Sài Gòn báo bão, nhưng cơn mưa lất phất trốn mất, để lại Sài Gòn một sớm trong xanh với các cơn gió mát lành nhẹ nhè phũ lên da như báo hiệu thu sắp qua rồi, đồng sắp tới.
Lướt facebook, đọc được câu khẩu hiệu của anh chàng da màu trở thành một clip viral tích cực đạt số lượng like & share cao, khiến bản thân thấy đâu đó có sự đồng thuận trong cách nhìn nhận.
Vượt qua sự sợ hãi. Cái CHẾT không phải là điều hầu hết mọi người sợ; mà là đến cuối cuộc đời ta nhận ra rằng ta chưa bao giờ thực sự SỐNG.
Từng viết: Đừng chết ở Tuổi 25, cho một đứa em đã bước xuống con tàu để tìm một hướng đi khác cho bản thân mình đầy mạo hiểm và kích thích của một con người trẻ đã chịu bước ra khỏi vùng an toàn. Chuyện đã hai năm.
Từng viết: Hình ảnh người Sales ưa thích, cho một người bạn đã bước ra khỏi vùng an toàn, dấn thân vào nghiệp sales sau những năm tháng thăng trầm trên những cung đường sương gió để rồi một ngày đứng trước mọi người chia sẻ lại vài dòng cảm nghĩ của những gì đã trãi qua từ thực tế làm. Chuyện đã một năm.
Từ sự khuyến khích những con người quen biết hay từng gặp vượt qua sự sợ hãi ở các buổi đầu trao đổi đó như là cách để nó cổ vũ bản thân mình vượt qua sự sợ hãi tương tự khi được sống trong cùng môi trường; sự lan tõa suy nghĩ là điều hiển nhiên. Điều quyết định là yếu tố tiêu cực hay tích cực được truyền đi.
Để có được niềm tin. Vì cuộc sống là một cuộc hành trình nên điều cần là tận hưởng một chuyến đi.
Từng viết trong quyển sổ tay luôn mang theo bên người như nhắc nhở bản thân về quan điểm sống lựa chọn, để dễ dàng vượt qua mỗi khi sự sợ hãi quay trở lại (vì sự sợ hãi luôn tồn tại, chỉ biết mất rồi xuất hiện trở lại ở một thời điểm bản thân yếu đuối hay bế tắc). Chuyện đã gần mười năm.
Từng viết trong nhật ký của cha – hãy bình yên con nhé khi chuẩn bị đón nhận một chương đời mới với các thử thách chưa từng trãi nghiệm, không biết điều gì sẽ xảy ra khi cuộc sống đảo lộn trong hoang mang và lo lắng rằng cuộc sống cần có các kế hoạch để đổi thay không phải một ngày ngồi bế tắc và sống trong hoài niệm của ngày hôm qua. Chuyện đã gần năm năm.
Từng chia sẻ trong email gửi những người đồng đội, để rồi em dịch lại như một slogan khi chương đời mới tiếp tục như anh chàng da màu chia sẻ: Khổ cực và bị phê phán là tiền đề của sự vĩ đại.
Nó ngồi đọc lại tưởng tượng trong ánh đèn vàng ấm áp, đứng sẻ chia và cám ơn về những điều đã học mà em dịch thành một slogan: Vì cuộc sống là một cuộc hành trình nên điều cần là tận hưởng một chuyến đi. Thanh xuân chỉ một lần nên điều cần làm là không lãng phí một giây.
Từng viết: Hình ảnh người Sales ưa thích, cho một người bạn đã bước ra khỏi vùng an toàn, dấn thân vào nghiệp sales sau những năm tháng thăng trầm trên những cung đường sương gió để rồi một ngày đứng trước mọi người chia sẻ lại vài dòng cảm nghĩ của những gì đã trãi qua từ thực tế làm. Chuyện đã một năm.
Từ sự khuyến khích những con người quen biết hay từng gặp vượt qua sự sợ hãi ở các buổi đầu trao đổi đó như là cách để nó cổ vũ bản thân mình vượt qua sự sợ hãi tương tự khi được sống trong cùng môi trường; sự lan tõa suy nghĩ là điều hiển nhiên. Điều quyết định là yếu tố tiêu cực hay tích cực được truyền đi.
Để có được niềm tin. Vì cuộc sống là một cuộc hành trình nên điều cần là tận hưởng một chuyến đi.
Từng viết trong quyển sổ tay luôn mang theo bên người như nhắc nhở bản thân về quan điểm sống lựa chọn, để dễ dàng vượt qua mỗi khi sự sợ hãi quay trở lại (vì sự sợ hãi luôn tồn tại, chỉ biết mất rồi xuất hiện trở lại ở một thời điểm bản thân yếu đuối hay bế tắc). Chuyện đã gần mười năm.
Từng viết trong nhật ký của cha – hãy bình yên con nhé khi chuẩn bị đón nhận một chương đời mới với các thử thách chưa từng trãi nghiệm, không biết điều gì sẽ xảy ra khi cuộc sống đảo lộn trong hoang mang và lo lắng rằng cuộc sống cần có các kế hoạch để đổi thay không phải một ngày ngồi bế tắc và sống trong hoài niệm của ngày hôm qua. Chuyện đã gần năm năm.
Từng chia sẻ trong email gửi những người đồng đội, để rồi em dịch lại như một slogan khi chương đời mới tiếp tục như anh chàng da màu chia sẻ: Khổ cực và bị phê phán là tiền đề của sự vĩ đại.
Nó ngồi đọc lại tưởng tượng trong ánh đèn vàng ấm áp, đứng sẻ chia và cám ơn về những điều đã học mà em dịch thành một slogan: Vì cuộc sống là một cuộc hành trình nên điều cần là tận hưởng một chuyến đi. Thanh xuân chỉ một lần nên điều cần làm là không lãng phí một giây.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét