Chiến Phan

Thứ Tư, 30 tháng 12, 2020

[Review Sách] Tim Cook - Leader Kahney

The best Apple CEO ever? New book explains why Tim Cook deserves more  credit for Apple's success - GeekWire 

Quyển sách dễ khiến người ta nhầm lẫn về tự truyện về cuộc đời của Tim Cook, ít nhất là bản thân nó cũng có sự nhầm lẫn này và vẫn chưa thỏa mãn sau khi đã đọc xong vì vẫn còn có quá nhiều điều muốn tìm hiểu về một con người như Tim Cook. 

Một trong những điều nó muốn tìm hiểu là chặng đường đời của gã đi qua những thuận lợi, khó khăn, thành công và thất bại thế nào chứ không chỉ là những chương viết đầy những thành công của một trong những vị CEO thành công và nổi tiếng nhất của lịch sự hiện đại - công nghệ với một Apple nổi tiếng như hiện tại

Từ một người điều hành kho và chuỗi cung ứng, bước lên vị trí của một CEO ắt hẳn sẽ có rất nhiều điều thú vị để chia sẻ. Tiếc là con người đó quá kín tiếng để một tác giả như Leader Kahney có thể trãi bày trên những trang sách, tuy nhiên, chính sự kín tiếng đó khiến nó ít nhiều tôn trọng một người như Tim Cook.

"Innovation is always on everyone's minds at Apple, and the staffers sometimes joke that the walls are lined with posters

Accesibility along with diversity and inclusion are two sides of the same coin. Coook is proving the adage that it's possible to do good while also doing well"

[Review Sách] Công dân Coke - Bartow J.Elmore

Review sách Công dân Coke - Vnwriter.net 

Một bài luận văn được phát triển lên thành một quyển sách với cách nhìn theo lý thuyết sẽ là khách quan, nhưng bản thân nó đọc cảm nhận đa phần là chỉ trích nhiều hơn của tác giả về quá trình hình thành và phát triển của Coca Cola mà không có đưa ra giải pháp phần nhiều để giải quyết các vấn đề ấy.

Điều thú vị chính là kết cấu bài viết của tác giả dựa trên chất liệu mà Coca Cola sử dụng để kể lại từ nước, lá trà, đường ...xi rô bắp cao phân tử...để kể về hành trình của Coca Cola thay vì theo trình tự thời gian thường thấy. Có thể tác giả đã biến khó khăn của việc là thành viên bên ngoài thành sự sáng tạo của cấu trúc trên

Lịch sử đã chỉ ra rằng người tiêu dùng thực sự không hề thích tự do lựa chọn...Chính phủ đã đóng vai trò đầy quyền lực và vô hình trong việc quyết định người Mỹ được và không được ăn cái gì. Bản thân ngẫm đó hẳn không chỉ là một chính phủ Mỹ

Tóm lại, các cộng đồng cần phải cân nhắc tính bền vững sinh thái của chủ nghĩa tư bản Coca Cola trước khi chuyển một số vốn tự nhiên và tài chính quan trọng nhất của mình để mở roe6ng5 các doanh nghiệp triển khai hệ thống này"

Thứ Hai, 28 tháng 12, 2020

[Nhật ký của cha] Lavie - Kể chuyện

“Ngày xưa, ngày xưa…có một, hai…sói, heo” Thằng nhóc ba tuổi mang tên “cuộc sống” bắt đầu buổi kể chuyện của mình. Ông già và thằng nhóc Merci bắt đầu lắng nghe để …dịch. Người dịch còn có em, đang vật lộn với cô nhóc đang lăn lê bò trườn trên người em như tìm kiếm chỗ nằm thoải mái nhất cho buổi lắng nghe chuyện kể về đêm. 

“Ngày xưa, ngày xưa… có một, hai…sói, heo” Thằng nhóc Lavie lập lai khi Ông già cứ há hốc mồm ở câu mở đầu, thằng nhóc Merci cũng loay hoay dịch chẳng ra câu chuyện bắt đầu… ngày xưa, ngày xưa ấy! 

Em phụ: Ngày xưa, có một con sói và hai con heo. 

