Đó là buổi đào tạo dành cho nhân viên kinh doanh của Lexus giữa cái nắng Sài Gòn lưu manh vẫn hăm he bên ngoài hòng cướp cạn những giọt mồ hôi. Nó đặt câu hỏi đó cho tất cả những thành viên tham dự trước khi bắt đầu.
Chuyên nghiệp là gì? - Câu hỏi đã từng được nó hỏi trong một buổi đào tạo khác, may mắn là người dự thính, khi nghe xung quanh mọi người luôn nói về chuyên nghiệp gần như một khẩu hiệu. Buổi đó, chỉ có duy nhất một câu trả lời khiến nó thõa mãn theo cảm nhận của cá nhân mình về hai từ “chuyên nghiệp” ấy, để rồi suốt hai năm sau đó, người phụ nữ trả lời câu hỏi đó luôn là một best seller.
Người chưng hửng, kẻ bật cười trước câu hỏi đặt lại. Đi khắp cả nước, Toyota và Lexus, những khẩu hiệu “chuyên nghiệp” đeo bám tất cả các nhân viên.
Tựu trung lại, chuyên nghiệp núp bóng dưới cái mác của ngoại hình chỉn chu với những qui định cụ thể rõ ràng từ phía tập đoàn đưa sang hay bản thân mỗi đại lý hoàn thiện hơn với những qui định bổ sung vào phần nhìn. Và sẽ là thiếu nếu không đề cập đến qui định về tác phong của mỗi nhân viên cũng được để ý đến & đầu tư phần nhiều.
Nó gọi người phụ nữ với gương mặt thân thiện, luôn nở nụ cười trên môi, cử chỉ điềm đạm ở cái tuổi khoảng ngoài tứ tuần ấy, dừng lại để chờ đợi những câu trả lời.
Sau những giây phút rộn ràng trôi qua, chưa có lời đáp, không muốn làm mất thời gian của mọi người.
Nó bắt đầu hỏi chị:
Chị cho em hỏi tên em là gì? Em tên… Giọng chị nhẹ nhàng cứ như giọng của người phụ nữ Sài Gòn hào sảng và đầy sang trọng của những năm tháng xa xưa.
Làm sao chị biết tên em? Chị tự tìm hiểu. Nó nhìn thẳng vào gương mặt thánh thoát kia khi chị trả lời chẳng chút đắn đo, tự nhiên như lẽ thường.
Khi đó, chuyên nghiệp ngoài ngoại hình và tác phong, còn đi đôi với kiến thức & hành động. Nó thấy lòng đầy xấu hổ khi lắng nghe chị nói những điều đó.
Thèm được ai đó gọi tên mình! Từ lâu được học, nhớ & gọi tên người đối diện là cách thể hiện sự tôn trọng và là cách gây ấn tượng khó quên. Dấn thân vào con đường sales, việc gọi & nhớ tên lại càng quan trọng, cảm giác thèm bắt nguồn từ đó.
Dù rằng, việc gọi & nhớ luôn đi theo công việc hàng ngày, nhưng lại quẩn quanh đâu đó chỉ là những nhân viên bán hàng, đối tác và bạn bè – sự ghi nhớ đầy thực dụng.
Dù vậy, việc gọi & nhớ tên nó từ người phụ nữ ấy, người luôn nhớ chính xác & chuẩn bị món nước nó uống ở mỗi lần ghé thăm, sự ân cần lẫn khuất đâu đó ngoài công việc đòi hỏi.
Câu chuyện Amazing Lexus; với nó, tự nhiên được sinh ra giữa đất Sài Gòn, không phải ở một đất nước Nhật xa xôi với câu chuyện của người bảo vệ đứng chào ở mỗi chiếc Lexus chạy ngang qua showroom.
Nó đứng giữa khán phòng, cố gắng kiềm chế sự nấc nghẹn sau khi thỏa được sự tò mò vì sao chị biết tên và món nước nó uống mỗi lần ghé qua, để giới thiệu một cách tử tế với chị họ tên mình.
Nó – một thằng nhóc vô danh, tạt ngang tạt dọc, chưa nói được với chị nhiều câu ra hồn. Thấy sự tử tế đằng sau sự chuyên nghiệp ấy, nó nghĩ thầm chắc trong danh sách tên những khách hàng và món nước họ uống vẫn còn liệt kê dài trong trí nhớ của người phụ nữ ấy giữa trung tâm Sài Gòn.
(P/s: Cám ơn chị - Trần Xuân Phương – xin dành từ Professional Tea Lady của Lexus Central Saigon thay vì cách ghi nhân viên Vệ Sinh như danh sách đính kèm)