắt rơi trong sung sướng và đau buồn. Tôi đã ôm một trong những đồng đội bán hàng của mình ở một tối tất niên của nhóm tổ chức tại Sài Gòn. Cô bé vừa trở lại sau khi hoàn thành thiên chức làm mẹ, sinh ra một đứa con bụ bẫm, hành trình bán hàng bị đứt đoạn, sự ghi nhận bị gián đoạn. Câu hỏi “em sẽ nói gì với em của năm năm về trước” đã khiến lời sẻ chia trong nức nở về những gì đồng nghiệp bán hàng đã hỗ trợ và đồng hành cùng em.
Phần còn lại của nước mắt dành để chào tạm biệt một đồng nghiệp, giọt nước đó rơi dài trên má và thường là chảy ngược vào bên trong. Tất cả anh, chị, em sẽ nói với nhau những lời chia tay trong một buổi tiệc tàn. Tôi biết chắc chắn rằng họ vẫn còn giữ liên lạc với nhau. Đó là điều tôi chưa làm được tốt cho đến tận lúc này.
Điểm lại trong những cảm xúc là những bài học mà chỉ có mắt thấy, tai nghe mới có thể hình dung được những con người tài năng mà bản thân đã gặp gỡ, giờ đây hy vọng với con chữ hạn hẹp của mình diễn tả lại để sẻ chia với mong muốn có thể truyền tải hết những bài học đúc kết từ kiến thức, kinh nghiệm và cảm xúc đã thành hình.
Một lần nữa, đời Sales mang theo kỳ vọng được kể lại đầy đủ nhất những dư vị của cuộc sống mưu sinh từ mặn, ngọt, chua, cay cho đến khát vọng, đam mê, vinh danh và cống hiến. Tất cả yếu tố đó đều hội tụ ở mọi ngành nghề, nhưng với đời Sales thì hiển hiện rõ ràng như mặt nước; sóng sẽ gợn lên khi ai đó ném một vật gì, sự phản ứng sẽ luôn cực kỳ quyết liệt hơn bao giờ hết trong cách nghĩ và cách nhìn, bởi người bán hàng luôn là lớp tấn công và phòng ngự đầu tiên của một thành trì được gọi là công ty.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét