
"Tôi đã từng là một triệu phú cô đơn, cuồng dại và không hạnh phúc. Giờ đây, tôi là một người đàn ông hạnh phúc, bị phá sản một cách thoải mái, và là cha của hai đứa trẻ. Đó là thành công lớn nhất của tôi."
Một thế giới của hào quang, áp lực, thác loạn đầy rẫy những con người lao đi tìm bản ngã của mình được thuật lại một cách trần trụi sự điên loạn trong việc tìm kiếm một hướng đi.
"Me" không chỉ là một cuốn tự truyện về âm nhạc; đó là một bản tuyên ngôn trung thực về sự phức tạp của danh vọng, nghiện ngập và cuộc đấu tranh tìm kiếm bản thân đằng sau những bộ trang phục lộng lẫy, những cặp kính kỳ quái và những bản hit toàn cầu. Ở tuổi 72, Elton John (tên thật là Reginald Dwight) đã ngồi lại và kể một câu chuyện không tô vẽ về cuộc đời mình.
Cuốn sách nổi bật bởi giọng văn hóm hỉnh, tự trào (self-deprecating humor) và sự chân thành đến mức phơi bày những góc khuất tăm tối nhất: mối quan hệ phức tạp với mẹ ruột, sự nghiệp thành công chóng vánh, và cuộc chiến kéo dài nhiều thập kỷ với ma túy, rượu, và chứng cuồng ăn.
Một gã Elton John xuất thân từ một gia đình danh giá, dưới sự gò ép của gia đình, nhất là người cha, đã nổi loạn đi theo con đường của mình để rồi nhận ra: "Ông tự hào về tôi theo cách riêng của mình, chỉ là tính cách của ông không cho phép ông thể hiện điều đó."
Phần đầu cuốn sách kể về tuổi thơ ở vùng ngoại ô London, nơi Reg Dwight lớn lên dưới một người cha hà khắc và lạnh lùng. Chính sự thiếu vắng tình thương và sự khao khát được công nhận đã thúc đẩy anh tìm đến âm nhạc, biến đổi mình thành nhân vật Elton John rực rỡ trên sân khấu. Sự thay đổi tên và hình tượng là một hành động tự giải thoát khỏi cái tôi cũ kỹ và những kỳ vọng áp đặt.
"Tôi cần trở thành một người khác. Reginald Dwight không thể bước lên sân khấu. Elton John có thể."
Theo chân Elton John, chúng ta không chỉ thấy được những thử thách, khó khăn của con đường chinh phục âm nhạc để vang danh, người đọc sẽ bắt gặp những con người nổi tiếng của thế giới âm nhạc từ những thập niên 80 cho đến 90. "Hãy quên tiền đi, chơi nhạc theo phiên là một trải nghiệm tuyệt vời," ông nói, nhấn mạnh niềm đam mê thuần túy.
Elton John không né tránh việc mô tả sự sa ngã của mình. Ông kể về những bữa tiệc thác loạn, những cơn thịnh nộ vô cớ (diva tantrums), và những khoản chi tiêu khổng lồ vô nghĩa. Ông mô tả mình là "một con quái vật" bị nghiện ngập chi phối, một người vừa khao khát sự riêng tư lại vừa không thể sống thiếu sự chú ý.
Cuốn sách cung cấp cái nhìn hiếm có về sự cô đơn tột cùng của một người nổi tiếng, người được hàng triệu người yêu mến nhưng lại không thể yêu chính mình.
"Ma túy đã biến tôi từ một người nhút nhát thành một kẻ tự cao tự đại, sau đó là một kẻ khốn nạn hoàn toàn. Tôi đã tiêu tốn hơn một thập kỷ trong tình trạng ảo giác, lãng phí tài năng và cuộc đời mình."
Sau hàng thập kỷ đứng trên sân khấu, ông cũng tự vấn về sự lặp lại: "Âm nhạc luôn làm bạn ngạc nhiên, nhưng sau năm mươi năm bạn bắt đầu cảm thấy như thể không có gì mới mẻ xảy ra trên sân khấu." Sự suy ngẫm này dẫn đến sự cần thiết phải sống chậm lại: "Nếu tôi muốn có thêm thời gian, tôi cần học cách sống như thế này, tôi phải sống chậm lại."
Cuốn tự truyện không thể hoàn chỉnh nếu không nhắc đến mối quan hệ đối tác vĩ đại của ông với nhà viết lời Bernie Taupin. Mối quan hệ thuần khiết, không bị vấy bẩn bởi tình yêu hay tiền bạc, đã tạo ra một trong những di sản âm nhạc lớn nhất thế kỷ 20.
Quan trọng hơn, "Me" kể về hành trình tìm kiếm sự cứu rỗi, bắt đầu bằng việc Elton John cuối cùng cũng tìm được lòng dũng cảm để cai nghiện và thừa nhận xu hướng tính dục của mình. Ông tìm thấy mục đích mới trong cuộc hôn nhân với David Furnish và vai trò làm cha.
"Bernie đã cho tôi những từ ngữ để hát. Ông ấy đã cho tôi một giọng nói khi tôi quá sợ hãi để tìm thấy giọng nói của riêng mình."
"Me" là một cuốn sách thô ráp, hài hước và đầy cảm hứng. Nó không chỉ là một tài liệu về lịch sử nhạc pop, mà là một câu chuyện sâu sắc về sự trưởng thành, sự tha thứ và việc chấp nhận con người thật của mình. Đọc cuốn sách này, bạn sẽ không chỉ ngưỡng mộ nghệ sĩ, mà còn tôn trọng con người đã dũng cảm đối diện với quỷ dữ bên trong để sống một cuộc đời trọn vẹn và ý nghĩa.
***
A world of glamour, pressure, and excess, filled with people scrambling to find their true selves, is recounted with raw depiction of the madness in their search for direction.
"Me" is more than just a musical autobiography; it is an honest declaration about the complexity of fame, addiction, and the struggle for self-discovery behind the magnificent costumes, the bizarre glasses, and the global hits. At the age of 72, Elton John (born Reginald Dwight) sat down and told an unvarnished story of his life.
The book stands out for its witty, self-deprecating humor and sincerity, revealing the darkest corners: the complex relationship with his mother, his rapid success, and his decades-long battle with drugs, alcohol, and bulimia.
1. The Journey from Reginald to Elton
A man named Elton John, born into a prestigious family, rebelled against his family's constraints, especially those of his father, only to later realize: "He was proud of me in his own way; it was just his personality that wouldn't let him show it."
The first part of the book tells of his childhood in suburban London, where Reg Dwight grew up under a harsh and emotionally cold father. It was this lack of affection and the craving for recognition that drove him to music, transforming him into the flamboyant stage persona of Elton John. The change of name and image was an act of self-liberation from his old self and imposed expectations.
"I needed to become someone else. Reginald Dwight couldn't walk out on stage. Elton John could."
Following Elton John's footsteps, we not only see the challenges and difficulties on his path to conquering music and achieving fame, but the reader also encounters famous figures from the music world of the 80s and 90s. "Forget the money, playing music on sessions was a great experience," he says, emphasizing his pure passion.
Elton John does not shy away from describing his downfall. He recounts the wild parties, the senseless "diva tantrums," and the massive, meaningless expenditures. He describes himself as "a monster" controlled by addiction, a person who both craved privacy and couldn't live without attention.
The book offers a rare glimpse into the profound loneliness of a celebrity, a person loved by millions but unable to love himself.
"Drugs turned me from a shy person into a megalomaniac, and then into a complete asshole. I spent over a decade in an illusory state, wasting my talent and my life."
After decades on stage, he also questions the repetition: "Music always surprises you, but after fifty years, you start to feel like nothing new is happening on stage." This reflection leads to the necessity of slowing down: "If I want more time, I need to learn to live like this, I have to slow down."
The autobiography would be incomplete without mentioning his great partnership with lyricist Bernie Taupin. Their pure relationship, untainted by romance or money, created one of the greatest musical legacies of the 20th century.
More importantly, "Me" tells the story of finding redemption, starting when Elton John finally found the courage to get sober and embrace his sexuality. He found new purpose in his marriage to David Furnish and his role as a father.
"I used to be a lonely, crazy, and unhappy millionaire. Now, I am a happy, comfortably broke man, and the father of two children. That is my greatest success."
"Me" is a raw, humorous, and inspiring book. It is not just a document of pop music history, but a profound story of maturity, forgiveness, and accepting one's true self. Reading this book, you will not only admire the artist but also respect the man who bravely faced his inner demons to live a full and meaningful life.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét