Chiến Phan

Thứ Bảy, 5 tháng 7, 2014

CÂU CHUYỆN TIẾP THEO VỀ MỘT DỊ NHÂN (1)

Sài Gòn bắt đầu với những cơn mưa đầu mùa rỉ rả. Một căn phòng trần thấp nằm lọt thỏm giữa chung cư đã gần xuống cấp – nơi hiện diện 2 người con gái, 1 bé gái và 1 gã đàn ông tuổi nhìn đã vượt khung Y Vân thường tính. 
 photo 5280bb18_75c70e09_st7-de830_zps6a47f90a.jpg 
Thằng ku mắt tròn mắt dẹt nhìn đứa bé gái lai Nga với làn da trắng đặc trưng không lẫn vào đâu được kèm với sóng mũi cao vút, mái tóc vàng xoăn ở cuối tóc đang tìm sự an toàn khi thấy xuất hiện người lạ trong lòng người phụ nữ với khuôn mặt xương làm sóng mũi thêm cao hơn, thoáng nhìn cứ tưởng cũng mang dòng máu lai. 
Lướt nhanh qua căn nhà, điểm hấp dẫn nó chính là hai giá sách đồ sộ với rất nhiều ấn phẩm trong & ngoài nước của những tác giả nổi tiếng và những tác giả nó chưa từng biết đến; có lẽ vì là kẻ mới chập chửng bước vào văn chương và có thể chỉ vì đam mê sách đơn thuần (mua nhiều hơn đọc) thành ra điểm ấy làm nó ấn tượng về căn nhà. Căn nhà của dị nhân. 
Thằng ku bắt đầu chơi trò đuổi bắt với đứa con lai. Nó quay lại cuộc chuyện trò, người phụ nữ mở đầu câu chuyện về người cha mình – gã dị nhân ngồi dậy như một thói quen thay lời chào khi có người lạ xuất hiện trong căn nhà rồi ngẩn ngơ; nếu chị không nói chắc là nó vẫn còn câu hỏi về sự thờ ơ gã dị nhân ấy đến tận lúc về, người cha dị nhân ấy đã phải chịu đựng một cơn đột biến và việc đi đứng không còn như ban đầu. 
 photo 5280bb04_6f2ddf7a_st2-de830_zps0b379041.jpg 
Câu chuyện bắt đầu từ những cuốn sách được chính các tác giả ký nhận và gửi đến tận nhà tặng như một món quà tri ân – một người biên tập, tác nghiệp phi lợi nhuận, hình ảnh người cha từng nét từng nét được phác họa thành chân dung của một gã dị nhân qua lời kể trong đôi mắt long lanh của người phụ nữ trẻ lần đầu làm mẹ đơn thân theo nghĩa từ pháp lý. 
Hình ảnh của ông làm nó liên tưởng đến Beast của Xmen trong câu chuyện của Marvel, gần như là những con người lỗi lạc, nghiện sách & đam mê khám phá, chỉ khác chăng là ở điểm bắt đầu. 
Nó gọi ông là dị nhân vì qua lời kể: 
               - Thật sự nó không tưởng tượng được lại có một người đọc hết tất cả các sách trong thư viện của trường dòng. 
               - Là người đầu tiên thuê chuyên gia nước ngoài về làm việc tại Việt Nam, trước đây chắc không phải là câu chuyện lạ nhưng sẽ là câu chuyện khác thường khi ý tưởng đó thành hình sau ngày hòa bình lập lại, người khai phá và hợp tác với IBM về lĩnh vực chuyên ngành. 
 photo 5280bb10_0363a41f_st4-de830_zpsb52877b2.jpg  
               - Là một người ngập tràn những ý tưởng táo bạo về những câu chuyện không còn nằm trong khuôn khổ của gia đình hay công việc mà là những vấn đề của đất nước. Không chỉ là những lời nói xuất phát từ những buổi trà dư tửu hậu, đấy là những ý tưởng đã thành hình. Đọng lại trong đầu nó là dự án về “đường ray thứ 3” của đường sắt nằm dở dang trên bản thảo, nằm đấy ấm ức như chính chủ nhân của nó khi còn quá nhiều thứ vẫn chưa làm. Lòng đau. 
             - Nó thật sự choáng ngợp với trang web mà ông đã lập cách đây hơn 10 năm khi mạng xã hội hay thương mại điện tử chỉ mới nẩy mầm tại Việt Nam. www.vanchuongviet.org. Một trang web từ lúc thành lập đến nay với số lượng tác giả chuyên và bán chuyên ở nhiều lĩnh vực khác nhau lên đến gần 2500 tham gia, gửi bài; một tập hợp những tri thức của Việt Nam trong và ngoài nước gần như đổ hết vào đây. Thật sự có tồn tại một biên tập viên tự do có khả năng biên tập ở các lĩnh vực chuyên ngành khác ngoài văn chương. Thời trang, điêu khắc, hội họa…đến kiến trúc và thậm chí là y học.
 photo 5280bb1b_30491533_st8-de830_zps0c34b385.jpg
Con số đập vào mắt khi lướt qua làm nó choáng ngợp, một đứa nhóc học đòi với văn chương, bắt đầu thể hiện sự rụt rè trước mặt gã dị nhân – đang nằm trên mãnh giường con, mắt thả rong lên trần nhà. Đau, đau suốt cả đêm mưa Sài Gòn rỉ rả như hành hạ một vết thương sẽ chẳng bao giờ lành.
 photo 5280bb13_2faddd2b_st5-de830_zps829b0533.jpg
(Ảnh: Sưu Tầm)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

[Nhật ký của cha] Merci, ông già & con chữ

  Ai rồi cũng phải lớn! Ông già nhận ra điều đó khi ngồi ly trà cúc còn ủ hơi nóng ở một đêm cuối hạ, lắng nghe thằng nhóc Merci nói bằn...