Ông già: À, ngày xưa, có một con sói và hai con heo

Thằng nhóc Lavie gật đầu. Ngượng nghịu. Làn hơi thở thằng nhóc tỏa vào mặt của Ông già khi quay đầu qua nhìn, âm thanh phố phường ở bên ngoài như dịu lại để lắng nghe tiếng chuyện kể đêm khuya. Thằng nhóc và ông già. Người kể và kẻ dịch. 

“Con heo…có nhà…đóng cửa sói” Thằng nhóc bắt đầu tiếp tục câu chuyện bị ngắt quãng sau câu đầu và ít nhiều bực bội bởi mấy người…phiên dịch không hiểu hết ý của anh chàng về một câu chuyện sói, heo. 

Em phụ: Hai chú heo con ở trong nhà đóng cửa sợ con sói vào. 

Ông già: À, ngày xưa ngày xưa có hai con heo và một con sói. Hai chú heo con ở trong nhà đóng cửa sợ con sói vào nhà. 

Thằng nhóc Merci chèn vào câu chuyện kể là con sói “mần thịt” con heo; trong tiếng phản đối của thằng nhóc Lavie. Ngán ngẫm. Cô nhóc nhỏ vùi vào người em, mân mê ngón tay thay kẹo với mong muốn đưa vào một giấc ngủ nông sâu. 

Ở đâu đó dưới khung trời thơ ấu lúc Ông già chìm vào một khoảng mênh mông của thời gian lùi lại, Ông già thấy người tình tóc bạc với anh chị em mình thiếu mấy câu chuyện kể. Chuyện. Cơm, áo, gạo, tiền. Có đâu đủ để rồi bắt đầu với mấy chuyện đêm khuya! Có chăng chỉ có những giấc ngủ vùi ở đêm trời lặng gió, sóng nước ôm lấy lườn ghe. Có chăng chỉ có những giấc ngủ lắc lư ở đêm trời trăng trốn, sóng nước vỗ bẹ sườn ghe. Chòng chành. Giấc mơ khi đó chỉ là được lên bờ thế thôi. Ông già nghe trẻ kể! Cố gắng dịch tròn câu. 

Biết đâu ở một khung trời thơ ấu lúc thằng nhóc chìm vào một khoảng mênh mông của thời gian lùi lại, thằng nhóc sẽ nhớ về Ông già và câu chuyện kể ở đêm Đông của một đêm nào đó. Thằng nhóc và con thằng nhóc. Kể chuyện đêm khuya. Người kể, kẻ dịch trước khi vào một giấc ngủ nông sâu. 



[Review Sách] Ways of Looking - Ossian Ward

Ways of Looking: How to Experience Contemporary Art by Ossian Ward. – 2 SHOP

Ấn tượng bởi bìa sách như một kẻ ngoại đạo đang tò mò tìm hiểu về về thế giới nghệ thuật mênh mông và thi vị.

Tabula rasa (theo gốc từ La Tinh - một tấm bảng trắng) như một cách sử dụng về "nhận thức luận" của việc chỉ con người sinh ra chưa hiểu biết gì về thế giới và toàn bộ tri thức được xây dựng dần dần từ trãi nghiệm đa tri giác về thế giới bên ngoài (Wiki)

Tác giả trẻ bám sát vào khái niệm này để làm cho quyển photobook 8 chương của mình với những đánh giá về trãi nghiệm của tác giả trên từng bức ảnh được sắp xếp đưa vào theo một chủ đề nhất định.

[Review Sách] Đừng chạy theo số đông _ Kiên Trần

Review] Đừng Chạy Theo Số Đông – Kiên Trần

"Bạn già" - tên gọi để nó nói về mấy người bạn cùng thời - tặng quyển sách cho nó nhân một ngày sinh nhật. Đọc xong quyển sách, để lại suy nghĩ về mấy lời khuyên là chủ đề quyển sách viết nhiều nhất và đó là sự nhạy cảm đối với nó.
Vì gần như có một sự đồng tình với David Ogilvy, nó luôn hạn chế việc đưa ra lời khuyên nếu không muốn nói là trong cả phạm vi ít ỏi với người thân hoặc bạn bè (dù đã từng trong lúc trà dư tửu hậu đã trở thành đề tài tranh cải với thằng bạn) vì nó cho rằng cần phải có trách nhiệm với lời khuyên. 
Sức nặng của lời khuyên là thứ cần phải cân nhắc trước khi nói ra; bởi phạm trù đúng sai vốn dĩ chỉ tồn tại ở một thời điểm. Nên quyển sách gợi lại cho nó về một chủ đề gần như là nhắc nhở cần phải hạn chế mấy việc này, dù rằng bản thân có sự đồng tình ít nhiều với các nhận định của tác giả như "học càng cao" không đảm bảo nhân cách 
Điều nó không thích chính là cở chữ của quyền sách. 

Thứ Năm, 17 tháng 12, 2020

[Nhật ký của cha – Lavie] Nói trỏng

“Đi tập thể dục HẢ?” 

Thằng nhóc lên ba lập lại lời ông già, lên tông ở cuối câu để diễn đạt thành câu hỏi. Đó là câu hỏi thứ hai sau câu hỏi “ông già đi đâu?” 

Sài Gòn độ ấy đã bắt đầu thấy người đông đúc trở lại như thường năm, cứ đến những ngày cuối – người từ đâu hội tụ về vui chơi, mua bán như để ngồi lại và thủ thỉ với Sài Gòn về một cuộc sống. Xa vắng. Ở một góc hẻm nhỏ, ông già và thằng nhóc vẫn cứ thi nhau chuyện trò mấy câu hỏi lập như một cách ôn bài để thằng nhóc đọc từ, nhớ lâu. 

Chẳng ai nghĩ thằng nhóc Lavie của ông già đã từng là một nổi lo chậm nói. Có người nói cần đi khám gì đấy, có người bảo cần điều trị gì kia, rồi theo năm tháng, ông già cứ liều ôm tình yêu ấy trong lòng cứ để diễn ra dù bên trong vẫn còn đó canh cánh một nổi lo. Giờ, ông già bắt đầu đối diện với một điều tiếp theo sau khi vượt qua chặng đường chậm nói cùng thằng nhóc. 

Cái tật của ông già ngày xưa hay nói “trỏng”, thiếu “chủ ngữ” ở đầu câu. Làm việc với chị, chị nhắc, chỉnh từ lúc bắt đầu đến giờ vẫn chưa dứt. Thói quen thay đổi luôn gắn với thời gian. Hậu. Thằng nhóc lên ba bắt chước y chang ông già cứ hay quên chủ, vị của một câu. 

Ông già dạy mà đăm ngại. Tự đùa. Nghiệp quật là có thật. Câu hay nói cùng đám nhóc. 

“Ừ! Ba đi tập thể dục!” Ông già chỉnh lại câu từ đầy đủ chủ vị để có thằng nhóc lên tông có thể học thuộc lòng.

Nghe ai đó gọi đứa trẻ là một tờ giấy trắng thì giấy lấm lem ắt hẳn là có lỗi của ông già. Nghiệp. Ở khung trời lộng gió, ông già nhìn đứa nhóc lên ba với làn da của gạo trắng, bọc lấy xương lồ lộ. Mấy bận, ông già cứ dặn dò phải ăn thêm. 

 “Ba đi tập thể dục Hả?” Ông già dạy mà đămg ngượng. Tự trêu. Báo ứng là liền tay. Câu hay nói cùng đám trẻ. Ai đó gọi đứa trẻ là phiên bản thì phiên bản lỗi chắc chắn là có lỗi của ông già. Ở khung trời ngợp gió, ông già nhìn đưa nhóc lên ba ngoác miệng cười để rộ hàm răng sửa lưa thưa. 

Mấy lần, ông già lo lắng về một nổi niềm tự kỷ khi lâu ngày thằng nhóc chẳng chịu nói năng. Dặn lòng. Trẻ cần có thời gian như mấy lời chia sẻ của người thân, bạn bè. 

Khi tình yêu đủ lớn, lời nói toàn những yêu thương. Ông già và thằng nhóc như tình trăm năm gặp lại, một chú nhóc lẽo đẽo theo ông già với cá tính khác biệt đứa đầu. Ngẫm. Thứ tự sinh của Kevin Leman đến giờ vẫn đúng. Nghĩ. Ông bà chẳng có sai. Cha mẹ sinh con trời sinh tính. 

Sài Gòn, ngày 25 tháng 11 năm 2020

Thứ Năm, 10 tháng 12, 2020

[Review Sách] The Globotics Upheaval - Richard Baldwin

The Globotics Upheaval: Globalisation, Robotics and the Future of Work:  Amazon.co.uk: Baldwin, Richard: 9781474609012: Books 

Tác giả diễn giải sự thay đổi của xu hướng robot hóa trên toàn cầu bằng cách chơi chữ trong việc ghép từ (tiếng Anh) khi thế giới trãi qua những sự biến động và khủng hoảng trước khi tiến đến cuộc cách mạng giải phóng sức lao động của con người nhờ robot thông qua 2 chương sách với 10 phần trình bày về làn sóng thay đổi ra sao của công nghệ.

"Human have unique advantages over AI-trained computers in things like judgement, empathy, intuition, and comprehension of complex interactions among teams of human"

Thứ Hai, 7 tháng 12, 2020

[Review Sách] Thợ xăm ở Auschwitz - Heather Morris


Thợ xăm ở Auschwitz': Tình yêu thời Thế chiến - VnExpress Giải trí

Một quyển sách hay và nhẹ nhàng. Vì có rất nhiều câu chuyện về Auschwitz- nơi trại tập trung của Đức Quốc Xã dùng để giết người Do Thái bằng những căn phòng hơi ngạt, dấu ấn để lại là các con số thay cho tên gọi của những tù nhân sống ở nơi đây "xác người, hàng trăm xác người lõa lồ, chất đầy phòng...Đàn ông, trẻ có, già có, con nít ở dưới cùng. Máu, bãi nôn, nước tiểu và phân" - đã được kể lại theo nhiều cách khách nhau, tựu trung là những đau buồn và chết chóc từ sự thật trần trụi. 

Riêng "thợ xăm ở Auschwitz" -   mang một sắc tươi sáng hơn khi kể lại cũng nơi diễn ra sự kiện lịch sử và chết chóc này một câu chuyện tình của Lale và Rita. Lale "đối với anh, mọi phụ nữ đều đẹp và anh chẳng thấy có hại gì khi nói với họ điều đó" 

Lale kéo Gita vào lòng và hôn cô. Một trong hai người bạn của Rita bước đến đưa con ngựa đi...Sau đó, họ bước đi, hòa vào con đường đông đúc, một cặp tình nhân trẻ giữa biết bao người trong một thành phố hoang tàn bởi chiến tranh"

Câu chuyện mang đến hy vọng và thuyết phục nó đọc hết sạch một lèo trong 1 ngày cuối tuần. 

Thứ Bảy, 5 tháng 12, 2020

[Review Sách] Luận về đại chiến lược - John Lewis Gaddis

Luận về Đại chiến lược

Sự kết hợp sử - triết - văn học - chính trị là cách thức hình thành nên nội dung quyển sách được tác giả kể lại từ một thời Hy Lạp cổ đại đến thời "tiền hiện đại" với sự nổi trội của các nhân vật lịch sử được tác giả lồng ghép giữa chính trị và triết gia và nhà văn như Xerxes, Isiarah Berlin, Tolsoty, Tôn Tử, Thomas Pain, John Quincy Adam, Lincoln...để miêu tả về một hành trình lịch sử đan xen nhau giữa các lĩnh cực như một cách..học sử bằng tính tưởng tượng liên kết. 

Cái gọi là "chiến lược" dường như không phải là đề tài mổ xẻ và phân tích theo chiều dọc khi tác giả phác thảo lại bức tranh lịch sử theo chiều ngang khiến những ai hứng thú tìm hiểu về chính trị sẽ dễ mất hứng. 

"Nếu cố gắng lường trước mọi thứ, bạn sẽ không thể mạo hiểm chinh phúc được bất cứ điều gì...

Vì nếu không có nhận thức từ quá khư, tương lai chỉ có thể là một nổi cô đơn: lãng quên chính là nơi đau khổ vì cô độc"

[Đời Sales] Anh hùng không nói chuyện xuất xứ

 


Xin thêm một lần, thăm nơi đó…quê anh!

Xuôi theo dòng Lam mát lành như lòng mẹ

Nó không cần phải như Đỗ Hương để xin thêm một lần và đó cũng không phải là “quê anh”. Thiệt tình. Thành phố Vinh đón nó ở nhiệt đột ngoài trời là hai mươi ba độ C theo tiếng nói của tiếp viên trường chuyến bay dịch lại từ phi công khi máy bay vừa hạ cánh, nhưng cơn mưa thu rả rich như khóc mừng một người đã trở lại. Nhẹ nhàng. Nó chỉnh lại chiếc áo khoác của mình để chuẩn bị cho lần trở lại sau…mười năm.

Gã khổng lồ Toyota giờ có đến ba địa điểm trên mãnh đất “địa linh” để mọi người tìm hiểu thêm về mình. Đó cũng là một trong những lý do nó trở lại, xem ở một sớm mai này thay đổi gì so với một sớm mai ngày cũ. Thật ra là tìm lại những con người cũ trên chặng đường của đời Sales đã gặp nhau. Tự hỏi. Có còn đó không!?

Về thành Vinh gần lắm chẳng xa xôi!

Nghe anh giảng, ông đồ xưa…cá gỗ

Người đến rồi người đi vốn xem như lẽ thường sau những gì nó đã trãi nghiệm cuộc sống, nhưng dẫu vậy cũng có gì đấy vấn vương. Tự lòng. Nhận ra người trẻ rồi cũng lớn! Em trở thành một trong những quản lý hiện tại chứ không còn là thì tương lai của quá khứ nó đã từng gieo mầm suy nghĩ như bao lần gặp gỡ những thế hệ trót chọn “nghề Sales”. Ngộ. Cô bé admin của một ngày Vinh nắng đẹp mười năm về trước giờ trở thành một trưởng phòng trong mắt nó, cô bé mang tên một loài hoa trong suy nghĩ và cách làm đã đủ…đậm đà vì ít ra cô bé của ngày hôm qua ngồi ở bàn cuối vẫn còn nhớ đến một gã đã từng đến đây thổi lửa Sales cho cháy đến tàn tro, giờ bắt đầu cũng ở cơn mưa bão về cuối thu bắt đầu dạy nó về một nét văn hóa của miền Trung. Quê mình. Cô bé vẫn ngồi ở bàn cuối để lắng nghe giữa một trời Vinh mưa rơi lất phất.

Dẫu là đi, đi mãi khắp thế gian

Chí có một vùng quê thừa dư nắng gió

Chắc còn thương nên ông trời thử đó

“ tài tình chi, cho trời đất hờn ghen”?

Người về rồi người nhớ như cô gái Anna từng hỏi “Giá như đâu đó có người đợi tôi” trong tâm trạng lãng đãng buồn…dù rằng với nó là khác đi tâm trang khi nói đến. Người lớn rồi cũng già lại trở thành học sinh của hiện tại, ôn lại mấy bài xưa cũ, điểm lại mấy cái tên…vơi đi ít nhiều, cập nhật qua người còn về cuộc sống của những người đi. Giờ là quản lý hay sống tiếp đời Sales nơi khác, vẫn một cuộc đời, chung một chợ, khác mấy cái sạp con…đặt tên Toy, Huy, Mer..khác nhau.

Nó một gã sống lâu ôn lại mấy bài truyền lửa cũ, bởi những gương mặt của hôm nay gieo vào lòng nó khát khao gặp lại …ở một sớm mai nào đó. Thành công. Theo thước đo cấp bậc hay theo sự thanh thản của cuộc sống hay tâm hồn thì nó vẫn mang hy vọng đó gửi gắm vào thế hệ tiếp theo, trót chọn một đời Sales. Dặn dò. Còn có quá nhiều tin yêu để bước tiếp vì còn nhiều thứ để một đứa trẻ sống lâu học tiếp cho riêng mình.

Phố Vinh mưa rồi tạnh, phố Nghệ tạnh rồi mưa, chỉ có “lửa” nghề cháy rực khi bắt lửa trong lúc trao đổi với những mái đầu trẻ về mục đích chọn nghề, mấy phần kinh nghiệm sẻ chia như kiếm tìm nhịp cầu kết nối thế hệ lại với nhau. Khát khao nhớ được hết những cái tên đã từng được biết qua.

Đi rồi cũng phải về! Trên cung đường Vinh – Nghệ, Nghệ - Vinh ấy, nó tìm lại được một góc ký ức quả quãng đời Sales của mình trong lúc ánh mắt thả vào màu xanh của ruộng lúa bạt ngàn, với mấy con trâu chọi chờ bàn đang ăn cỏ, chờ một cánh cò trắng bay lên. Vui bầy. Nó tìm được quãng thời gian đẹp nhất của một người bạn đồng hành trong suốt hành trình Vinh – Nghệ, nghe người đàn ông đã vượt qua lưng chừng đời sẻ chia về những khoảnh khắc còn bên mẹ mình như một hồi ức đẹp trên dọc quãng đường đi.

Nó thả trôi dòng suy tưởng theo cùng khoảng thời gian lần tìm của một gã trai trẻ; giờ đồng hành tóc hóa mây bay tiếc nuối về một con đường học vấn.

Anh hùng không nói chuyện xuất xứ! Câu nói nhảy ra từ đầu qua miệng để gửi lại người bạn đồng hành sau một chuyến đi, dẫu còn đó một nổi niềm tiếc nuối chưa vương nhưng trên hành trình trở lại sau mười năm đã có những kỷ niệm khác bồi đấp vào đời Sales.

Bạn đồng hành không biết một bí mật là sự thật hiển nhiên khi tiễn chân nó ở một bầu trời nắng đẹp, trao cho nó một vòng ôm dặn dò và chúc sức khỏe với thành công. Bí mật đó chính là câu nói không chỉ dành cho bác – người bạn đồng hành, mà cả cho những con người trót chọn một đời Sales nó từng gặp là: Anh hùng không nói chuyện xuất xứ!

https://zingmp3.vn/bai-hat/Dancing-With-Your-Ghost-Sasha-Sloan/ZWADDU8B.html

Thứ Năm, 3 tháng 12, 2020

[Review Sách] Đô thị thông minh - tương lai xán lạn - Mike Barlow & Cornelia Levy - Benchaton

Sách Đô Thị Thông Minh, Tương Lai Xán Lạn: Bản Trình Diễn Về Tương Lai -  FAHASA.COM 

"Một đô thị thông minh cung cấp cho cư dân những năng lực và chất liệu họ cần để có thể tìm thấy hạnh phúc và phồn vinh" 

Nó quan tâm đến đề tài này khi thực tế công ty đang làm bắt đầu có những thử thách phải tưởng tượng ra hoặc dự đoán về tương lai sắp tới hình thành. Chuyện. 

Giờ là lúc tập trung vào cấu thành quyển sách khi phác thảo định nghĩa về 3 mô hình thành phố:

1.0: Công nghệ làm động lực 

2.0: Công nghệ tạo điều kiện và dẫn đầu

3.0: Người dân đồng kiến tạo. Công nghệ phải phụng sự con người 

Quyển sách theo lối truyền thống tổng hợp về các thành phố trên thế giới để đưa ra nhận định về một xu hướng chung từ các lục địa Âu, Mỹ, Á.

[Review Sách] The future of Management - Gary Hamel

The Future of Management: Gary Hamel: 9781422102503: Amazon.com: Books

Nó bị thu thút bởi tựa đề của quyển sách về một nhận định mang tính chất tiên đoán của việc quản lý từ ...13 năm về trước, nằm ở một góc của nhà sách đã lên màu thời gian. 

Nó hứng thú việc kiểm chứng nhận định đưa ra về sự khác biệt & chênh lệch từ tốc độ phát triển khác nhau giữa nơi tác giả sống và nơi nó sống.

Nó đọc để kiểm chứng xem tiên đoán đó có đúng không khi nhận định việc "quản lý sẽ đi từ "tập trung" sang "phân tán" quyền lực theo một hướng dân chủ hơn, trước sự đào thải từ bên trong đến bên ngoài dưới sức ép phát triển. 

"putting so much authority in the hands of associates requires that top management trusts them to do the right thing for the business"

Life (variety), Market (Flexibility), Democracy (activism), Faith (meaning), Cities (serendipity)

[Nhật ký của cha] Merci, ông già & con chữ

  Ai rồi cũng phải lớn! Ông già nhận ra điều đó khi ngồi ly trà cúc còn ủ hơi nóng ở một đêm cuối hạ, lắng nghe thằng nhóc Merci nói bằn...